Editor: Sơ Hề (Kẹo)
🍭🍭🍭Cô trả lời dứt khoát.
Đầu cũng không có suy nghĩ nhiều.
Thật sự là bởi vì Tiểu Hoa không ngừng ở bên tai cô nhắc mãi
"Ký chủ, cô không muốn, cô không muốn, cô không muốn!!"
Kết quả là, Tô Yên buột miệng thốt ra.
Cô vừa thốt ra khỏi miệng, liền thấy khóe môi sắc bén của Khương Nhiên lộ ra một mạt cười, làm hắn có vẻ càng thêm không chút để ý.
"Nghe cậu."
Trong thanh âm hắn hàm chứa ý cười, ánh sáng trong mắt nhanh chóng hiện lên.
Ánh mắt chậm rãi, nhìn quét qua mọi người đang xem náo nhiệt, con ngươi mang theo ý lạnh.
Bị ánh mắt này đảo qua, mọi người xem náo nhiệt động tác nhất trí ngậm miệng, hoặc là kề vai sát cánh vội vàng nói sang chuyện khác.
Hoàn toàn không có sức lực hưng phấn kích động như vừa mới kia.
Tức khắc, ghế lô lập tức an tĩnh lại.
Diêu Vũ Phỉ ngồi ở chỗ đó, sống lưng cứng còng, đỏ ửng trên mặt rút đi, biến thành trắng bệch, mặt mày tất cả đều là xấu hổ.
Cô ta đều đã mời trắng ra như vậy, Khương Nhiên lại lấy phương thức đó, ở trước công chúng cự tuyệt cô ta.
Cái này khiến cô ta, nhịn như thế nào?
Cô ta đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt khó lòng chịu đựng nổi, đi ra ngoài.
Triệu Nguyệt ở phía sau Diêu Vũ Phỉ hô một tiếng
"Ai, Vũ Phỉ như thế nào lại đi?"
Đáp lại cô, là một tiếng đóng cửa kịch liệt.
Người đang chơi trò chơi ở đây đồng loạt nhìn về phía Khương Nhiên, chờ mong phản ứng của hắn.
Bất quá người nào đó lười nhác dựa vào trên sô pha, cổ áo hơi mở, mí mắt buông xuống, trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng mang theo ý cười, làm sát khí cả người hắn tiêu tán rất nhiều.
Trình Tinh Dương ngồi ở trên vị trí hòa giải
"Tiếp tục tiếp tục, chúng ta tiếp tục chơi."
Thời điểm nói, có người bên cạnh phụ họa, thực mau trường hợp lại lần nữa náo nhiệt lên.
Không biết chơi bao nhiêu lần, khi kim đồng hồ màu đỏ đong đưa, dừng hình ảnh.
Chiếc kim đỏ chỉ thẳng vào Tô Yên.
Trước mắt Trình Tinh Dương sáng ngời, cậu ta thở ra một hơi thật sâu.
Lại lần nữa hứng thú dâng trào.
Xoay cả đêm, chơi phá cái kim đồng hồ này hắn đều sắp chơi phun ra.
Sở dĩ còn ở chỗ này kiên trì, còn không phải vì giờ khắc này sao??!
Ánh mắt Trình Tinh Dương thẳng tắp có thể được cho là bức thiết nhìn chằm chằm Tô Yên.
"Bạn học Tô Yên, lần này, đến cậu."
Tô Yên đem tóc nhẹ nhàng vén ra sau tai
"Tôi chọn đại mạo hiểm."
Trong mắt cô mang theo một mạt cao hứng.
Nhìn chằm chằm một chồng thẻ kẹp sách kia.
Trình Tinh Dương đem thẻ bài Đại mạo hiểm mang lên, sau đó làm trò trước mặt mọi người tính toán rút một cái.
Theo sau, thanh âm mềm mại của Tô Yên vang lên
"Tôi có thể lựa chọn tự mình rút cái nào sao?"
Trình Tinh Dương sửng sốt, tay dừng một chút
"Đương nhiên"
Hắn biểu hiện thân sĩ, đem một chồng thẻ bài phóng tới trước mặt Tô Yên.
Tô Yên không có do dự, duỗi day rút ra tấm thẻ từ thứ ba đếm ngược.
Sau đó nhìn nội dung tấm thẻ bài, cười có chút vui vẻ
"Từ trong thực đơn tùy ý lựa chọn ba ly rượu điều chế uống hết."
Biểu hiện của cô không có một chút buồn rầu thương tâm, tương phản lại thật cao hứng.
Thật giống như sớm đều đoán trước mình sẽ rút được một tấm thẻ này.
Sau đó cô hứng thú bừng bừng từ trong tay Trình Tinh Dương tiếp nhận thực đơn rượu.
"Bloody Mary, Margaret, Tư lệnh Singapore."
Ngón tay trắng nõn của Tô Yên chỉ vào ba hình ảnh nhìn trông rất đẹp.
Tiểu Hoa yên lặng tránh ở khuyên tai nghe lời này, sau đó lại cân nhắc hiểu biết của mình đối với ký chủ lâu nay.
Này...chẳng lẽ ký chủ đã sớm biết trên tấm thẻ bài kia viết cái này?
Tìm người phục vụ điểm ba ly rượu Cocktail này.
Rất nhanh, ba ly rượu được bưng lên, từng cái đặt ở trước mặt Tô Yên.
Đôi mắt cô như ngôi sao sáng lấp lánh nhìn chằm chằm ba ly rượu Cocktail trước mắt.