Sau khi đến bên ngoài Thiên giới. Ngộ Không-Nhân Giới cùng Ngộ Không-Hỗn Nguyên Vũ Trụ gặp nhau. Hai người phân thân ra, chỉ huy một nửa đoàn quân bao vây thiên cung còn một nửa theo hai người tiến công thiên cung.
Sau một khắc. Thiên Cung liền bị vây kín, một Thiên Cung bao la rộng lớn hiện tại chỉ như một mảnh bánh bị một đàn kiến vây quanh. Khi đoàn quân bao vây xong thì Ngộ Không vẫy thanh bổng của mình:
-Hừ chỉ một trận pháp bé nhỏ mà cũng dám cản trở ta! Phá cho ta!
Ầm, Chống Thiên Đại Trận bị đánh vỡ sau một đòn.
Hai Ngộ Không tiến vào, một đường liên thắng tiến thẳng tới Thiên Cung-Hậu Cung. Đến Trung điện-Thiên Cung thì một tràn cảnh xuất hiện. Thiên binh tập họp lại thành một đoàn quân lớn, sẵn sàng chiến đấu một hồi đại chiến.
Cả hai Ngộ Không đồng thời hô lớn:
-SÁT! Giết hết cho ta! Không chừa tên nào! San bằng cái Thiên Cung này!
Quân đội hai bên va vào nhau, một hồi đại chiến bùng nổ. chỉ cần một kích phía Ngộ Không đã có thể đánh chết hơn trăm tên! Nhưng Ngộ Không không muốn dùng toàn lực chỉ để đánh tan đám quân này, cái hắn muốn là giữ toàn lực đợi giây phút cuối cùng chà đạp Ngọc Hoàng, dẫm lên Như Lai, để bọn chúng nhìn Thiên Cung bị hủy trước mắt.
Một hồi đại chiến, bên phía Ngộ Không không chút xuy xuyển nhưng Trung điện đã bị tổn thất quá nửa. Lúc này ba người xuất hiện, đó là Sa Tăng, Bát Giới cùng Đường Tăng. Cả ba người đó đến chống lại Ngộ Không! Đường Tăng bước đến bảo:
-Ngộ Không, ngươi mau dừng lại đi. Không nên làm loạn mau đến thỉnh tội!
Sa Tăng cùng Bát Giới cùng nói:
-Đúng rồi, sư huynh đến thỉnh tội có thể Ngọc Hoàng sẽ giảm tội cho huynh đấy!
Ngộ Không đáp lại:
-Hừ, giảm nhẹ tội? Diệt Hoa Quả Sơn của ta, đánh chết ta, diệt cả nguyên thần của ta. Giờ lại muốn ta nhận tội? Nằm mơ!
Cả ba người nghe đến đây liền biết rằng chắc chắn Ngộ Không sẽ không đến thỉnh tội rồi. Cả ba lúc này liền rút lui. Đi vào đám quân hỗ trợ đánh tan quân Ngộ Không bảo vệ Thiên Cung.
Lúc này cả hai bên giằng co hơn một canh giờ thì bất ngờ Ngộ Không hét lớn:
-Ngán đường lão tử à! Các ngươi đây là muốn chết! Vậy thì mau tiếp một gậy của lão tử!
Ầm! Một gậy đánh tan đám Thiên Binh. Hướng thẳng Nội Cung đi tới. Sau khi đánh nát thạch bích hộ Cung thì đoàn người Ngộ Không liền tiến vào. Ngộ Không sau khi cân nhắc liền tiến vào Nội Cung, vừa vào trong. Toàn bộ thiên binh liền hướng Ngộ Không đâm tới.
Hoảng hốt tránh né một cái, Ngộ Không liền dùng một trong 72 phép thần thông: Thôn Đao nuốt hết toàn bộ binh khí! Thiên Binh mất đi binh khí, thực lực kém đi ba phần. Bị đoàn quân Ngộ Không đánh liên tục không có đường phản công. Đúng lúc này Như Lai xuất hiện:
-Tôn Ngộ Không, ngươi ba lần bảy lượt đến đại náo Thiên Cung, đây là ý gì đây ?
Ngộ Không tức giận bảo:
-Lúc trước tên Lục Nhĩ Mỹ Hầu đến, do ông sợ mình bị tráo đổi nên bảo ta chính là hắn, hại ta nguyên thần xuýt tán, bị nhốt một năm, cuối cùng ta bí mật đánh chết nó mới có thể tự do như hiện tại! Lại còn nhiều lần hại chết ta. Hiện tại ta liền muốn hỏi ông đây là ý gì đây này!
