Chương 27: Nữ Phụ Hào Môn (31)

“Tổng giám đốc Nguyễn.” Lục Thừa nhìn người đang đứng ở phía sau chủ động chào hỏi, thái độ hòa nhã lại có lễ nghĩa.

Lúc nói chuyện còn nhẹ nhàng đỡ Nguyễn Nhuyễn một phen, sau khi xác nhận đối phương không có vấn đề gì, lúc này mới ôn hòa giải thích: “Tiểu Nhuyễn có chút không thoải máu, cháu đỡ cô ấy một chút.”

Ba Nguyễn: Tôi bị ngu mới tin cậu!

Ba Nguyễn tức giận đến mức muốn đánh người, chỉ là đứng bên cạnh còn hai giám đốc và hai trợ lý, cũng không vũ khí để động thủ.

Tâm tư của Lục Thừa, ba Nguyễn đã sớm hiểu rõ, lúc này muốn nhào lên nói, cũng không phù hợp.

Chuyện trong nhà cũng không muốn để người khác xem náo nhiệt.

Hơn nữa thằng nhóc Lục Thừa này, đầu óc thật sự linh hoạt, trước tiên đóng góp sức lao động dâng lên xô vàng đầu tiên, để ông tới kiếm.

Bên trong tập đoàn Nguyễn Thị, đã chậm rãi tích lũy.

Ba Nguyễn muốn che chở cô con gái bảo bối của mình, không để nhà họ Hạ chèn ép, Lục Thừa thật là một đối tượng hợp tác không tồi.

Hơn nữa ba Nguyễn làm ăn nhiều năm, tràn đầy kinh nghiệm.

Thật ra ông có thể nhìn được ra, dựa vào thủ đoạn và thực lực hiện giờ của Lục Thừa, không tới một năm, cậu ta không chỉ có thể dừng bước trong giới làm ăn của Thanh Thành, mà còn có có thể thay đổi toàn bộ cục diện trong giới kinh doanh ở Thương Thành.

Nhưng mà cho dù cậu ta ưu tú như thế, đối xử với Tiểu Nhuyễn cũng không tồi, trong lòng ba Nhuyễn vẫn có chút khó chịu.

Ông sẽ không vì lợi ích mà bán con gái, nếu Tiểu Nhuyễn đồng ý, ông cũng không muốn ngăn cản.

Chỉ đáng thương cho ông, cây cải thìa chăm sóc nhiều năm như vậy.

“Ừm.” Ba Nguyễn âp xuống tâm tư phức tạp, nói chuyện với Lục Thừa một chút, sau đó mới đi khỏi.

Thái độ tuy rằng có chút không tốt lắm, nhưng mà Lục Thừa vốn chột dạ, đương nhiên sẽ không so đo quá.

Hơn nữa anh muốn bắt cóc con gái nhà người ta, lại còn không cho người tức giận một chút?

So sánh với trước kia, ba Nguyễn vừa mới nhìn thấy anh là liền muốn đánh nhau, thái độ hiện giờ của ông đã tốt hơn rất nhiều.

Lục Thừa cảm thấy có tiến bộ rất tốt, ít nhất chứng minh nỗ lực của anh cũng không uống phí.

Nguyễn Nhuyễn thân là ngày đầu tiên tới công ty, đại tiểu thư cũng không có chức vụ gì trong công ty, bình thường sẽ không được phép tham gia những cuộc họp như vậy.

Cuộc họp cơ mật giữa chủ tịch những nhân viên cấp cao trong công ty.

Nhưng mà Lục Thừa không ngại, ba Nguyễn cùng không nói gì, những vị nhân viên cấp cao cũng không dám nói gì thêm.

Mọi người vốn tưởng là, đại tiểu thư vui vẻ thì tốt, dù sao cái tập đoàn này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về người ta.

Hiện giờ tới nghe một chút cũng không sai.

Chỉ là khi mọi người đến báo cáo, gặp một ít vấn đề phức tạp, sau đó Nguyễn Nhuyễn đều đưa ra phương án giải quyết.

Ánh mắt những nhân viên cấp cao nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn, hoàn toàn không giống nhau.

Đó là một loại ánh mắt kinh ngạc, khó hiểu, nóng bỏng còn có chút chờ mong.

Vốn bọn họ còn tưởng rằng đó chỉ là một đại tiểu thư dịu dàng xinh đẹp không quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình, thế nhưng

hiện tại xem ra.

Hoàn toàn không thấy được.

Vừa rồi bởi vì Lục Thừa đưa ra hai hạng mục đầu tư, có tính nguy hiểm cực lớn, hơn nữa bởi vì thời gian đầu tư quá dài, tiền lời có khả năng còn khuya mới nhìn thấy.

Nhưng một khi tiền lời đã xuất hiện, số tiền lời như vậy sẽ làm cho người ta kinh ngạc chảy nước miếng.

Rốt cuộc đó là số tiền lớn đến mực nào, có thể giữ được nước miếng sao?

Bọn họ chia hoa hồng với nhau, đầu tư hiệu quả như vậy, kế hoạch mà có hiệu quả, bọn họ cũng có phần.

Nhưng mà, quá nguy hiểm.

Hai bên tranh luận không chịu nhường nhau.

“Tại sao lại không chứ?” Lúc hai bên đang tranh luận không ngừng, ba Nguyễn cũng đang rất khó xử, Nguyễn Nhuyễn đột nhiên mở miệng.

Nguyễn Nhuyễn mở miệng, một phần vì năng lực học tập của hồ ly nhỏ rất mạnh, cô cũng nhìn ra hai hạng mục này sẽ sinh lời.

Lợi nhuận khả quan ai cũng muốn, thế nhưng giai đoạn nguy hiểm phía trước không phải ai cũng chấp nhận được.

Nhưng mà trực giác của động vật nói cho hồ ly nhỏ biết, lĩnh vực đầu tư này sẽ sinh lời.

Đương nhiên, ngoại trừ năng lục kinh doanh và trực giác của đông vật, còn có một điều quan trọng nhất, khiến cho Nguyễn Nhuyễn mở miệng lúc này.

Cốt truyện.