“Thật sự, thật sự, tư liệu cốt truyện nói, anh ta chỉ là một người qua đường Giáp, chỉ xuất hiện không quá một trang giấy!” Bị Nguyễn Nhuyễn hỏi như vậy, 9488 bắt đầu hoài nghi cuộc đời, thậm chí đem tư liệu cốt truyện ra, nhìn lại một lần nữa.
Thế nhưng trí năng AI của nó nhanh chóng quét qua, xem kỹ cốt truyện, chuyện cũ vẫn chỉ là một câu chuyện cũ, Lục Thừa vẫn chỉ xuất
hiện vào thời điểm nguyên chủ bị thương, Lục Thừa xuất hiện ở bệnh viện.
Chuyện xưa kết thúc, cũng không còn bất cứ tin tức gì về người tên Lục Thừa này.
Nhưng mà những thông tin đó một phần thuộc cốt truyền ẩn, lại ngầm mang theo vài phần buông lỏng, chỉ 9488 chỉ chú ý vào cốt chuyện chính, nên cũng không để ý tới.
“Thật đúng là thiểu năng trí tuệ, kia chỉ là cốt chuyện xưa, chúng ta hiện tại đang ở tiểu thế giới, cốt chuyện chính đương nhiên là chỉ có nam chính và nữ chính thôi, nhưng mà môi người trong tiểu thế giới đều có tính cách và câu chuyện của mình.” Hồ ly nhỏ hiếm khi có lòng giải thích một câu.
Đối với việc trêu chọc Lục Thừa, cũng chỉ là nghiêng đầu, một tay chống cằm, khuôn mặt mỉm cười nhìn chằm chằm nửa ngày.
Lục Thừa bị cô nhìn chằm chằm đến mức hơi thở không đều, trong lòng hừng hực lửa giận, bartender vừa đúng lúc đưa ly cocktail tới đặt một bên.
Lục Thừa dường như không nghĩ nhiều, cầm lấy ly rượu, uống một hơi cạn sạch.
Kỳ thật đây cũng không phải tính cách của anh, anh vốn là một người rất cẩn thận, cả người đề phòng.
Chính là bởi vì tiểu yêu tinh trước mắt này, anh nhận thua.
Một buổi trưa không nhận được tin nhắn trả lời của cô, anh thật ra suy nghĩ rất nhiều.
Lại đi ra ngoài thông đồng với người khác?
Lại có đạo cụ mới?
Lục Thừa rất thông minh, hôm nay ỏ nhà họ Nguyễn, sau khi bị ba Nguyễn phát hiện, Lục Thừa liền biết, mình chẳng qua chỉ là một cái đạo cụ của tiểu yêu tinh.
Vẫn là dùng xong liền ném, không hề lưu luyến chút nào.
Đối phương muốn lợi dụng mình, kích thích ba Nguyễn đến nhà họ Hạ từ hôn.
Chỉ là anh muốn nói cho tiểu yêu tinh biết, mặc dù ba Nguyễn không từ hôn được, hôn sự này chỉ cần tiểu yêu tinh không muốn, ai cũng không thể cưỡng ép cô.
Nhưng mà cô gái nhỏ này lại không có lương tâm, dùng xong liền vứt, sử dụng rất đúng chỗ.
Sứ mệnh đạo cụ đã hoàn thành, cô thậm chí ngay cả một câu trả lời cũng không muốn cho anh.
Biết được tiểu yêu tinh tới quán bar, anh làm sao mà ngồi im một chỗ được?
Quán bar nhiều thứ mới mẻ như vậy, đàn ông phức tạp, nói không chừng tiểu yêu tinh lại xem trọng đạo cụ mới?
Liền nói đạo cụ của tiểu yêu tinh, cũng chỉ có thể là anh, hơn nữa cần thiết là anh!
Cho nên, chẳng sợ biết ly rượu kia có vấn đề hay không, thế nhưng anh vẫn một hơi cạn sạch.
Đương nhiên, chờ đến khi anh biết công dụng thực sự của ly rượu nayg, hận không thể trực tiếp xiên chết bartender.
Thật sự chẳng có tình người gì cả!
Loại rượu cả đêm ngủ say giống như lợn chết, như vậy cậu còn pha chế?
Lúc này, cũng không biết Lục đạo cụ Thừa, một ly rượu đi xuống, rượu lạnh băng miễn cưỡng áp chế những suy nghĩ đang ngo ngoe rục rịch của anh.
Tiểu yêu tinh cố tình không có ý định buông tha cho anh, chống cằm nhìn hơn nửa ngày, sau đó vươn ngón tay trắng nõn mềm mại của mình chọc chọc Lục Thừa bởi vì uống rượu mà khuôn mặt đẹp trai trở nên đỏ ửng.
“Có chút cứng nha.” Tiểu hồ ly lẩm bẩm một tiếng, mỉm cười đuôi mắt lộ ra vẻ trản đầy nhu tình.
Lục Thừa lập tức hít thở nhanh, vốn không quan tâm đang ở nơi đông người, giơ tay trực tiếp ôm người đi ra khỏi quán bar.
Ở tầng trên nhóm thiếu gia ăn chơi đã sợ ngây người.
“Này, này m* nó liền ôm đi?” Người phản ứng đầu tiên là Cố Học Ninh, sớm biết đại tiểu thư của nhà họ Nguyễn chơi công khai như vậy, cô đã sớm ra tay!
“M* nó!” Ngày thường không hay nói tục, lúc này cũng choàng bừng tỉnh, có chút không phản ứng được.
“Người đàn ông kia là ai? Chẳng lẽ Hạ Hoành Đình đã bị đá rồi?” Một hồi lâu sau Hứa Tĩnh Hàng mới phản ứng lại, lúc này mới nhẹ giọng hỏi một câu.
Vì thế, gió đã đổi chiều, từ lúc buổi chiều, Hạ Hoành Đình bởi vì bị áp lực, tức giận vạn lần từ hôn, hai nhà trở mặt thành thù, không hợp tác với nhà họ Nguyễn!
Hạ Hoành Đình: ???
Vở kịch nhỏ:
Nam thần: Là nàng quyến rũ trước!
Hồ ly nhỏ: Còn không phải là chàng nhận thua trước!
Nam thần: _(:3ゝ∠)_