Hôm nay đến trường như mọi ngày, giờ giải lao, Issei đang đi lên cầu thang, tay cầm hộp sữa hút, Rias thì đi từ trên lầu xuống, liếc mắt và cười mỉm với Issei. Nhìn Rias đi xa, Issei nghĩ thầm ' Tối nay lại phải bị xiên để mai còn ăn vạ rồi '. Tan học, Issei trực tiếp đến bên đài phun nước hôm qua, trời hãy còn sáng bỗng nhiên đen lại, không gian như bị phong ấn, từ đằng sau, một người đàn ông mặc áo khoác nâu dàu từ cổ đến chân, đội chiếc mũ vành màu đen nhìn Issei và nói
- Nhìn xem chúng ta có gì nào, một tên quỷ cấp thấp đi lạc à.
Hắn trừng mắt nhìn Issei nhưng mặt cậu lại chẳng có lấy một phản ứng. Ngoáy ngoáy lỗ tai rồi đưa lên miệng thổi, Issei mở miệng
- Ông nói nhiều quá đấy, giết thì giết đại đi, làm màu quá đấy.
- Tên đáng ghét
Nói rồi trong tay hắn xuất hiện một cây thương hai đầu nhọn màu xanh, hắn ném cây thương đâm vào phần bụng của Issei. Nhưng điều làm hắn ngạc nhiên rằng Issei không hề có lấy một phản ứng dù phần bụng vẫn đang chảy máu xối xả
- Ngươi.... ngươi không có cảm giác sao?
Vừa lúc đấy trong lòng bàn tay trái phát sáng
- Gia huy tộc Gremory?
Issei biết Rias cùng đồng bọn sắp đến vội kêu la thất thanh
- Ui da.... đau quá, đau chết mất, ai cứu tôi với, aaa....
Sau đó quỳ xuống mặt đất. Nhìn Issei, tên mặt áo khoác nhíu mày * Tên này không lẽ bị điên? * . Đang định đâm thêm một thương thì một luồng ánh sáng đỏ đánh tới
- Ai?
- Đừng động tay vào đồ của ta.
Một vòng đồ án màu đỏ xoay tròn, bên trong có một cô gái tóc đỏ ngực bự bước ra. Thấy vậy Issei lại thều thào
- Rias-senpai
Rồi giả bộ ngã xuống như ngất nhưng mắt lại hé mở và cười thầm trong bụng ' kế hoạch ăn vạ thành công, hé hé hé '. Tên mặc áo khoác nhìn Rias
- Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Ném cây thương của mình vào Rias nhưng bị một cô bé loli đánh bật ra, định lao vào thì bị một tia sét màu vàng chặn lại, nhảy lùi vài bước hắn nhìn 3 người trước mặt và nói
- Mái tóc đỏ. Ra vậy, ngươi là người của gia tộc Gremory
- Ta là Rias Gremory, còn ông là ai thiên thần sa ngã?
- Không ngờ cô là người quản lí ở đây, vậy ta nên rút lui rồi, lần sau đừng để hắn đi lung tung như vậy kẻo bị giết đấy.
- Ta sẽ lưu ý lời của ông
- Tên ta là Dounashiku, hẹn không bao giờ gặp lại.
Nói rồi tung cánh biến mất, không gian cũng trở lại bình thường, lúc này trời đã tối. Nằm trên mặt đất Issei vẫn he hé mắt nhìn, vết thương đã lành từ lâu, từ lúc sáng hoá thành long nhân, các đòn tấn công như vậy sẽ không gây bất kì thương tổn nào cho hắn. Nhưng vì Issei muốn bị thương để ăn vạ nên mới đổ máu. Nhìn xác Issei Akeno lên tiếng
- Cậu ta thì làm sao bây giờ, hội trưởng, nếu cứ như vậy cậu ta sẽ chết mất.
- Không sao, ta sẽ không để cậu ta chết.
Dịch chuyển về nhà Issei, Rias đặt cậu lên giường và bắt đầu cởi quần áo. ' Tới rồi tới rồi ' Issei cưới thầm trong bụng nhưng vẫn hé mắt nhìn. Cơ thể Rias rất trắng, phần nào lồi cần lồi, phần nào lõm cần lõm trông rất cân đối, đôi vếu to một cách khủng khiếp, nảy lên nảy xuống trông rất bắt mắt, núm vú lại hồng hồng xinh xinh, cặp mông thì to tròn, đằng trước lại trơn nhẵn không hề có lông, ẩn ẩn là chiếc khe chết người. Rias đi đến bên giường, cởi đồ Issei thì thầm nói
- Cơ thể của hắn thật săn chắc.
Rồi nằm đè lên ' Ách... đây là cơ thể con gái ư, thật mềm mại, đã vậy còn có mùi hoa hồng, ấp áp như muốn bay vậy, đừng lên tiểu đệ ơi, không sau này không được sơ múi gì nữa đâu ' Issei vừa suy nghĩ vừa dùng lực trấn áp khúc củi phía dưới. Rias trường bò khắp người hắn, lấy tay chạm nhẹ sau đó du tảo khắp ngực hắn, dùng lưỡi liếm vào vùng bụng nổi hẳn 8 múi, nơi hắn bị đâm. Issei vừa tận hưởng người đẹp phục vụ, vừa rặn đừng cho đệ nhị lên. Sau khi liếm đủ, Rias nằm thẳng, ấn đầu hắn vào cặp ngực khủng của mình và bắt đầu ngủ. Nhưng nào được thơm như thế, Issei giả bộ nằm mơ, quay sang, tay bóp trực tiếp vào ngực, lấy miệng trực tiếp ngậm núm vú hồng hồng của Rias miệng lẩm bẩm
- Mẹ ơi, con thèm sữa
Rồi dùng lưỡi đảo quanh núm vú, dùng răng cắng nhẹ nhẹ, tay kia thì nhào nặng ngực Rias thành đủ thể loại
- Ki...a...tên ngốc này...ưmm....
' Khà khà...biết sự lợi hại của ta chưa, Rias-senpai, cứ đợi ta dẹp tên phượng hoàng kia thì nàng sẽ là của ta' sau đó nhừng nhào nặng vếu Rias rồi cũng bắt đầu ngủ
P/s: ta có chút công việc nên ra chương hơi lâu, mong đọc giả thông cảm