Chương 1: Ngạo kiều Thừa tướng là vai ác (1)

Đường Hoan sắp chết.

Là bệnh nan y, sống không quá ba tháng.

Ở bệnh viện, Đường Hoan cầm giấy chẩn bệnh mà chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngất xỉu đi.

“Hazz.”

Nửa đêm, Đường Hoan thở dài một hơi, tự hỏi chính mình như thế nào vượt qua ba tháng cuối cùng.

Nếu còn sống ba tháng cuối cùng, người ta khả năng sẽ dành thời gian ở bên gia đình, còn nàng……

Một cô nhi bị vứt bỏ, cũng không có bạn bè, nghĩ lại cẩn thận, một ngày nào đó cô chết, cũng chẳng ai luyến tiết.

Đường Hoan càng nghĩ càng thấy mình thê thảm, ĐM, trên đời người ác nhiều như vậy, dựa vào cái gì một cô gái trẻ chỉ vừa mới học đại học như cô lại gặp xui xẻo !?

Trong lòng kích động, nước mắt không chịu khống chế mà dâng trào.

【 con người ngu xuẩn, chết thì sợ gì, hèn nhát! 】

Bỗng nhiên “Đường Hoan” phát ra một tiếng hừ lạnh, giống như bị thần kinh.

Mặc kệ Phượng Hoàng là nhân cách thứ hai trong thân thể, Đường Hoan không ngại tát hai cái, làm cô dừng việc chê bai lại.

Phượng Hoàng liếc xéo, trong mắt, trừ bỏ cô, những người khác đều là người ngu xuẩn.

Ngay cả chủ nhân cách Đường Hoan, cũng là người vừa ngu xuẩn vừa nhu nhược.

Đường Hoan vẫn luôn biết, mình cùng những người khác không giống nhau, cô có hai nhân cách, một cái là chính cô, một cái khác chính là Phượng Hoàng, giống như hai linh hồn cùng sống trong một thân xát.

Mặc kệ như thế nào, Đường Hoan bắt đầu ngồi trên giường, nhìn lại chính mình, hai tháng mà cô tiến vào trường đại học A ngành Y học. Cô thích bầu không khí trong trường, bởi vì nó sạch sẽ thuần túy, đột nhiên phát hiện mình gần sắp chết, Đường Hoan càng không muốn rời xa trường, lại nghĩ đến thầy giáo nghiêm túc, bảo thủ dạy môn giải phẫu, Đường Hoan quyết định ——

Sau khi chết, cô sẽ đem di thể tặng cho ông thầy.

Ai bảo ông thầy lúc nào cũng đem cô ra phê bình trước lớp.

Cô đem di thể tặng cho ông ta, cũng là một lễ vật khó quên rồi a! (∥ ̄■ ̄∥)

Đến lúc đó, cô chết rồi, người khác không nhớ đến cô, nhưng ông thầy nhất định sẽ nhớ cô đến khắc cốt ghi tâm.

【 Con người ngu xuẩn, Phượng Hoàng ta không cho phép cô làm như vậy! 】

Mặc kệ nhân cách thứ hai Phượng Hoàng, giọng điệu như cũ vẫn cao ngạo, nhưng Đường Hoan cảm thấy trong thanh âm của cô có một tia rung động, Đường Hoan lại cảm thấy thỏa mãn.

Vừa rồi không phải nói cô hèn sao?

Hiện tại biết di thể sẽ được tặng để giải phẫu, chính mình sợ hãi?

Đường Hoan hừ lạnh, vô cùng đắc ý hưng phấn nói, “Tôi càng muốn tặng! Cô yên tâm, đến lúc đó thân thể xài chung này cũng trần truồng hiện ra trước mắt bao nhiêu người, bị người dùng dao phẫu thuật cắt thành từng miếng, dù sao người đã chết, cũng không thấy đau đớn đâu……”

Đường Hoan cơ hồ có thể đoán ba tháng sau báo chí sẽ có một tiêu đề: #Ở đại học A, cô gái trẻ tuổi vì muốn đền đáp trường học cũ đã đem di thể quyên tặng#

Đời này cô sống bình thường không gây hại đến ai, trước nay còn chưa có lên trang báo, sau khi chết có thể nổi tiếng, cũng coi như là đáng giá.

