Chương 5: Món quà

Nhìn cái quán nguyên liệu độc dược bé và cổ ở trước mặt với cái tên là Van, cô có cảm giác cô chọn đúng quán rồi.

Vào quán , bên trong cực kì đơn giản , và rất ít đồ trang trí . Có một ông lão đang ngủ ở trên ghế bập bênh và như có một lực vô hình đang đung đưa chiếc ghế .

'' Chào ngài , cho hỏi ngài có bán nguyên liệu độc dược không ạ? Cháu thấy biển ngoài kia ghi là bán nguyên liệu độc dược .'' Nhìn xung quanh quán Van này một lượt , cô thấy đây không giống như một quán bán hàng mà giống như là một ngôi nhà .

Ông lão vẫn nhắm mắt và nói :''Cháu muốn mua gì ?''

''Dạ , cháu muốn mua những nguyên liệu độc dược trong tờ giấy này ạ '' Cô đưa cho ông lão tờ giấy . Nhưng ông lão không mở mắt ra hay đưa tay nhận .

Ở đây là Hẻm Knockturn , cô phải cẩn thận và không được đắc tội với người ta. Ellie kiên nhẫn giữ tờ giấy với tư thế đưa cho ông lão trong 2 phút .Trong 2 phút đó , Ellie vẫn giữ nụ cười trên môi , ánh mắt nhìn ông lão vẫn không hề thay đổi kể từ khi bước vào quán này .

''Được '' Ông cũng vẫn nhắm mắt và nói .

Tiếng của ông vừa dứt , lập tức có một chiếc túi xuất hiện trên bàn . ''Kiểm tra đi ''Ông lão nói .

Hiểu ý ông lão , cô ra cầm chiếc túi nên và mở ra kiểm tra. Bên trong đã được ếm bùa Instant Scalping Hex (Lời nguyền mở rộng lập tức) với tất cả những nguyên liệu độc dược mà được ghi trong tờ giấy . Và chất lượng của tất cả các nguyên liệu đều cao .

Ellie khá tòm mò về việc chiếc túi tự xuất hiện với những nguyên liệu độc dược, nhưng vì phép lịch sự cô không hỏi '' Bao nhiêu tiền vậy ạ ?''


Mua xong nguyên liệu độc dược với một món hời lớn , cô đi đến hiệu sách để mua mấy quyển sách Nghệ Thuật Hắc Ám .

Cô thực sự không nghĩ có thể mua hết đầy đủ những nguyên liệu độc dược mà cô cần . Tại vì những nguyên liệu đó rất hiếm và còn sinh trưởng trên những điều kiện khắc nhiệt . May mắn là cô mang nhiều tiền chứ không thì chết .

Ông chủ quán còn cho giá cả phải chăng , không về ăn lãi quá nhiều . Điều này rất hợp ý cô .

Trước khi đi , ông chủ quán còn tặng cô một món quá . Ellie mở món quà ngay lập tức . Cô không quá tin tưởng lắm khi tự dưng tặng quà và nhất là cô đang ở Hẻm Knockturn thì càng phải cẩn thận .

Mở hộp quà ra . Có một con sư tử bé bằng cái 2 ngón tay và đang nằm cuộn tròn lại . Nó có một bộ lông trắng buốt .

Đôi mắt của con sư tử nháy nháy , rồi mở ra . Một đôi mắt màu đen . À đâu, phải nói là nó có một đôi mắt không có lòng trắng , mà thay vào đó là màu đen với 1 một vòng tròn trắng ở giữa . Đôi mắt nó khác với mắt người hay khác so với tất cả đôi mắt của tất cả mọi con vật .

'' Qùa của Jackze '' Ông chủ quán nói . Nghe đến cái tên đó , cô lập tức mỉm cười .

Đó là tên thân mật của bố cô , gia đình cô đã hơn 300 năm phong bế , không giao du với ai cả . Nên biết được tên thân mật của bố cô thì chỉ có bố cô tự nói hoặc phải trên 300 tuổi rồi mà chưa có một phù thủy nào trên 300 tuổi cả .

Một người mà có thể được bố cô cho biết tên thân mật thì đồng nghĩ với việc đó là một người đáng để tin tưởng . Bố cô muốn cô lần sau nếu cần nguyên liệu độc dược thì đến quán này . Chứ tại sao bố cô lại không tặng quà ở nhà mà lại để ở đây tặng .

Dưới sự làm chứng của ông lão chủ quán , Ellie đã kí hiệp ước mới con sư tử này . Và đặt tên là Gin .

Sau khi kí hiệp ước xong con sử tử Gin hóa thành ánh sáng và bay đến cổ tay , hóa thành 1 hình xăm hình vương miện màu đen .