Chương 12: Thế giới thứ nhất: Bạn gái cũ của thiếu gia.

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: Tĩnh Luân

Nguồn: Wikidth.com

Ngược lại thì Đường Quả ở bên kia vẫn không quan tâm, ung dung tự tại giống như việc này không hề liên quan tới bản thân, thái độ không quan tâm này khiến cho người đại diện lo lắng.

"Đường Quả !"

Cô giống như không nghe tiếng kêu của người đại diện của mình mà vẫn vui vẻ nằm dài trên sô pha ăn bánh uống trà sữa.

"Tiểu tổ tông của tôi ơi, tốt xấu gì thì hiện tại em cũng đã là người nổi tiếng rồi, có thể để ý một chút được không, suốt ngày hết ăn bánh ngọt rồi đến trà sữa, em không sợ mình sẽ béo lên sao?"

"Không lo lắng."

Đường Quả mân mê khóe miệng tự tin nói "Em nhất định sẽ trở thành quán quân."

"Em đừng có quên vẫn còn một người có sức uy hiếp lớn đến em đấy ..." Vu Ngọc cười lạnh nói.

"Thí sinh tên Lục Kỳ kia quả thật là có thực lực chưa kể người ta còn được gọi là thiên tài từ khi còn nhỏ, có gia thế khủng, đến lúc mà thua dưới tay người này thì em đừng có tìm chị mà khóc nhè đấy."

Nghe xong Đường Quả bất mãn mà chu môi nói "Em mới không thua, đặc biệt sẽ không thua cô ta."

Vưu Ngọc nghe sự khẳng định của Đường Quả cũng không cảm thấy an tâm chút nào.

"Chị vừa mới hỏi thăm được thông tin người chống lưng cho cô ta chính là vị thiếu gia nhà họ Lãnh, cho nên cô ta chắc chắn nắm trong tay được hai trên năm phiếu chọn của hội đồng chuyên môn."

Nhìn thấy Đường Quả cũng không thèm để ý khiến Vưu Ngọc tức giận, xem ra phải khiến cô gái nhỏ này hiểu được tầm quan trọng của vấn đề mới có thể để tâm lên nó được.

"Bên Lục Kỳ chắc chắn đã có hai người đứng về bên cô ta hiện chúng ta vẫn còn ba vị giám khảo còn lại, mặc dù nhìn biểu hiện thì thấy họ rất thích màn biểu diễn của em ở vòng thi trước ... Nhưng nếu bất chợt có sự tác động từ ngoài thì phần thắng có khả năng sẽ là Lục Kỳ."

Đến khi thi đấu kết thúc lỡ đâu điểm của Lục Kỳ chỉ cao hơn Đường Quả một chút thôi không phải em ấy sẽ mất cơ hội hay sao?

"Lục gia giúp cô ta tìm người bình chọn sao ?" Cuối cùng Đường cũng dừng lại chậm rãi hỏi.

Vưu Ngọc lắc đầu "Là Lãnh thiếu."

Vưu Ngọc không biết Lãnh Tử Việt chính là con nuôi của Lãnh Duệ, nếu như không có người đề cập đến thì chắc chắn sẽ không ai biết mối quan hệ giữa hai người này. Dù sao đây cũng là điều cấm kị rất ít khi được nhắc tới trong chốn thương trường ... Tất nhiên Đường Quả cũng không muốn tiết lộ chuyện này rồi.

"Lãnh Tử Việt sao" Đường Quả bật cười đầy nghiền ngẫm.

"Anh ta hai vị giám khảo nào?"

"Là hai người Đồng Xán và Trầm Vân." Vưu Ngọc có chút lo lắng trả lời.

"Hai người này đều là những nghệ sĩ có tầm ảnh hưởng vô cùng lớn. Không chỉ có tài năng, kinh nghiệm, bọn họ còn có một lượng fan đông đảo, không dừng lại đó chị còn nghe nói hai người này dự định sẽ lấn sang điện ảnh, tiền độ không thể tưởng được."

"Lần này có thể trở thành một trong những thành viên của hội đồng chuyên môn đã rất có năng lực rồi, nếu như muốn nâng đỡ cho Lục Kỳ thì không khó gì chưa kể cô ta cũng có tài năng, nâng đỡ cô ta cũng xem như đang nịnh bợ cả Lãnh thiếu, lợi ích bày ra trước mắt như vậy dại gì mà không nắm cơ hội?"

"Mà Lãnh thiếu là ai? chính là người quản lý toàn bộ công ty Tinh Vân, em thử nghĩ xem họ sẽ giúp đỡ Lục Kỳ hay là giúp em đây?" Vưu Ngọc tưởng rằng nói như vậy sẽ khiến cho Đường Quả bắt đầu lo lắng nhưng đáng tiếc cô vẫn tiếp tục tập trung mà xử lý ly trà sữa mà không hề quan tâm đến những gì cô đang nói.

"Tổ tông của chị ơi, chị đã nói nhiều như vậy em rốt cục có nghe lọt chữ nào không vậy ?"

...

Đột nhiên bên ngoài tiệm trà sữa xuất hiện một cặp mỹ nam mỹ nữ khiến không ít người trong quán đều tập trung mà nhìn ra, không biết là vô tình hay hữu ý thế nào mà hai người này vừa xuất hiện đã đi thẳng đến bàn của Đường Quả cùng quản lí của cô đang ngồi.

Vưu Ngọc nhìn hai người nọ bước đến theo bản năng lập tức cảm thấy có gì đó bất thường nhưng bên ngoài vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn nói "Xin chào Lãnh thiếu cùng Lục tiểu thư."

Lúc này tâm trạng của nam chính Lãnh Tử Việt cũng không tốt hơn là bao nhiêu so với Vưu Ngọc, hắn ddinhhj kéo Lục Kỳ rời đi nhưng không ngờ cô ấy lại không chịu, cứ lôi kéo ép hắn bước vào quán "Đường tiểu thật, thật khéo."

Trong lòng Lục Kỳ lúc ngày không nghĩ tới việc tạo drama không những không bôi xấu hình tượng của người ta mà còn giúp người ta tăng nhân khí, đúng thật trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Ngay cả Lãnh Tử Việt cũng nhắc nhở cô nhiều lần, vị trước mắt này cũng không tốt đẹp gì, chính là thứ con gái không có tài năng chỉ biết ôm đùi kim chủ giàu có thì không đáng để cô phải quan tâm.

Nhưng nam chính cũng có cái tôi riêng của bản thân mình, hắn cũng không dám nói kim chủ đứng sau Đường Quả chính là ba nuôi của mình vậy nên Lục Kỳ mới dám lớn tiếng chê bai như vậy.

Cô ta vẫn cho rằng Đường Quả là loại con gái hám giàu muốn đi lên từ sức lao động của người khác, căn bản không đáng để so sánh với cô được, một đứa con gái ti tiện như vậy cô chắc chắn phải lật tẩy để cô không đi lừa người khác.