Chương 2: Tử Linh Rời Đi...!

Quanh quẩn Trong đầu Huy xuất hiện âm thanh lạ nhưng hắn hiện tại cũng không có thời gian để quản lí những thứ này, mà Huy khuân mặt hăng say tiếp tục công việc làm dở

- Ưm...Ưư..aaaa~ đau...Đau! hức..

hức...

Từ bên trong vùng suối ấm, một dòng huyết hồng máu tươi chảy ra dính lên tiểu đệ của Huy. cô nàng kêu rên lên một tiếng đau đớn, đôi mắt của nàng nước mắt chảy xuống đẫm lệ thở hổn hển từng tiếng...

---- thời gian cứ thế trôi wua

Sau một giờ hoạt động mệt mỏi cả hai ôm nhau ngã gục xuống. Trận chiến vừa rồi khiến huy ra tận 6 lần, tích góp suốt 18 năm của mình đều bị vắt sạch khiến hắn vô cùng mệt mỏi, đầu óc choáng váng. ánh mắt khẽ liếc nhìn sang cô nàng đang nằm ngủ trong lòng ngực mình, Huy khoé miệng không khỏi dâng lên chút thoả mãn ôm nàng vào lòng ngủ thiếp đi.

Không biết qua bao lâu ánh mắt khẽ mở ra, Huy đầu vẫn còn hơi choáng váng lắc nhẹ vài cái rồi nhìn sang bên cạnh mình cô gái kia từ khi nào đã không còn ở đó, liếc mắt sang bên cạnh Huy liền thấy một thân ảnh thân quen đang mặc một chiếc áo màu xanh da trời kèm theo những đường tơ lụa rất giống với quần ảo của tiên nữ. Huy nhẹ nhàng ngồi dậy đi lại phía sau hai tay vòng qua ôm lấy eo nhỏ của nàng miệng khẽ cười nói nhỏ

- Anh tên là "Huy"! Chúng ta cũng coi như là đã thân mật với nhau rồi, nên nàng có thể cho anh biết tên được không?

Bị huy ôm bất ngờ cô gái liền run nhẹ người một cái, hai bên má có chút đỏ lên, miệng lạnh nhạt trả lời

- Tên ta là "Tử Linh"...

Huy nghe cô nàng nói ra tên mình khoé miệng liền cười, hai tay đưa ra nhẹ nhàng xoa nắn hai bên ngực trắng mịn và mềm nhũn của nàng nói đùa một câu

- Vậy ra nàng tên là tử Linh sao?Tta gọi là Linh nhi nhé? Có được không lão bà của anh? -))

Nghe huy nói Tử Linh khuân mặt đỏ bừng lên quay phắt sang một bên, lạnh lùng nói

- Ta...Ta còn lâu mới muốn làm lão bà của ngươi...Đ..

đồ đáng ghét!!!

Hét to một tiếng nàng liền chạy một lối ra ngoài không để ý đến hắn nữa!. Huy thấy tiểu cô nương này rất là đáng yêu nha! Liền ngồi bật dậy đuổi theo nàng ra ngoài vừa cười vừa nói

- Anh đùa thôi mà! Nhưng mà anh cũng rất mong điều đó là sự thật nha! Hì hì!

Vừa đi vừa nhìn xung quanh đánh giá Huy bây giờ mới để ý, xung quanh hắn bây giờ đều toàn là đá và một ít cỏ rêu mọc um xùm lên cỏ dại.  Nhìn về phía trước Huy thấy bóng dáng nhỏ nhắn đang đứng ở ngoài cửa hang động nội tâm không khỏi thích thú định chạy lại từ đằng sau ôm nàng một cái. Đang định lén nút ở đằng sau hành động bỗng nhiên bị tiếng hét của nàng làm giật bắn cả người

- Không Tốt!!! Huy...Ca...Mau Đi Vào Trong Động Nấp! Nhanh!

