Chương 1: Mở Đầu Thiên Nhân

-Tùng tùng tùng ...

Tiếng trống trường vang lên sau tiết học cuối. Thiên hối hả chạy về bật cái lap mình lên vào ngay con game kiếm hiệp anh đang cày, vì giờ lúc này là boss ra mà đã là game thủ thì không thể để bỏ qua được.

Thiên năm nay học lớp 12 gia đình không khá giả nhưng cũng không thuộc diện nghèo. Thiên sở hữu vóc dáng cân đối, khuôn mặt điển trai, tính cách lạnh lùng phải gọi bao ngầu. Học hành giỏi, mặc dù cả ngày chơi game, Thiên bị mê game.

Đúng 12h vào game con nhân vật của hắn phải gọi nằm trong top 10 của server. Mặc dù hắn nạp rất ít nhưng với chế độ cày ngày cày đêm thì và cái đầu thì game kiếm hiệp nào hắn từng chơi qua không nát.

-Ra ăn cơm đi con.Mẹ hắn gọi

-Vâng!Thiên để chế độ auto rồi xuống ăn cơm với mẹ

-Mai giỗ ba con, Con dậy sớm phụ mẹ nhé!

-Dạ!

Ba Thiên mất lúc Thiên tròn 5 tuổi, trong vụ chìm tàu mẹ nó sống như vậy đến bây giờ.Mà ngày mai cũng là ngày sinh nhật của nó. Ăn cơm xong nó chạy lên cày cái game tới tối xuống ăn cơm rồi lại cày tiếp đến khuya nó ngủ cuộc sống đơn giản chỉ lặp đi lặp lại vậy thôi vậy thôi.

Nay trúng chủ nhật ,Thiên dậy sớm quét dọn bàn thờ ba còn mẹ đi mua đồ cúng. Sau khi dọn hết dưới chân bàn thờ nó bắt đầu quét dọn trên phía trên. Đèn, lư,rồi đến tấm hình của ba, thì bất ngờ Thiên phát hiện sau tấm ảnh của ba chứa một cái hộp đồng to bằng nữa bàn tay trên đó chạm khắc các con vật như Thiên được biết đó là 4 con vật thánh thú THANH LONG, BẠCH HỔ, HUYỀN VŨ, CHU TƯỚC.Vội đem chiếc hộp xuống đất ,Thiên cảm thấy tay mình nóng ran khó chịu.

-Lạ vậy ta ,sao nóng vậy ,hay là do mình hồi hộp..mở nhẹ chiếc hộp Thiên thấy trong đó chứa một cái ngọc bội màu lục quấn quanh chiếc khăn. Ngọc bội không có hình con gì cả nó chỉ có hoa văn thôi.

-Cái này chắc là ngọc bội. Mà sao nó ở đây mà mình không biết ta, hình như mấy lần trước mình không quét dọn chỗ này, chắc mẹ biết mà mẹ có bao giờ kể mình đâu.

Thiên thấy ngọc bội này khá đẹp và ngọc bộ có cái dây thòn qua nên thiên đeo nó ngay vào cổ luôn. Lập tức Thiên cảm nhận ngay một dòng khí chạy quạnh cơ thể mình.Cứ nghĩ nó là cảm giác sung sướng khi đeo cái ngọc đẹp mà thôi. Nhưng nó biết đâu là chạy gì sắp tới với nó...

Thiên cất ngay cái ngọc vào hộp như cũ, chờ mẹ về hỏi mẹ.

Sau đó mẹ Thiên cũng đi chợ về cúng đám giỗ cho cha Thiên, có cả nhà ngoại và nhà nội và mấy chú họ hàng trong nhà nữa. Xong đám mẹ và các dì dọn dẹp còn nó thì tiếp tục cày game đến tối ,mẹ gọi ăn cơm thì xuống

-Mẹ sáng con quét bàn thờ ba thấy cái hộp đựng cái ngọc bội.

-À cái đó của bố con ông đi biển nhặt được á mà , thấy đẹp ổng đeo đến cái ngày ổng ...

