Sau khi Tố Vân Đào đi thì Long cũng đi ra, nhìn thấy khuôn mặt ngơ ngác của Đường Tam thì hắn đưa tay lên ra giấu im lặng, lúc sau thì hắn và tiểu tam cũng về đến nhà. Vừa vào nhà thì hắn gọi luôn Đường Hạo ra nói chuyện.
-" Baba, tiểu tam đã thức tỉnh được võ hồn là Lam Nghân Thảo cùng sở hữu tiên thiên mãn hồn lực, tiểu tam đệ triệu hồi ra võ hồn cho baba xem đi."
Đường Tam nghe Long nói thì cũng triệu hồi ra 1 cây nhỏ cùng hào quang màu lam ôn hòa, nhìn thấy cảnh này thì Đường Hạo trong ánh mắt lóe qua có sự nhớ thương cũng bi phẫn nhưng cũng chỉ chớp mắt thì biến mất. Long biết đây là baba hắn đang nhớ mẫu thân hắn nhưng hắn cũng không muốn thay đổi hoàn toàn cốt truyện, hắn cũng chỉ muốn thay đổi đôi chút nhưng chưa phải lúc.
-" Tiểu tam giải trừ võ hồn thứ 1 của đệ đi và triệu hồi võ hồn thứ 2 ra cho baba xem."
Long vừa nói xong thì baba hắn và tiểu tam cũng bị chấn kinh, mắt chữ O mồm chữ A, Đường Hạo chấn kinh chỉ vì tiểu tam vẫn còn võ hồn thứ 2, đây là song sinh võ hồn a, thứ này cả 100 năm mới có 1 trường hợp. Còn Đường Tam chấn kinh là vì hắn đã giấu đi rồi mà tại sao đại ka hắn cũng biết được, hắn thực sự càng ngày càng sợ và kính nể đại ka hắn rồi.
Đường Tam không có mở miệng, nhưng không ngửa tay phải lên giống như lúc trước, chậm rãi ngửa tay trái của mình lên, lúc này đây, không phải lại là lam quang, màu đen quang mang nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay hắn phun ra, quang hoa trong nháy mắt ngưng tụ, một cái gì đó kỳ dị xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Đó là cái búa màu đen, cán búa ước chừng dài nửa thước, đầu búa hình trụ, nhìn qua giống như là dạng thu nhỏ của cái búa rèn, nhưng là, tại mặt ngoài của cái búa đen có một cỗ quang mang đặc thù, trên đầu búa, một vòng hoa văn nhàn nhạt vây quanh.
Không biết tại sao, khi cái búa này vừa xuất hiện trong tay Đường Tam thì không khí bên trong phòng có vẻ có chút áp lực, mà Đường Tam tựa hồ cũng không cách nào thừa nhận được sức nặng của cái búa nhỏ này vậy, chỉ có thể cầm nó, cánh tay chậm rãi hạ xuống sắc mặt hắn đã trở nên tái đi.
Cùng với Lam ngân thảo cơ hồ không cần tiêu hao Huyền Thiên Công bất đồng, cái thanh hắc sắc búa đen này vừa hiện ra, tựu cơ hồ hấp thu tất cả nội lực của Đường Tam. Hắn chỉ có thể miễn cưỡng khống chế chính mình nắm chặt cán búa. Mặc dù nhìn qua cái búa đen này rất nhỏ, nhưng trên thực tế, nó nặng hơn rất nhiều so với những búa rèn.
_ "Này, đây là…."
Đường Hạo cơ hồ bước một bước đã đi tới trước mặt Đường Tam, tay hắn mạnh mẽ nắm cái chuy tử, đưa nó tới trước mặt mình, tay Đường Hạo rất có lực, ít nhất bây giờ Đường Tam không hề cảm giác được chuy tử đối với tay mình nặng nhiều nữa. Khi tay Đường Hạo đang cầm tay hắn thì một loại cảm giác ấm áp của huyết mạch tương liên làm cho trong lòng Đường Tam cảm thấy hết sức thoải mái:
_ "Ba ba, có cái gì không đúng sao?"
Một cách bất ngờ, Đường Hạo mở ra hai tay khỏa mạnh, ôm chặt Đường Tam vào trong ngực của mình, ngực của Đường Hạo rất rộng, có lẽ nguyên nhân bởi vì làm thợ rèn trong thời gian dài, mặc dù mặt ngoài nhìn qua thì hắn rất biếng nhác, nhưng cơ bắp trên người hắn không năm tháng mà giảm bớt, ngực hắn rất ấm áp. Cái loại tình yêu của người cha này mang đến cảm giác an toàn mà bất kì vật gì cũng đều không thể thay thế.