Huy nội tâm vẫn còn chấn động vì tiếng hét giật mình ban nãy, lại nghe thấy tiếng của tiểu linh nói làm hắn hoang mang! Nhưng nhìn sắc mặt của tiểu linh rất nghiêm túc đành phải nghe theo chạy lại vào trong hang nhưng không vào hẳn mà nấp sau cửa đá nhìn ra ngoài

" Vù Vù " một vòng lốc xoáy xoay tròn xuất hiện trước mặt tiểu linh rồi dần dần tan biến đi thay vào đó là một thân hình xuất hiện là một bà lão tay cầm theo cây trượng nhìn về phía tiểu linh giọng khàn khàn vang nên

- Khục khục...! Đại tiểu thư a, Tông chủ đã nói nhiều lần rồi người không thể đi lung tung nha! Lễ thành hôn hơn tháng nữa là sẽ bắt đầu mà người cứ đi lung tung khắp nơi làm tông chủ lo lắng lắm nha! Nghe bà bà ta mau cùng ta quay về thôi...! Khục...

Tiểu Linh bàn tay khẽ nắm chặt vào áo, khuân mặt tỏ ra không muốn, ánh mắt khẽ nhìn vào bên trong hang động sau đó liền thở dài bàn tay thả lỏng quay sang lão bà đáp

- Được rồi tam trưởng lão, ta sẽ theo người quay về...!

Khẽ mím nhẹ môi nàng đi từ từ đến bên cạnh lão bà ánh mắt vẫn nhìn về phía cửa hang lưu luyến không dứt. Xung quanh hai người xuất hiện một là lốc xoáy màu xanh bao vây hai người vào trong đó

"Bịch bịch"  tiếng bước chân chạy nhanh về phía hai người, xuất hiện là một tên thiếu niên khuân mặt tức giận chạy đến hô lớn

- bà già kia!! Ngươi không được đưa tiểu linh đi!! Mau thả nàng ra!!!

Lão bà gọi là tam trưởng lão nhìn thấy Huy chạy đến phía mình hô lớn nói năng xằng bậy. lão bà bàn tay liền khẽ giơ lên, trên đầu ngón tay còn chứa một vài tia sét cuốn quanh.

Tiểu Linh đứng bên cạnh Nhìn thấy lão bà định ra tay khuân mặt liền trắng xám lại, hai tay nhanh chóng đưa lên kéo lại ống tay áo của lão bà, ánh mắt đáng thương nhìn về phía của lão giọng nói khẩn

- Tam trưởng lão xin hãy tha cho huynh ấy đi!!! Đó là bằng hữu của ta mong người bỏ qua a!! Ta sẽ theo người về ngay lập tức mà...!

Lão bà nhìn sang Tử Linh đang cầu xin mình tha cho một tên phàm nhân khuôn mặt khẽ nhíu mày, bàn tay nắm lại hạ xuống đưa sau lưng

- Được! Đại tiểu thư đã nói vậy ta cũng không muốn giết mấy cái giun dế này

Tử Linh nghe được lời lão bà nói bản thân không khỏi thở nhẹ ra một hơi. Nhưng chưa đợi nàng thả lỏng liền nghe thấy câu nói tiếp theo của huy làm nàng choáng váng ngây người... Trong lòng loạn lên thầm nghĩ "Đây là tiết tấu muốn chết a!"

- Lão bà già! Lão tặc tử! Mau thả tiểu linh ra nhanh! Nếu không...Nếu không lão tử sẽ liều mạng với mụ già ngươi!!!

Nhờ có Tử Linh nói giúp lão bà mới tha cho hắn nhưng hiện tại nghe hắn nói liền khiến nàng ta triệt để nổi giận! Chỉ nghe lão bà "Hừ" một cái, bản thân huy không biết từ đâu có một loại uy lực đánh thẳng vào người mình, có thể nghe thấy tiếng "rắc" của xương vỡ, thân hình liền bay thẳng về sau như diều đứt dây đập lên tường đá rơi xuống đất sống chết không rõ...

Bà lão nhìn thấy vậy chỉ hừ lạnh một cái miệng thốt ra "phế vật" quay sang Tử Linh nói.

- Đại tiểu thư! Ngươi muốn kết giao hảo với ai thì kết chứ không nên giao lưu với những kẻ phàm nhân này! Bọn chúng Chỉ làm dơ bẩn chúng ra mà thôi! Được rồi chúng ta mau về thôi!

Tử Linh nhìn thấy Huy nằm trên mặt đất sống chết không rõ, răng ngà khẽ cắn vào môi chảy máu, ánh mắt nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt một miếng ngọc bội không biết đang nghĩ gì

" Vù vù " lốc xoáy xoay tròn lấp đi hình dáng hai người rồi biến mất theo sau đó, chỉ để lại một thân hình đang nằm bất động trên mặt đất...