Chương 21: Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Nếu nói trước khi vào học mấy ngày đều là sinh viên mới chạy đến nhà ăn số một, như vậy hiện tại nó đã dẫn tới không ít sự quan tâm của sinh viên cũ.

Thế nên, lúc lại đến giờ cơm trưa, có sinh viên cũ bắt đầu đi tới nhà ăn số một.

Người tới không phải ai khác, mà là chị họ của Điền Điềm và bạn cùng phòng của cô ấy.

Cô ấy cũng không phải bởi vì diễn đàn trường gợi lên lòng hiếu kỳ về nhà ăn số một, thuần túy là bởi vì em học mình Điền Điềm rất tôn sùng nhà ăn số một, bảo cô ấy đến nơi khác ăn cơm thế nào cũng không được, bấy giờ mới định tới xem thử.

"Vẫn là những ô cửa này, cũng không thấy có biến động gì."

Chị họ Điền Điềm vốn tưởng có người mở ô cửa mới hấp dẫn em họ mình, bấy giờ bước vào cửa lớn nhìn thử, thoáng có chút thất vọng.

"Em họ, em thật sự cảm thấy cơm ở đây ngon à?"

Bạn cùng phòng cũng theo chị họ Điền Điềm gọi cô ấy là em họ, lúc này trên mặt lộ ra vẻ: "Em nói thật à?"

"Đúng vậy, những ô cửa khác thì em chỉ ăn bữa sáng, mùi vị có thể khá bình thường, nhưng cơm phần của ô cửa số bảy thật sự cực kỳ ngon, mỗi một món đều là mỹ vị nhân gian, mỗi ngày ăn em cũng không ngán."

"Thế nên mấy ngày nay em đều ăn cơm ở đây."

Điền Điềm gật đầu, thấy chị họ mình không nói gì, trực tiếp kéo cô ấy chạy đến trước ô cửa số bảy: "Chị họ, chúng ta đi nhanh lên một chút, nếu không sẽ phải xếp hàng đợi rất lâu."

"Không phải chỉ là cơm phần thôi sao, có thể ngon hơn chỗ nào."

Chị họ Điền Điềm thấy cô ấy tích cực như vậy, còn kéo mình chạy đi, ngay lập tức phỉ nhổ, nhưng mà nói được nửa câu đã ngửi thấy mùi thơm mê người, bước chân vốn bị động thoáng cái chủ động.

Hai người bạn cùng phòng thấy các cô chạy đi, cũng theo bản năng đuổi theo.

Các cô đến vẫn tính là sớm, có điều trước ô cửa số bảy đã có mười mấy người xếp hàng.

"Thơm quá, hình như là thịt thái sợi sốt vị cá còn có trứng xào cà chua, khó trách mỗi ngày em họ đều lại đây ăn, chỉ ngửi mùi này đã cảm thấy chắc chắn ngon."

"Kỳ lạ, học kỳ trước mình từng tới đây ăn cơm phần, hoàn toàn không thơm như thế, chẳng lẽ đổi người nấu?"

Đội ngũ xếp hàng phía sau ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn bay ra từ ô cửa số bảy, đám người chị họ Điền Điềm đã hơi hiểu vì sao mỗi ngày em gái đều chạy đến đây.

Điền Điềm nghe thầy lời của các cô ấy, ngay lập tức hài lòng: "Em không biết học kỳ trước của các chị thế nào, ngược lại lúc em lại đây ăn thì thơm thế đấy."

"Chị thấy em chạy đến nhà ăn số một mỗi ngày, còn tưởng rằng là dì nấu cơm quá khó ăn."

"Nào có, mẹ của em ở nhà đâu có nấu cơm, đều là cha em nấu, tay nghề của cha me vẫn ổn, thế nhưng vẫn không sánh được với cơm phần trong nhà ăn, em cảm thấy có thể ăn ở ô cửa này bốn năm liền."

Cơm phần múc rất nhanh, trong lúc nói chuyện đã tới lượt các cô.

"A, ngày hôm nay có cơm khoai tây sợi này, xem ra cũng rất ngon."

Điền Điềm nhìn thấy hôm nay có món mới, thoáng chốc bị hấp dẫn.

Sợi khoai tây màu vàng phối hợp với ớt và hành thái, trông vẻ ngoài thì vô cùng mê người, tản ra mùi thơm chua cay càng làm người ta thèm thuồng.

Mấy món khác đã ăn vài lần vào mấy ngày trước, Điền Điềm không do dự quá nhiều, lựa chọn hôm nay ăn mới món.

Chị họ Điền Điềm theo sát phía sau, cũng đều mua xong từng phần cơm của mỗi người rất nhanh.

"Món cơm phần này cũng quá ngon, ngửi đã thấy thơm, ăn vào càng ngon."

Trước đó, chị họ Điền Điềm còn nói cơm phần có thể ngon chỗ nào, cô ấy ăn một miếng thịt xào dưa chua và măng vào bụng, thoáng chốc thấy thật ngon.

Trong lòng cô ấy thậm chí có cảm giác mất trăm triệu, cảm thấy lúc trước sao không tin tưởng thưởng thức của em họ mình, dẫn tới trễ nhiều ngày như vậy mới ăn được món mỹ vị này.