Chương 7: Mẹ trẻ xinh đẹp

Vu Đồng ngơ ngác nhìn nữ tử vị thành niên kia bước vào, đúng vậy , chính xác là nữ tử , trước kia nhiều khi Vu Đồng còn muốn trở lại thanh xuân đâu này !

Hắn biết rõ trước mặt người đó mà mẹ mình năm nay vừa mới tròn 23 tuổi , tên là Tần Vận .

Tần Vận mặc trên người một cái áo sơ mi trắng công sở , bộ ngực sữa nhô cao lên ,vòng eo lại cực kì nhỏ nhắn uốn éo như gió thổi vào cành liễu .Bên dưới là một cái váy ngắn bó chặt lấy cái mông đầy đặn , hai chân mang vớ tất đen che đi nhưng không thể nào phủ nhận được độ thon dài ,thẳng tắp của chúng .Bộ đồ đã có phần cũ kĩ theo thời gian nhưng tuyệt nhiên không thể che được cái dáng người ma quỷ của nàng . Trên mặt Tần Vận có hơi chút tiều tuỵ nhưng cũng không làm vẻ đẹp quốc sắc thiên hương trở nên mờ nhạt ,hơn nữa nhờ cái vẻ đẹp mất mát đau thương này mà tạo cho người khác cảm giác chỉ muốn ôm ấp an ủi .( Muốn đè ra ch-ch cho hết đau thương thì thôi :v )

Vu Đồng biết rõ mẹ mình là một đại mỹ nhân trong vạn mỹ nhân , Vu Đồng không ngờ rằng thanh xuân của mẹ mình lại xinh đẹp như vậy làm hắn nhất thời ngây ngẩn cả người . Trong nội tâm Vu Đồng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác khác thường , trái tim vì vậy mà không khỏi đập nhanh .

Chẳng lẽ sư phụ nói đúng , mình với mẹ ngoại trừ tình cảm mẫu tử còn có cả tình yêu nam nữ ?

Vu Đồng nghĩ thế liền hoảng sợ , vôi vàng lắc lắc đầu đem cái ý nghĩ này vứt ra .

Tần Vận vừa rồi tranh thủ lúc Vu Đồng thiếp ngủ đã chạy ra ngoài xem có cái vật dụng gì cần thiết để mua cho con trai mình , nàng muốn mang theo con để đi làm .

Chồng vừa qua đời được 2 năm , bản thân nàng phải gánh vác cái gia đình này , mua sắm mất một mớ tiền khiến nàng lại sầu não .

Vừa về đến nhà thì thấy Vu Đồng đang lắc như điên thì không khỏi hoảng sợ ,nàng vội vàng chạy tới đem con trai bế lên :

-Đồng Đồng , con làm sao vậy , đừng làm mẹ sợ ? (Nghe như con gái ấy )

Nói xong không nhịn được khóc lên , khi chồng qua đời thì mọi tâm tư tình cảm , ý nghĩa cuộc sống của mình đều đặt hết lên đứa con trai bé bỏng này của mình. Con trai chính là tất cả đối với vàng , nó mà bị làm sao thì nàng không ngại đi theo con mình luôn .

Vu Đồng đem cái đầu nhỏ dựa vào hai cái quả bóng lớn kia khiến nội tâm hắn ổn định trở lại , mọi suy nghĩ "vấn vở" ban nãy đều cho cút sạch khỏi đầu , hắn nhẹ giọng an ủi :

-Mẹ , con không sao , ban nãy con hơi chập mạch cho nên lắc đầu cho vui ấy mà !

Tần Vận nhìn sắc mặt của con trai thấy bình thường thì mới yên lòng , song tự nhiên nàng khựng lại , con trai mình từ khi nào nói năng có chút lưu loát rồi ???

Đứa con trai này của nàng bình thường đã tuyệt đối là thiên tài trong cái đám hài tử đần độn nhưng thế nào mới không gặp nhau có một chút buổi trưa liền đã thay đổi lớn như này ?

Tuy hơi có chút kỳ quái nhưng mà nàng cảm thấy chuyện này cực kì tốt cho nên rất là cao hứng , nhịn không được hôn lên khuôn mặt trắng mũm mĩm của con trai mình vài cái :

-Đồng Đồng , nói cho mụ mụ là ai dạy con nói chuyện vậy !

Vu Đồng mồ hôi ướt hết cả lưng nhưng cũng vội vàng giải thích :

-Con trước nay đều như vậy , chỉ là mẹ bận đi làm nên không để ý mà thôi , hoặc cũng có thể do còn lười nói ấy mà !

Nghe con trai nói làm nàng giật cả mình , nhưng ngẫm lại cũng đúng , nàng mấy tháng nay đều chăm chăm đi tìm việc cho nên vừa nghe xong câu nói của Vu Đồng thì Tần Vận lại có chút xấu hổ , không còn cách nào biện hộ nàng đành phải đánh qua chủ đề khác .