Đường Hoan tìm cái chết mà kích thích Phượng Hoàng, chọn thứ cô không thích nghe mà nói, vì thế lơ là liền nói quá trớn……

Từ nãy đến giờ Đường Hoan vẫn xem thường việc cùng tranh đoạt thân thể với Phượng Hoàng, ở trong phút chốc Phượng Hoàng cướp lấy quyền khống chế thân thể, đưa tay hướng tới cổ bóp, mười phần lực đạo, nửa điểm không lưu tình ——

【 Ta đây không bằng hiện tại liền bóp chết cô! 】

Đường Hoan:??

ĐM!

Đây cũng là thân thể của cô đó.

Chết thì cô không sợ, thế mà lại để ý việc bị giải phẫu sau khi chết?

Đường Hoan vẫn luôn biết Phượng Hoàng rất mạnh, mạnh đến bất cứ ai trong mắt cô ta đều là người ngu xuẩn, cho nên cô khinh thường quyền khống chế thân thể. Nhưng một khi Phượng Hoàng đột nhiên có suy nghĩ muốn khống chế thân thể, nàng là có thể khống chế, nửa điểm cũng chưa đem chủ nhân cách Đường Hoan để vào mắt.

Đường Hoan bị bóp đến không thở nổi, hô hấp cực khổ, trợn trắng mắt, một tiếng kêu cứu cũng không phát ra được.

Kỳ thật trong lòng đang gào thét: Ta không muốn chết như vậy, mẹ nó chết như vậy quá mất mặt.

Nếu cảnh sát đến nhà cô, phát hiện cô bị chính mình bóp chết, tay còn đặt trên cổ, thật là có bao nhiêu quỷ dị.

tỷ tỷ, ít nhất ta còn có thể sống thêm ba tháng a!!

Mặt mộc rất xấu.

Để ta make up trước khi chết được không?

Thời điểm Đường Hoan cho rằng mình sẽ chết……

Trong đầu vang lên một tiếng đinh.

“Hệ thống thu thập năng lượng chính đang trói định 1,2,...100%, cùng linh hồn Phượng Hoàng trói định thành công!”

Tức khắc, nhân cách thứ hai Phượng Hoàng đã chịu trói buộc, bị bắt rời khỏi, đồng thời Đường Hoan nắm giữ quyền khống chế thân thể .

【 cái đồ vật quỷ gì vậy?! 】

Đường Hoan biết Phượng Hoàng tức muốn hộc máu.

Trong đầu lại lần nữa “Đinh” một thanh âm vang lên.

“ Hệ thống nghịch tập boss phản diện đang trói định 1,2,..100%, cùng linh hồn Đường Hoan trói định thành công! Oh yeah, cảm thấy chính mình đặc biệt lợi hại ~”

Lợi hại cái đầu mi 凸(¬‿¬)

Đường Hoan thấy rùng mình, định hỏi, “Ngươi là thứ gì?”

Trong đầu một đạo thanh âm “Ta là hệ thống, vừa mới cứu ngươi một mạng, không cảm ta sao? Chẳng hạn lấy thân báo đáp”

【 ngươi trói định cho ta cái gì? 】

Phượng Hoàng một lần lại một lần muốn phá tan giam cầm linh hồn, lại chỉ cảm thấy càng ngày càng đau đớn, như là hạ chú ngữ.

Cô đã từng không muốn quyền khống chế thân thể, là bởi vì lười giao tiếp với những con người ngu xuẩn, cô cường hãn đến cảm thấy thế gian không thú vị, cho nên mới để Đường Hoan làm chủ nhân cách.

Nhưng hiện tại biến thành, cô căn bản không thể nắm giữ được thân thể

Năng lực của cô, bị một cái giam cầm

Đối với Phượng Hoàng, hệ thống nghiêm trang mà giải thích……