Chương 109: Lan Phi 1

– Cẩu nô tài, ở đây nói nói bậy bạ gì đấy, sau khi Lệ phi nương nương đi rồi, ta sẽ xé nát cái miệng của ngươi.

Mai phi bước tới, các nàng ở trong hậu cung dù tranh đấu thế nào cũng phải giữ bảo vệ nô tài của mình, nếu như nô tài mình mà cũng không bảo vệ được, thì về sau ai còn dám trung thành đi theo mình nữa.

– Hừ… Lệ phi ta cũng biết phải trái chứ không phải là như Mai phi nói đâu, cẩu nô tài này.. có lời gì để giải thích thì mau nói.

– Vâng… nô tài nghĩ là Lệ phi nương nương chỉ biết là nô tài đánh bọn họ, nhưng không biết tại sao nô tài lại vì sao mà có hành động như thế, tại vì lâu nay đám nô tài này ỷ vào Lệ phi nương nương của bọn chúng được sủng ái, cho nên trong cung không xem nô tài các chủ tử khác ra gì cả, bọn chúng còn nói sau này Lệ phi nương nương chắc chắn sẽ lên làm hoàng hậu, tuy rằng bây giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu bọn chúng nói như vậy, lời này truyền đến trong lổ tai hoàng hậu, nô tài nghĩ là Lệ phi nương nương cũng khó mà giải thích…

Trương Siêu Quần lại ngẩng đầu lên nhìn xem sắc mặt của Lệ phi, rồi nói tiếp:

– Bọn họ hôm nay chính là đánh trước người của Mai phi, nếu bàn về bối phận, Mai phi nương nương tiến cung sớm hơn so với Lệ phi nương nương, bọn chúng đả cẩu cũng phải còn xem chủ chứ, Lệ phi nương nương cùng với Mai phi nương nương như thể tay chân, Lệ phi nương nương có thấy bọn họ chủ động khiêu khích, là cũng hơi quá đáng, nô tài cũng biết là bọn họ lén lút làm bậy ở sau lưng của Lệ phi nương nương, ngài nếu mà biết, nhất định sẽ giết bọn chúng, cũng vì muốn bảo trụ cái mạng nhỏ của bọn chúng, nên nô tài mới mạn phép Lệ phi nương nương giúp ngài dạy bọn chúng một chút.

– Ngươi? Ngươi… ngươi.

Ba tên bị Trương Siêu Quần đánh liên tiếp nghẹn lời uất ức không nói được thành lời…

– Được rồi… Mai phi! Tên nô tài này của muội thật là nhanh mồm nhanh miệng, làm cho tỷ không đành lòng giết hắn a.

Lệ phi nương nương cười gượng nói:

– Lần này tạm tha cho ngươi, mấy tên nô tài chết bầm kia, dám mượn danh của bổn cung ở bên ngoài gây chuyện làm loạn, sớm muộn gì ta cũng lột da của các ngươi.

– Chủ tử, bọn nô tài sai rồi.

Mấy tên nô tài của nàng vội vàng quỳ xuống dập đầu liên tục.

– Được rồi.. tất cả đều cút ra ngoài cho ta, về sau còn dám lấy danh của ta đi ra ngoài gây chuyện thị phi, thì coi chừng cái đầu của các ngươi.

Lệ phi trừng mắt nhìn bọn chúng, vung tay lên, mang theo các cung nữ rời khỏi.

– Được đấy, ta không ngờ tiểu tử ngươi so với trước kia lại nhanh lẹ hơn rất nhiều, lần này nhờ bị bệnh bất tỉnh mà đầu óc lại thông minh hơn.

Mai phi tán thưởng nhìn Trương Siêu Quần.

– Ngươi đã có đầu óc, thì càng phải biết nên thu xếp chuyện Lan phi thế nào rồi.

– Chủ tử, nô tài bây giờ vẫn còn chưa nghĩ cách nào, hãy cho nô tài thêm chút thời gian…

Trương Siêu Quần khuôn mặt lấy lòng nói:

– Chủ tử, nếu ngài vội giết nô tài, thì về sau này bên cạnh ngài sẽ không có tri kỷ nô tài này rồi.

– Hừ.. nô tài ngươi nên nắm chặt thời gian nghĩ biện pháp đi, nói cách khác, đến ngày mai đừng nghĩ đến chuyện còn sống sót, đừng có nhiều lời…

Mai phi nói xong vẫy áo mà đi.

