Sau khi thu thập hết bảo vật ở Đại Thánh Cung, Ngộ Không tranh thủ ở lại tu luyện hấp thu hết toàn bộ thiên địa linh khí tăng exp trong luyện linh phòng.
Mười sáu năm sau, tại luyện linh phòng một thân ảnh động đậy... một cái chớp mắt sau, một khí tức khủng bố tràn ra. Chấn nát gần như hoàn toàn Đại Thánh Cung, lập tức sau đó thân ảnh đó liền thu lại khí tức mở miệng ra nói:
-Thật không ngờ sau mười sáu năm cấp của ta không tăng nhưng "khí" trong cơ thể ta lại mạnh lên nhiều như vậy! chỉ hai thành khí tức đã có thể hủy diệt hơn trăm trượng xung quanh không còn một mảnh!
Thân ảnh đó chính là Ngộ Không!
Sau một hồi kinh hãi, Ngộ Không liền chỉnh lại trọng giáp trên cơ thể, cho Định Hải thần châm vào tai như trong ký ức. Sau khi chỉnh lại y phục, Ngộ Không liền dùng dịch dung thuật biến đổi khuôn mặt. Sau đó gọi Cân Đẩu Vân bay đến Đông Hải Long Cung chuẩn bị đại chiến với Đông Hải Long Vương hưởng thụ một trận bảo vật đến liên tục trước mặt.
...
Ầmmm, chỉ một gậy Đông Hải Long Cung lung lay giống như sắp sập xuống... may là vẫn còn đại trận chống đỡ.
Ngộ Không ngạc nhiên:
-Vậy mà vẫn chưa vỡ ? đại trận này cũng thật quá quá chắc chắn đi à nha.
Từ bên trong một con rồng lam sắc khí tức bất phàm hướng Ngộ Không bay đến, dùng nhất trảo chụp tới hướng Ngộ Không. Trong lúc đó con rồng lam sắc ấy giận dữ hét lên:
- Ngươi là ai? Mà lại dám to gan náo loạn Đông Hải Long Cung của bổn vương!
Ngộ Không bình tĩnh đón một trảo của Long Vương sau đó bảo:
-Bản tôn chính là Tề Thiên Đại Thánh-Tôn Ngộ Không! Khôn hồn thì mau đem hết bảo vật đến đây, ta đang cần một vài tiên đan nhai khi rãnh rỗi cho đỡ buồn, haha...
Đông Hải Long Vương sau khi nghe đến ba chữ Tôn Ngộ Không liền chấn động một hồi. suy nghĩ trong lòng:
-Cái gì? chẳng phải tên Tôn Ngộ Không đã chết rồi sao ? Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây ? Vả lại còn mặc bộ Kim Giáp đó, cầm cây Định Hải Thần Châm đó! Cũng thần thái bá đạo đó mà đến đây náo loạn như lúc trước. Đây... Đây là Tôn Ngộ Không hồi sinh rồi ư?
Ngộ Không hiện tại không biết trong lòng Đông Hải Long Vương lúc này. Nhìn Đông Hải Long Vương đang rối tung rối mù, Ngộ Không liền ra lệnh cho hắn đi lấy toàn bộ đan dược, còn Ngộ Không liền ngồi trên ngai vàng hưởng thụ. Sau khi rời khỏi Đông Hải Long Cung một tên râu rậm rạp trên mặt xuất hiện bảo:
-Sư huynh, huynh vẫn còn chứng nào tật nấy, náo loạn thiên hạ. Hiện tại chúng tiên triệu huynh đến lãnh tội, huynh hãy cùng đệ lên thiên đình lãnh tội đi ! nếu không kháng cự có thể huynh sẽ được xử nhẹ tội đó!
Ngộ Không nghe đến lãnh tội liền nhớ tới lúc trước hắn từng có ý nghĩ náo loạn Thiên Đình một phen khiến vạn giới một hồi sóng gió cùng một hồi bảo vật như mưa.
Sau khi nghe thấy đại hán râu rậm bảo hắn liền có suy nghĩ:
-Ta hiện tại sức mạnh chưa đủ, nếu gặp tên Như Lai thì thật sự là bi kịch a...