_ "Ba ba."
Đường Tam có chút bất ngờ, trong trí nhớ của hắn, đây tựa hồ là lần đầu tiên Đường Hạo ôm hắn. Cái búa sắt nhỏ trên tay phảng phất càng ngày càng nặng, mặc dù Đường Tam rất thích cái loại ấm áp từ phụ ái này, nhưng hắn càng không hy vọng búa sắt đen rời tay đánh vào cha mình.
_ "Ba ba, ta không kiên trì được nữa."
Đường Tam nhịn không được nói. Đường Hạo buông hai tay ra:
_ "Thu trở về."
Đường Tam chưa bao giờ nhìn thất sắc mặt của cha kì lạ thế, các loại tâm tình phức tạp không ngừng xuất hiên trên mặt Đường Hạo, một lúc lâu, hắn mới từ từ nói ra một câu:
_ "Nhớ kỹ, trong tương lai ngươi nhất định phải dùng chùy trong tay trái bảo vệ cho tốt thảo bên tay phải. Vĩnh viễn."
Đường Tam không rõ cho nên gật gật đầu. Đường Hạo đứng lên chuẩn bị đi vào phòng thì gnhe giọng nói của Long vang lên.
-" Baba, ta còn chưa cho người xem võ hồn của ta mà."
Vừa nói xong thì Long cũng bắt đầu triệu hồi võ hồn của hắn, lúc này thì xung quanh thân hắn nổi lên từng tia sét đen ngòm nổ lốp đốp như pháo hoa, khí thế và uy áp phát ra từ thân hắn không ngừng kéo căng lên cao khiến tiểu tam phải vận hồn lực và võ hồn ra để chống đỡ nhưng cũng chả được bao nhiêu còn riêng Đường Hạo thì cũng phải âm thầm vận hồn lực để chống lại cảm giác áp chế về võ hồn bên trong thân thể, lúc này thì nơi mi tâm của Long phát sáng ra hào quang tử sắc và 1 thanh kích dài 2m màu vàng kim với vô số hoa văn trôi nổi kèm theo đó là những tia lôi điện màu đen vờn quanh bay ra cắm xuống mắt khiến mặt đất chấn động và vô số vết nứt vây quanh nơi mũi kích cắm xuống. Khiến Long phải vội vàng thu hồi võ hồn.
Khi mà Long vừa thu hồi võ hồn thì uy áp và áp chế kia biến mất thì Đường Hạo không khỏi thở phào nhẹ nhõm, còn riêng Đường Tam thì mắt trắng không còn giọt máu ngồi bệt dưới đất thở hổn hển
Sau khi lấy lại tinh thần thì Đường Hạo vội vàng hỏi.
-" Tiểu Long, võ hồn của con là gì vậy? Sao ta có cảm giác bị ép chế và thân thuộc như vậy?"
Đường Tam cũng chăm chú lắng nghe, nhìn thấy cảnh này thì Long cũng không úp mở nữa mà nói ra luôn.
-" Võ hồn này tên là Hạo Thiên Tử Lôi Kích biến dị từ Hạo Thiên Chùy mà có nhưng thuộc dạng biến dị cấp cao hơn, trọng lượng của nó là 10 vạn 8000 cân."
Đường Hạo và Đường Tam càng thêm khiếp sợ nhìn lấy Long. Long cũng làm như không có gì mà tiếp tục nói.
-" Chuyện võ hồn của con thì bây giờ baba đừng nên hỏi, sau này baba cũng sẽ biết, bây giờ con còn chuyện thứ 2 muốn nói."
-" Ngày mai con sẽ rời xa mọi người tự mình đi lịch luyện trong vòng 5 năm rồi con sẽ trở về, baba cũng không cần khuyên ngăn con làm gì, con đi sẽ không có nất cứ chuyện gì đâu nên baba không cần lo, còn tiểu tam đây là lời hứa của ca đối với đệ, sau 5 năm ca sẽ gặp lại đệ nên đệ hãy cố gắng tu luyện nếu như đệ lơ là không có tiến bộ thì sẽ biết tay ca rõ chưa?"
Nghe Long nói thì Đường Tam cũng chỉ biết gật đầu, Đường Hạo thì chỉ biết dùng ánh mắt lo âu nhìn Long nhưng hắn cũng không muốn ngăn cản con đường riêng của nó nên chỉ lặng lẽ quay người rời đi.