Chương 14: Mẹ con mập mờ !!!

Thời gian nhàm chán cực độ cứ thế chậm rãi trôi qua ,hôm nay là thứ 7 . Buổi sáng Tần Vận dậy rất sớm , nàng xuống bếp làm một bàn toàn là đồ Vu Đồng thích ăn , bởi vì nàng biết hôm nay là ngày Vu Đồng được trở về .

Nàng đã trông ngóng từng ngày một , thực sự từ khi Vu Đồng sinh ra đến nay chưa bao giờ nàng phải cách xa con như vậy .

Từ cái ngày cùng Vu Đồng tạm biệt ở cổng trưởng , Tần Vận cảm giác 5 ngày trôi qua cứ như là 5 năm vậy , nàng thiếu chút nữa thì nhịn không được mà đến trường tìm con trai bé bỏng của mình .

Đang suy nghĩ tới con trai , Tần Vận nghe được một tiếng mở cửa, âm thanh mở cửa này đối với nàng cứ như là sấm đánh vậy .

Tần Vận kích động đứng lên chạy ra đến cửa ra vào nhìn xem có phải Vu Đồng vừa về hay không .

Thấy Vu Đồng không có thay đổi gì nhiều, chỉ là da có chút rám đen .

Hai người ngơ ngác xem lấy đối phương , trọn vẹn mất hơn 3 phút mới đồng thời vươn tay ra ôm trầm lấy nhau .

Bản thân cũng chả biết vì sao lại phải ôm nhau ??? ( Ta cũng không biết ) , nhưng vẫn cứ tự nhiên làm vậy .

Đem đầu vùi vào lồng ngực của con trai mà hít hà , Tần Vận cảm thấy nhàn nhạt mùi mồ hôi và khí tức nam nhân quen thuộc không khỏi cảm thấy tâm ý viên mãn .

Mà Vu Đồng cảm thấy còn mãnh liệt hơn , từ trước đến giờ ở cùng với mụ mụ đều không thể nào cảm nhận được cảm giác như thế này .

Trải qua mấy ngày xa cách lại thêm vụ tiếp xúc với mấy người con gái khác làm hắn có chút không quen .

Cơ bản là mẹ mình quá xinh đẹp động lòng người , trên ngực còn hai khoả khổng lồ mềm mại tròn trịa càng làm cho Vu Đồng toàn thân nóng bỏng .

Thế là không biết do không khống chế được hay Vu Đồng cố tình mà bên dưới một cây gậy sắt nóng to đầy thô sáp chĩa vào bụng của Tần Vận .

Cảm nhận được sự thay đổi lạ, Tần Vận đỏ hết cả mặt , nhẹ nhàng đẩy con trai ra cười nói

-Ứ… nhanh đi rửa mặt rồi ăn cơm , nhất định Vu Đồng của mẹ đói bụng rồi đúng không ?

Vu Đồng khẽ cười gian nhưng cũng không tiếp tục ở lại mà chạy vào phòng tắm , trước khi đi còn để lại một câu làm cho Tần Vận ấm cả lòng :

-Mới vài ngày không có ăn cơm mẹ nấu con liền muốn chết rồi !!!

Một bữa cơm mà ăn mất gần 2 giờ . Vu Đồng ngồi một bên kể cho Tần Vận nghe quá trình đi quân sự của mình , hắn cũng đâu có muốn nói , tại mẹ mình cứ bắt kể ra .

Nghe đến đoạn mấy nhóc mệt đến nỗi khóc tè ra quần thì cả hai cười ha hả , nhưng lúc sau Tần Vận lại đau lòng nói ra :

-Vu Đồng , khổ cho con rồi từ nhỏ không phải khổ sở trải qua mấy cái như thế này !

Vu Đồng cười nói :

-Mẹ à ... con không sao , mấy cái huấn luyện vớ vẩn không làm khó được con , mẹ xem ...cơ thể con tốt lắm ! .

Nói xong Vu Đồng cười ranh mãnh rồi cởi cái áo ra làm cơ để hoàn hảo của hắn lộ ra .

Tần Vận nhìn dáng người hiển hách của con trai thì đôi mắt hiện lên một tia mê luyến , xong lại vôi cười nói :

-Con của mẹ thật đã lớn lên rồi , ok cùng mẹ uống một ly nào !

Nói xong nàng chạy tới ngăn tủ móc ra một chai rượu đỏ cùng hai cái ly chân dài , sau đó đổ rượu vào rồi đem một ly đưa cho Vu Đồng .

Tần Vận bình thường không có quen uống rượu , thế là vừa mới làm được nửa hớp khuôn mặt xinh đẹp liền bay lên vài tia đỏ ửng khiến cho nàng trở nên kiều diễm vô cùng ,điều này làm sắc lang Vu Đồng ngây cả người !