-Đồng Đồng , con đói bụng chưa ?

Vu Đồng giờ là thần trong thần rồi , làm gì còn cảm giác đói nữa ! Nhưng mà nếu không ăn thì sẽ lộ ra điểm bất thường , thế thì lại làm cho nàng hết hồn . Cho nên dù sao Vu Đồng cũng nên cẩn thận một tý thế cho nên hắn đánh gật gật đầu .

-Dạ... đói , đói lắm .

Nói xong hắn chăm chú nhìn vào cái bộ ngực khổng lồ của Tần Vận , nội tâm càng trở nên kích thích . Á ...chết mẹ , sao lại nghị bậy nữa ! Vu Đồng trong lòng chỉ muốn đấm vào cái óc đang suy nghĩ linh tinh của mình . ( Đã nghiện lại còn ngại )

Và đương nhiên cái điều vớ vẩn biến thái mà hắn định nghĩ sẽ không thành hiện thực !

Tần Vận bỏ con trai xuống rồi chạy xuống phòng bếp ,thấy thế Vu Đồng cũng lễnh đễnh đi theo . Từ đằng sau nhìn lại , chỉ thấy cái eo của Tần Vân vặn vẹo làm cặp mông đầy đặn cứ đưa qua đưa lại , Vu Đồng thấy vậy liền cúi gập cái đầu xuống , mặt đỏ như trái ớt .

Vì cái gì ta thấy người mẹ thanh xuân này của mình thì cơ thể lại trở thành như vậy ? Xem ra sư phụ mình nói đúng , ta đã có tình cảm kia với chính mẹ của mình rồi !

Mà Hoan Hỉ đại đế cũng có một cái công pháp rất bá đạo , vì khuyết điểm của bản thân nên hắn cũng tự tạo cho mình một bộ song tu cứ phải gọi là chí cao song tu công pháp :v

Lúc này thấy Tần Vận có ý định cởi cái áo sơ mi ra , lúc này Vu Đồng mới hết hồn : " Cmn , chẳng lẽ thằng này 2 tuổi rồi chưa cai sữa ???"

Nàng lật nhẹ cái áo dzú lên rồi tự vắt cho mình được một cốc sữa , ở cái năm 1988 này thì sữa bột vẫn chưa có xuất hiện nhiều trên thị trường , mà dù có nàng cũng không có tiền mà mua cho nên sữa mẹ chính là tốt nhất rồi.

Sau đó Tần Vận liền xé nhỏ một ít mẩu bánh mì khô rồi cầm ly sữa lên trên phòng Vu Đồng . Cái nhà hiện tại của Vu Đồng chỉ là cái nhà một gian được chia ra làm hai cái phòng ngủ và phòng bếp , buồng vệ sinh còn chẳng cho nên ăn thì thường đem vào phòng ngủ .

Còn nếu muốn biết nàng tắm hay đái ỉa ở đâu ý thì xin phép giải thích ấy là phòng trọ ở đây rất đặc biệt đó là có nhà vệ sinh công cộng , hết :v

Xong xuôi Tần Vận liền ngồi xuống cái bàn , Vu Đồng cũng treo lên đùi mà sà vào trong ngực của nàng . Không hiểu sao hắn rất thích ngồi ở chỗ này (khôn thế :v).

Cầm lấy cái ly uống một hớp nhỏ ,Vu Đồng khẽ cầm cái ly dúi vào tay Tần Vận ,ngẩng đầu lên nhìn nàng nói :

-Mẹ , con không thích uống cái này , mới cả con cũng lớn rồi , muốn ăn bánh mì , như vậy mới có thể lớn nhanh hơn được .

Nói xong Vu Đồng lấy một mẩu bánh mì khô , vì răng mọc chưa đủ cho nên hắn phải từ từ chậm rãi mà ăn.

Tần Vận thấy hình ảnh đáng thương của con trai đang khó khăn nhai nuốt thì trong lòng rất thương tâm , tuy nhiên nàng lại cảm thấy phần hạnh phúc nhiều hơn , khẽ cầm lấy ly sữa uống một hớp , vị ngọt cứ thế lan toả vào khoang miệng lẫn cả nội tâm của nàng .

Cứ thế hơn 1 tháng , Vu Đồng mỗi ngày đều ăn ngực của Tần Vận , cuộc sống dựa vào mấy đồng tiền ít ỏi của chồng Tần Vận để lại cứ thế trôi qua hạnh phúc .

Trong lúc rảnh rỗi Vu Đồng còn lấy ít bài giải tích hồi Tần Vận còn học đại học ra ngồi làm , nói thật chứ nói lại dễ vler .

Nếu mà để Tần Vận biết chắc sẽ hết hồn lần 100.