Như Lai câm nín một hồi, liền nói:
-Lục Nhĩ Mỹ Hầu có thuật dịch dung, biết trước tương lai. Nếu ta mà nói ra sự thật lúc đó thì hắn sẽ tung quả mù hóa thành ta, lúc đó cả ngươi, ta cùng vạn giới đều một hồi tai ương.
Ngộ Không nghe tới đây liền tức giận.Hét lên:
-Vậy pháp bảo của ngươi để trưng bày à? Chỉ dùng để hành hạ ta thôi à? Còn mấy tên khác thì ngươi để lộng hành mà không thèm dùng? Phật đạo ngươi tu là không nói dối! Vậy mà ngươi lại nói dối để hại ta? Ngươi có còn là tu đạo Phật không thế?
Lúc này Ngộ Không chẳng thèm quan tâm Như Lai nói gì nữa, một mực đánh phá Thiên Cung.
Lúc Ngộ Không đánh tới một gian phòng, xông vào bên trong thì trong đó là một như lai da đen tóc trắng, dùng một chưởng đánh tới. Bức lui Ngộ Không, lúc này Ngộ Không giật mình, đây là ai? Thiên Cung lại có hai Như Lai à? Ngộ Không bảo:
-Ngươi là ai? Dám cản đường lão tử thì chuẩn bị tâm lý chết đi!
"Như Lai" kia cười cười nói:
-Ta là một mặt khác của Như Lai.
Sau đó đánh một chưởng tới Ngộ Không.
Lập tức cả hai Ngộ Không liền dùng toàn lực đánh lại:
-Như Ý kim cô bổng-Nhất Bổng Chấn Thiên Địa!
Ầm! một chưởng của Ám Như Lai bị đánh lui, cười cười bảo:
-Ngươi cũng mạnh đấy, ta thật ra cũng nhìn tên Như Lai kia không vừa mắt từ lâu rồi, hôm nay ngươi đại náo ta liền ủng hộ ngươi, ngươi đánh mấy tên kia, ta đấu với tên Như Lai kia!
Ngộ Không nghe vậy bán tín bán nghi nhưng cũng làm theo.
Lúc Ngộ Không tưởng chừng đã phá được hạch tâm Thiên Cung thì một lão giả mặc đạo bào xuất hiện đánh tới Ngộ Không, Ngộ Không bất ngờ xem xét thì ngơ ngác. Đó là Bồ Đề Lão Tổ! Lúc trước về nơi Ngộ Không gặp sư phụ, không thấy ông ấy đâu thì ra đã đến Nội Cung-Thiên Cung tu luyện. Gặp Ngộ Không, Bồ Đề Lão Tổ như không quen biết. Một chưởng đánh ngất đi cả hai Ngộ Không sau đó nói:
-Hừ, nghiệt súc. Dám có ý đồ hủy diệt Thiên Cung. Chịu chết đi cho ta!
Thật ra Bồ Đề Lão Tổ không phải là không nhớ ra Ngộ Không mà là vì ông ấy đã nhìn trước được tương lai nếu đồng lòng chiến với Ngộ Không vẫn bị đánh bại vì sau lưng Thiên Cung là Hỗn Độn Thánh Nhân, một người đã đạt tới đỉnh phong tạo hóa, dư sức diệt Ngộ Không cùng Bồ Đề Lão Tổ trong một đòn, vậy chi bằng để Ngộ Không còn sống, chờ một ngày khác tái chiến Thiên Cung! Sau khi đánh gần tới Ngộ Không thì liền thu Ngộ Không vào tiểu thế giới của mình, luyện hóa cơ thể Ngộ Không, khiến Ngộ Không trở thành hình dáng tiểu hài tử mười hai tuổi tránh việc Thiên Cung truy ra!
Sau khi luyện hóa xong, Bồ Đề Lão Tổ phong ấn đan điền Ngộ Không, sau đó đem một phần Nguyên thần vào tiểu thế giới nói chuyện với Ngộ Không. Bên ngoài Bồ Đề Lão Tổ ra ý kiến đây là lần xung đột ngoài ý muốn, tất cả người ở đây là do Ngộ Không nhất thời xúc động gây nên. Nên thả mọi người ở đây trở về chốn cũ!
