Chương 38: Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Hai người còn chưa nói hết lời, theo sát phía sau có mấy nữ sinh chạy tới, nhìn thấy hoa trên bàn trước ô cửa thì vui vẻ nói: "Oa, lúc trước tớ nghe nói đến sớm có hoa, không nghĩ tới là thật."

"Thật là đẹp, này là tỉa gì vậy?"

"Củ cải, thích thì có thể cầm chơi." Lâm Sở Trì nói xong tiện tay để dao qua một bên gọn gàng, hỏi bọn họ muốn ăn cái gì.

"Cảm ơn ạ, không nói là củ cải em còn tưởng rằng là hoa thật."

"Thật sự rất đẹp."

"Vậy chúng em sẽ không khách sáo."

Mấy nữ sinh mỗi người cầm đóa hoa, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ.

Hai nam sinh đến trước có thể không cần hoa, nhưng cơm thì không thể nhường, lúc Lâm Sở Trì hỏi, bọn họ lập tức bày tỏ muốn ăn cơm thịt xào dưa chua và măng.

Đương nhiên, người bạn từ ngoài trường trở về kia thì gọi theo bạn mình, dù sao cậu ta cũng không biết cái nào ngon. Có điều nếu như cậu ta hỏi, cậu bạn nhất định sẽ nói cho cậu ta biết, cơm phần ở cửa sổ số bảy hoàn toàn có thể nhắm mắt mà chọn, món nào cũng ngon.

Thịt xào dưa chua và măng mới vừa ra nồi, trước cửa sổ lại có không ít sinh viên đến, nhìn thấy hoa trong tay mấy nữ sinh đằng trước thì ngưỡng mộ không thôi.

"Không nói cũng không nghĩ là tia bằng củ cải, thật là đẹp."

"Đây là củ cải gì vậy, màu đẹp quá."

"Hình như là củ cải ruột đỏ."

Lúc người xếp hàng vây xem, thuận tiện dùng di động chụp ảnh, hai nam sinh phía trên cùng đã bưng cơm tìm chỗ ngồi xuống.

Thịt xào dưa chua và măng cũng không phải món hiếm lạ gì, bên ngoài rất nhiều quán ăn đều có bán, trước đây nam sinh thực tập cũng từng ăn, nhưng chưa từng cảm thấy như ngày hôm nay, thì ra dưa chua, măng thêm thịt xào phối hợp với nhau hoàn mỹ đến như thế.

Dưa chua và măng đều hơi giòn, nhưng bên trong lại khác nhau, một cái giòn chua thoải mái, một cái thì giòn tươi mới, lại phối hợp với thịt xào thơm ngát, mùi vị này, tuyệt vời!

"Mùi vị như thế nào?"

"Giờ tớ chỉ muốn nói, thế giới này thực sự rất tệ với tớ?"

"Làm sao vậy?"

Cậu bạn không hiểu mình chỉ hỏi cậu ta cơm có ngon không, cậu ta lại cảm thán, nghi ngờ có phải cậu ta thực tập ở công ty bị người ta bắt nạt không.

Bởi vì cậu ấy thi nghiên cứu sinh vì thế không có thực tập, có điều cũng đã từng nghe nói rất nhiều nơi đều sẽ chèn ép thực tập sinh.

"Tại sao nhà ăn số một khó ăn nhiều năm, đợi đến khi tớ ra ngoài thực tập bỗng nhiên ngon như vậy, cũng thật quá đáng!"

Người bạn thấy mình đoán sai, "à" một tiếng sau đó nói: "Không phải rất bình thường à, trường học lúc nào cũng là tớ đi rồi mới bắt đầu xây sân thể dục, phòng học mới, ký túc xá mới." Cậu ấy nghĩ tới lúc nghỉ hè đi ngang qua trường cấp ba cũ, bên trong đổi mới đủ kiểu, không còn cảm thấy kinh ngạc nữa.

"Hình như đúng thật."

Nam sinh thực tập không nói nữa mà vùi đầu chuyên tâm ăn cơm, trong mười mấy phút đã giải quyết xong một chén cơm phần to, còn có cảm giác bụng no rồi nhưng miệng còn chưa hết thòm thèm.

Cậu ta ăn xong mới có thời gian dời tầm mắt đến những chỗ khác, không nhìn không biết, vừa nhìn thật sự hơi giật mình.

"Ôi một hàng dài như vậy, không nghĩ tới nhà ăn số một cũng có ngày được chào đón như thế đấy."

"Hiện tại đã biết tại sao tớ kêu cậu tới sớm thế chưa?"

Nhìn thấy cảnh cả đội ngũ đều hướng về ô cửa số bảy, cậu ta còn có thể không hiểu gì nữa.

Bây giờ đám sinh viên đại học năm nhất còn đang huấn luyện quân sự, người tới cũng là sinh viên năm hai, năm ba, sinh viên năm tư cũng có, có điều tương đối ít, dù sao phần lớn đã rời trường đi thực tập rồi.

Huấn luyện quân sự chưa kết thúc, Mộc Thần đương nhiên không có cách nào đến múc cơm, có điều bọn sinh viên đều tự hiểu, mỗi người đều tỏ vẻ bọn họ có thể tự múc, bảo Lâm Sở Trì cố xào thức ăn là được.