Một hồi suy nghĩ của Ngộ Không kết thúc. Ngộ Không quyết định đánh ngất hán tử râu rậm sau đó sẽ chạy đi chờ đợi tới lúc sức mạnh lớn mạnh liền sẽ đi náo loạn vạn giới một hồi.
Vừa nghĩ xong Ngộ Không liền dùng chức năng phân thân, phân thân ra phía sau đại hán râu rậm một gậy đánh ngất. Tiếp theo đó Ngộ Không lộn một vòng đi xa khỏi đó 1 vạn 8 nghìn dặm, ẩn dấu khí tức hắn tự tin hiện tại chỉ trừ một số cao thủ như Sáng tạo chi thần ra thì không ai có thể phát hiện ra hắn.
Sau một hồi chạy trốn, Ngộ Không tìm đến Thăng Long thành ở Lạc Việt để ẩn cư một thời gian, vài trăm năm sau lại gây ra một hồi sóng gió. Đi tìm một hồi Ngộ Không chọn một ngôi nhà tầm trung, tiến vào căn phòng to rộng nhất, ngồi xuống và đem một số linh dược, đan dược ra và xem:
- Hừm, hiện tại ta cần Thú Linh Đan! Nhưng chỉ có cường giả tung hoành nhiều năm, may mắn mới thu thập được vài viên... Có lẽ ta nên đến phủ thành chủ Thăng Long Thành tận lực cướp bóc một trận... hắc hắc.
Sau một cái chớp mắt. Cảnh tượng trước mắt Ngộ Không trở thành Linh Dược Các của phủ thành chủ. Sau đó toàn bộ bảo vật trong đó liền biến mất, Ngộ Không cũng biến mất như tan vào không khí, chỉ để lại một luồng khí tức bức người ở lại.
Trở về phòng mình, Ngộ Không mở ra không gian trữ vật đem 2 viên Thú Linh Đan ra hấp thu, thời gian chỉ kéo dài hơn một phút liền hấp thu xong. Sau khi hấp thu thành công, thiên địa linh khí ở xung quanh Ngộ Không trong bán kính mười dặm đột nhiên biến mất. Thì ra tất cả đều bị Ngộ Không một phát hấp thu.
Sau khi hấp thu liền đi dạo chơi cùng thách đấu một hồi với các cường giả nhân loại. Một đường liên thắng xuyên suốt sau hơn một trăm cường giả Địa Hoàng cảnh, bán Địa Tôn cảnh thất bại nhân tộc thánh vương cử ra Thiên cấp-Luyện khí cảnh trung giai nhị tinh dẹp loạn.
(Liền qua đây nói sơ về cảnh giới ở dị giới này: Nhân Cấp-Luyện Khí cảnh, Nhân Cảnh Giả, Chiến nhân sư, Cực Hạn NhânLinh (tư chất cao sẽ là Nhân Thiên Linh, tư chất thấp sẽ là Nhân Địa Linh), Nhân Vương, Nhân Hoàng, Nhân Tôn, Thánh Nhân. Tiến cấp nữa sẽ thay từ "Nhân" thành Địa, cao hơn sẽ là thiên, sau Thánh Thiên cảnh sẽ là Thiên Đạo cảnh, Thiên Thần cảnh, Chứng Đạo cảnh, Đỉnh Phong Cảnh... mỗi cảnh giới chia ra Hạ-Trung-Thượng cấp, mỗi cấp chia ra chín tinh)
Thiên Cấp cường giả ra tay, một trận chấn động hư không xuất hiện, ập tới Ngộ Không. Chỉ một cái liếc mắt, Ngộ Không đã đánh tan kình khí, đánh bay cường giả đó. Những người xung quanh bị một màn đó làm cho chấn kinh, chân tay thoát lực không còn đủ sức để đứng nữa, có người còn tiểu tiện ngay tại chỗ hoặc ngất xỉu luôn!
Sau khi đánh lui cường giả đó Ngộ Không liền buồn chán đi về phòng, bắt đầu chiến với tâm ma, hoàn thành điều kiện lên cấp ở cấp 59.
Một lát sau khi Ngộ Không xếp bằng, một Hỏa Hầu tử sắc xuất hiện phía sau, một gậy hướng tới Ngộ Không đập mạnh...