Thấy con trai nhìn mình bằng cặp mắt si mê , Tần Vận trong nội tâm cực kỳ ngọt ngào , mỉm cười nói:

-Con hôm nay trở về rất đúng lúc, không để mẹ phải chờ đợi lâu cho nên mẹ quyết định thưởng cho con một cái ! (đm lý do xàm l-n)

Vu Đồng nghe thấy thưởng là đã nứng hết cả lên rồi , hắn thấy nàng tiến đến mình thì cười như điên.

Vu Đồng bây giờ đã cao hơn Tần Vận một chút , cho nên nàng phải kiễng chân lên từ từ mở ra đôi môi nhỏ nhắn hôn lên má Vu Đồng .

Vu Đồng thì đâu đễ lỡ cơ hội , hắn quay sang làm cú hôn đó thành môi chạm môi những cũng không dừng lại ở đó mà tiếp tục đẩy vào tìm tới hàm răng ngọc của nàng .

-Ứ ưm ....không được đâu Vu Đồng .

Nụ hôn cứ thế thật lâu thẳng đến lúc Tân Vận rốt cuộc thở không ra hơi mới dừng lại tách nhau ra.

Tần Vận có chút thở gấp, dùng hai cái ánh mắt mọng nước kia mà nhìn Vu Đồng ngượng ngùng hỏi :

-Cảm giác ...cảm giác như thế nào ?

Vu Đồng không có trả lời mà để nàng ngồi xuống ghế sa lon đợi hô hấp Tần Vận ổn định rồi tiếp tục hôn xuống phát nữa .

Tối hôm đó hai người ngủ với nhau nhưng Vu Đồng cũng không quyết định làm bước cuối cùng , nói gì thì nói hắn cũng không muốn người mẹ này của mình cảm thấy khó xử .

Ngày hôm sau là chủ nhật , Tần Vận cũng không cần đi làm thế là liền dẫn Vu Đồng đi mua rất nhiều đồ ăn vặt , sự Vu Đồng ở trong trường chết đói :v

Đến lúc rốt cuộc tay sách không còn một chỗ thì mới đình chỉ việc mua sắm , Vu Đồng nhìn khắp người toàn đồ ăn là đồ ăn thì không khỏi cười khổ :

-Mẹ à ...cái chỗ này con sợ đủ ăn một tháng luôn ấy !

Tần Vận gắt giọng :

-Ăn không hết cũng phải mang đi cho mẹ , có gì con cho bạn con cũng được mà !

Thấy bộ dáng xinh đẹp kia có chút tức giận , Vu Đồng cảm thấy nội tâm cực kì rung động , nàng là nàng lại hư rồi , sao lại dám quát hắn thế kia ?

Thế là cu cậu trườm lên hôn nhẹ cái miệng nhỏ của Tần Vận một cái làm nàng hoảng sợ , vội vàng nhìn ngó xung quanh xem không có ai để ý thì mới yên lòng sẵng giọng :

-Muốn chết à ! Nơi này nhiều người như vậy ...

-Mẹ mà quát con nữa là con đè mẹ ra đây hôn luôn đấy ...

Tần Vận bĩu môi :

-Con dám ...

Vu Đồng trực tiếp không nói nhiều , hắn định bỏ đống đồ xuống đât để thực hiện hành vi đồi bại thì thấy Tần Vận rối rít ngăn cản :

-Ư...đừng ở chỗ này , V-về nhà được không ?

Thấy biểu hiện của Tần Vận thì Vu Đồng cười ha hả :

-Haha mẹ làm con buồn cười chết mất ...ahaha.

Tần Vận giận tím mặt , bàn tay ngọc chịu không được mà đấm thùm thụp vào vai Vu Đồng .

-Cái đứa con bất hiếu , lần sau không cho nói linh tinh . Hừ...về nhà mẹ sẽ tính sổ với con .

Tần Vận nhớ lại thời điểm tối qua mà đỏ hết cả mặt , lúc hai người hôn nhau xong tách ra thì Tận Vận chạy ngay đến phòng tắm lột hết cả ra .

Bên dưới lột ra cái quần lót đã ướt nhèm nhẹp ,trên mặt Tần Vận xấu hổ muốn chết , không thể tưởng tượng là mới chỉ hôn môi , bản thân nàng đã ẩm ướt thành như này rồi ,ngước lên nhìn lại hai quả cầu khổng lồ to tròn, không có một chút rũ xuống .

Hai bàn tay Tần Vận nhẹ nhàng xoa hai cái nụ nhỏ màu đỏ , thân thể không khỏi một trận run rẩy ,nghĩ thầm :” Nơi này mình cất công bảo dưỡng rất nhiều , Vu Đồng nhất định sẽ rất thích a ?”

Khẽ vuốt ve cơ thể đã áp chế dục hoả rất lâu rồi , bàn tay nàng cũng khẽ trượt xuống cái mảnh lông ướt át, dùng sức vân vê càng lúc càng nhanh !

Nếu con trai đ-t mình thì sẽ càng thoải mái !

Ứ ...nghĩ thế thôi là chịu không nổi ?

Trong nháy mắt , những suy nghĩ “dam dang” cứ hiện lên làm Tần Vận càng trở nên ham muốn !