-Ba sao mẹ?

-Mẹ không muốn nhắc lạ chuyện buồn nữa con ạ !Mẹ Thiên rơm rớm nước mắt.-Con xin lỗi con đeo nó được không ạ!

-Ừ nó là kỉ vật của bố mày lo mà giữ đấy. Mà con ngày giỗ của ba mà còn chơi game được à mấy dì nói mẹ không biết dạy đấy lo học đi năm cuối rồi , rồi định hướng gì ?

-À...

-À cái gì 12 rồi.Không có định hướng thì lo liệu cái tiệm bánh mì của mẹ đi !

-Hả.Dạ con biết rồi!!

Thiên chạy lên phòng ngồi nghĩ về tương lai không biết làm gì nữa . Nằm nhớ lại các câu nói của mẹ mà Thiên chợt chạnh lòng lớp 12 rồi không biết đi đâu về đâu nữa.Thiên từ nhỏ đã có tố chất giỏi học gì cũng được nên mọi môn Thiên đều học giỏi.Suy nghĩ mãi,Thiên ngủ lúc nào không hay ...

12h đêm .Cạch cạch cạch chỗ bàn thờ ba Thiên , có một bóng người đang đứng giữa đó ngay chỗ cánh cữa sân thượng mở toang ,gió lùa vào phất mái tóc đầy bí ẩn,đôi mắt đồng tử màu đen pha nền mắt màu đỏ cơ thể gân guốc .

Tấttttt... Tiếng mở đèn mẹ Thiên,Thiên ngã quỵt xuống nền đôi mắt bình thường mẹ thiên vẫn chưa nhận ra sự thay đổi mắt của Thiên, giật mình khi giữa đêm con trai đứng ngay sân thượng nhìn thẳng ra ngoài ban công.

-Thiên!Thiên.Mẹ Thiên ôm chầm lấy Thiên khóc nất.Đưa thiên về phòng bà nằm với con đến sáng.

Sáng hôm sau, tỉnh dậy Thiên bất ngờ khi mẹ mình đang nằm cạnh mình , vội mặc đồ đi học vì nay thứ 2 không mau thì trễ mất .Đang thay đồ bỗng thấy trong quần thứ gì đó trong túi lấy ra thì biết đó là ngọc bội.Thiên thấy khó hiểu,cứ bỏ nó vào túi áo?Không mất thời gian Thiên dập tan tò mò của mình chạy ngay đến trường vừa kịp lúc vào.

Đến giờ chào Thiên suy nghĩ tại sao thứ đó trong túi quần mình và mẹ nằm cạnh mình .Hết buổi học Thiên ăn cơm trưa với mẹ .Mẹ Thiên kể hết những thứ hôm qua cho Thiên nghe Thiên giật mình vì trướcc giờ nó đâu có mộng du đâu sao nay bị như vậy.

Bỏ qua Thiên lên phòng ngủ một giấc cho khỏe, bỏ qua mọi thứ chắc do ảnh hưởng tò mò của bố đến với nó mới sinh ra vậy thôi.

12h đêm.

Thiên nghe cơ thể nóng ran mở mắt thấy xung quanh chỉ toàn là lửa, cả cơ thể bỏng rát ngọc bội phát sáng làm mát cơ thể Thiên , bên ngoài tiếng còi xe cứu hỏa inh ỏi tiếng người dân rầm rộ. Thiên hốt hoảng nhớ mẹ mình vội chạy đến phòng mở cửa nhưng không ra nó bị kẹt rồi.

-Mẹ!!!hắn hét lên!!

Quá nóng Thiên ngất đi ngọc bội có mạnh đến đâu cũng không thể cứu nó qua khỏi..

XUYÊN NHÂN THẦN GIỚI XUYÊN NHÂN THẦN GIỚI XUYÊN NHÂN THẦN GIỚI XUYÊN NHÂN THẦN GIỚI ...âm thanh vang liên tục trong đầu Thiên ..Ngọc bội cứu vớt hồn Thiên vượt qua vạn lý thiên kiếp đến cõi võ lâm ..