Trương Siêu Quần trán lại rịn ra mồ hôi lạnh, muốn bảo trụ số mạng con chó mình, vẫn là bắt nuộc phải nghĩ biện pháp giết chết Lan phi rồi, cũng không biết Lan phi này mặt mũi như thế nào, mặc kệ là như thế nào mà nói, mình cũng tiến vào hậu cung này rồi, như thế nào cũng phải sống sót để hưởng thụ cái đã rồi tính sau, buộc phải trước mắt đưa Lan phi vào cửa tử rồi, nếu không thì mình sẽ… ặc !!!

Trương Siêu Quần dưới sự chỉ dẫn của một tiểu thái giám đã tìm được tẩm của Lan phi, hắn ngồi xổm bên ngoài tẩm cung của nàng bình tĩnh nhìn vào bên trong.

Mơ hồ loáng thoáng truyền đến tiếng ca hát, Trương Siêu Quần quan sát chung quanh, thấy không có ai chú ý tới mình, liền khom người lặng lẽ lẻn vào đến trong tẩm cung Lan phi, qua mấy khúc cua quẹo, đã nhìn thấy phía trước không xa một nhóm nữ nhân đang ca múa, phảng phất nhìn qua giống như là một nhóm tiên nữ đang phiên phiên khởi vũ, kỹ thuật nhảy múa ưu mỹ, bộ dáng thanh tú, quả thực vũ khúc này tựa như trên tiên cảnh chỉ mới có, bá tánh nào mà có diễm phúc nghe thấy trong đời đây.

Trương Siêu Quần thấy mình diễm phúc thật sâu, đúng là hậu cung ba ngàn mỹ nữ a, nhiều cô gái xinh đẹp như vậy mà chẳng có ai quan tâm đến, thật là không biết hoàng đế suy nghĩ như thế nào nữa, chiếu theo tiêu chuẩn này xem, hậu cung phi tử tất cả đều là mỹ nhân tuyệt hảo, như vậy thì làm thái giám giả như hắn thật là thư thản, mình nhất định muốn toàn bộ đều lọt vào trong tay mình, sau đó từng nàng một mình sẽ đạp hư.. hắc hắc.

Lúc này Lan phi đang ở trong đám nhảy múa, cứ sau một khúc ca vũ, Lan phi lại ngồi xuống uống rượu, rồi lại đứng lên ca múa điệu vũ tiếp theo, cứ như vậy, chưa tới một canh giờ, Lan phi cũng đã say nhiều rồi, giờ này Trương Siêu Quần mới vội vàng chạy tới, giải tán các cung nữ ca múa, sau đó dìu lấy Lan phi nói:

– Nương nương uống say rồi.

– Ngươi là ai à? Bổn cung sao lại chưa từng có gặp qua ngươi đến hầu hạ ta.

Lan phi chuếnh choáng say say, nhìn Trương Siêu Quần nói tiếp:

– Ngươi cút đi..

– Lan phi nương nương, nô tài là người của Lệ phi nương nương đấy.

Trương Siêu Quần con ngươi đảo một vòng, cười nói:

– Để nô tài giúp đỡ nương nương nghỉ ngơi, nương nương đã say rồi

– Ta không cần người của Lệ Hương cung giúp đỡ ta…

Lan phi đẩy Trương Siêu Quần ra tóc, lảo đảo đi vài bước, sau vẫn là ngã xuống nằm ở trong ngực của hắn, sau đó nàng trầm trầm ngủ, bình thường nàng có một thói quen khi nàng ca vũ đều không cho cung nữ sai dịch cùng thái giám ở bên cạnh, cũng vì thế vô tình thành một thói quen xấu để cho Trương Siêu Quần có cơ hội tốt để hạ thủ, trong lúc ôm Lan phi, hắn ngửi thấy trên người nàng phát ra hương thơm, Trương Siêu Quần thật sự không nhịn được, khó được có dịp được âu yếm mỹ nhân như thế này, hắn đương nhiên là sẽ không bỏ qua, sau khi đi mấy bước, Trương Siêu Quần phát hiện một khu vực rất bí mật, đây là một kín đáo nếu làm chuyện kia căn bản sẽ cũng không ai sẽ phát hiện được, không cần phải lo lắng.

Trương Siêu Quần lung lay nàng vài cái, Lan phi vẫn không có phản ứng gì, không biết rượu thời cổ đại này, chất cồn lại lợi hại như vậy, cũng thật là tốt, dưới loại trạng thái say ngủ như thế này, có làm nàng như thế nào thì nàng cũng sẽ không có biết…

Nghĩ tới những chuyện này, Trương Siêu Quần đã không kịp đợi, ôm Lan phi liền ngã xuống vào cái khu vực ẩn nấp ở bên trong kia…