Phật Tổ cũng không quá nhẫn tâm liền nghe theo.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Từ đây Bộ truyện sẽ bước sang trang mới! Tề Thiên Đại Thánh Chiến Hỗn Độn!(Hậu Đại Chiến, hiện tại Ngộ Không đang phục hồi thực lực, chờ ngày đủ sức đánh bại Hỗn Độn Thánh Nhân)
Tại tiểu thế giới.
Ngộ Không sau khi hiểu được mọi chuyện thì liền âm thầm bí mật dùng thuấn di phù bay đến một tiểu hành tinh, chọn một nơi yên bình tu luyện cho đến năm hắn "mười sáu tuổi" thì liền lựa chọn ra ngoài lịch lãm rèn luyện một phen.
Vừa ra khỏi động phủ, một đoàn người đi ngang qua đó. Ngộ Không liền đi theo và đến được một tòa thành. Nói là tòa thành nhưng quy mô thật ra cũng không lớn lắm, chỉ miễn cưỡng xem là một tòa thành, Ngộ Không tiến vào. Hỏi thăm xung quanh một chút thì biết rằng Lạc Hạ Tông đang tuyển đệ tử nên rất nhiều người đến tòa thành này, mong được nhận vào tông môn.
Sau khi biết được thì Ngộ Không liền tiến đến nơi khảo thí, người phụ trách đăng ký đưa Ngộ Không một tờ giấy, may mắn Ngộ Không trước khi đến tiểu hành tinh này đã thông qua Hệ Thống mà tinh thông tất cả ngôn ngữ! Nhìn vào phần tên họ, Ngộ Không suy nghĩ một hồi thì liền điền vào: Lục Thiên Long, còn lại thì liền thuận lợi điền vào.
Vào trong phòng khảo thí, Ngộ Không đặt tay lên cầu trắc nghiệm thuộc tính. Cầu trắc nghiệm rung lên, phát ra thập đại hào quang cực kỳ chói mắt, bên trên hiện lên: Toàn hệ thiên tài, 100/100 điểm.
Sau đó qua cầu trắc nghiệm thiên phú. Bên trên hiện ra: Siêu cấp thiên tài, toàn năng thiên tài-Thiên địa đệ nhất nhân!
Sau một hồi làm thủ tục tiến vào võ trường khảo thí, Ngộ Không liền tiến vào. Trước mắt là một sân lớn, có hơn ngàn người đang xếp hàng. Bên trên là hơn mười cường giả ngồi uy nghiêm trên đó. Ngộ Không tiến đến chờ đến lượt. Sau hai canh giờ cuối cùng cũng đến lượt hắn, Số 1274-Luyện đài số 12.
Nhìn quanh một số luyện võ đài. Ngộ Không đi đến vòng tròn to số 12. Yên lặng đứng trên đó, Ngộ Không sau một hồi chờ đợi thì trọng tài tiến đến cái trống to tại trung tâm võ trường, vỗ mạnh 3 cái. Lập tức một trăm người trên sân cấp tốc tiến đến đánh nhau một trận.
Một lục bào tiểu tử nhắm vào Ngộ Không tiến đến, muốn đánh cho Ngộ Không rơi đài!
Sau khi hắn vừa tiến lên khoảng bốn bước, xuất hiện trước mắt hắn là bầu trời đang xoay vòng, bên thắt lưng một trận đau nhức dữ dội truyền đến. Lục bào tiểu tử đó đã rơi đài! Đa phần ở đây đều là luyện khí cảnh lục, thất tinh. Tên đó là cữu tinh trung kỳ luyện khí cảnh nhưng một đòn cũng không đỡ được, những người gần đó liền chấn kinh nhảy ra xa Ngộ Không.
Vị cường giả mạnh nhất trên đài cao gật đầu nhẹ nhìn về hướng Ngộ Không nói nhỏ:
-Hừm, mười sáu tuổi tu vi Chiến sư cảnh đỉnh phong, ngộ tính cực cao, sức mạnh nói ra thì thật hãi người, tên tiểu tử này lực khí ngay cả cực hạn Nhân Địa Linh tứ tinh cũng không dám đỡ một đòn của hắn, chỉ có Cực Hạn Nhân Địa Linh lục tinh mới miễn cưỡng đấu được với hắn một trận còn ngũ tinh? Ngồi đó chờ hắn đánh cho tàn phế đi!