Đi được một hồi lâu, Nghiêm Cao cùng Lục Thiên Long mới tách ra. Một đường dài xung quanh lễ hội...
-Á, Tụ khí đan cao cấp của ta đâu mất rồi!
-A, Nhật Khánh Đại Đao của ta cũng mất rồi!
-Ta cũng mất Thanh Thiên Giáp rồi.
.
.
.
Sau đêm đó, cả tông môn chấn động! toàn bộ đệ tử ngoại môn đều bị trộm hết đồ. Từ đó truyền thuyết Vô Ảnh Đạo Tặc xuất hiện.
Thật không ngờ chỉ vì một đêm đó mà hơn vạn người ở ngoại tông, hàng ngàn cường giả Thiên cấp ở Bỉ Ngạn Vực này truy đuổi. Cuối cùng sau hai mươi ba ngày truy lùng cuối cùng cũng tìm thấy Lục Thiên Long. Tiếp tục điều tra thêm một ngày cuối cùng cũng truy ra manh mối.
Lúc đi vào giang phòng của Lục Thiên Long thì hắn đã trốn đi từ lúc nào không hay, chỉ vì sự kiện này mà vô số gia tộc được nhận lệnh truy nã Lục Thiên Long.
Thánh Thiên Lâm, Lục Thiên Long thở dốc ngồi xuống một gốc cây trên người thương tích đầy mình.
-Cuố... Cuối cùng cũng thoát khỏi truy sát của Vương Thú Trung Kì rồi! Ta cũng quá là may mắn a. Trên đường đi tuy là tiêu tốn Đạn Khí Đan hơi nhiều, bảo vật bị nó đánh nát cũng nhiều vô số nhưng không sao, cái quan trọng là cái mạng nhỏ này vẫn còn giữ được ha ha... A...
Lục Thiên Long hồi ức lại ký ức, hắn từng là kẻ hủy thiên diệt địa, từng là kẻ không sợ trời không sợ đất, từng là cường giả bá đạo bậc nhất liên không-thời gian, từng đến địa ngục xóa tên toàn bộ loài khỉ khỏi vòng luân hồi... Nhưng hiện tại vật đổi sao dời không ngờ hắn lại bị một tiểu yêu thú truy sát suýt chết a...
Đằng sau một trận mát lạnh truyền đến, ầm.. Grào... Ầm. Dấu vết cào xé ngày càng nhiều, mỗi cái to hơn cả hai người thường cộng lại.
-Hừ, thuấn di phù! Thuấn di phù! Thuấn di phù.....
zít... mười vạn ức dặm cách xa đó... Một nhân ảnh máu tươi nhuộm đỏ người ngã xuống, Lục Thiên Long đã lãnh nội thương cùng ngoại thương rất nặng... Mười tiếng sau. Một đoàn người đi qua, Lục Thiên Long may mắn được đoàn người đó cứu.
Bên trong đoàn người, Lục Thiên Long tỉnh dậy bên giường là một nam nhân đang canh gác. Nam nhân đó nói lớn:
-Đoàn chủ! thiếu niên này tỉnh rồi!
Lục Thiên Long vẫn chưa hiểu gì, vội vàng sắp xếp lại mớ hỗn độn trong trí nhớ của mình. Đến lúc người được gọi là đoàn chủ đến thì vừa hay Lục Thiên Long vừa sắp xếp xong đống kí ức. Thanh niên được gọi là đoàn chủ đó nói:
-Xin chào, ta là Nhạc Liên Sơn hôm trước ta đi ngang qua vách núi thấy ngươi nằm bất tỉnh ở đó nên ta đem về đoàn của ta chữa thương cho ngươi, chỉ đáng tiếc hiện tại hai chân ngươi đã bị phế rồi.
Lục Thiên Long chú ý ở hai chân, quả thật là đã bị phế nhưng hắn hoàn toàn có thể dùng hối đoái điểm hồi phục lại, nhưng trước mắt không nên thể hiện ra vì hiện tại hắn đang trong hư nhược kì, ngay cả nhân cấp cảnh cũng có thể đánh cho hắn tơi tả, Lục Thiên Long bảo:
-Ta tên là Lục Thiên Long, do bị ngũ cấp yêu tú truy sát mà dùng thuấn di phù của sư tôn cho một đường thuấn di đến nơi này, Liên Sơn huynh có thể sơ lược giảng cho ta nơi này là nơi nào được không?
Nhạc Liên Sơn bảo:
-Được, nơi này là Nhất Long Thánh Vực, cách xa Bỉ Ngạn Vực vạn ức dặm, nơi đây là đỉnh cấp chi vực của Đại Lục Thống Thiên này, thiên tài nơi đây nếu đến các vực khác hoàn toàn có thể trở thành cường giả một phương, nơi này tổng cộng có tam đại thế gia là: Nhạc Gia, Hiên Gia, Kim Gia. Bọn họ tranh đấu với nhau ngàn năm, vẫn chưa phân được cao thấp, ta hiện tại đang ở trong Nhạc Gia, phụng mệnh nhậm chức đoàn trưởng đi thu thập dược liệu cùng ma hạch, nếu ngươi muốn vào đoàn tìm thảo dược của ta thì cứ việc theo ta ta sẽ giới thiệu giúp ngươi.
Lục Thiên Long bảo:
-Được, nếu Liên Sơn huynh đã ngỏ ý mời thì cung kính không bằng tuân mệnh vậy.
Nhạc Liên Sơn trả lời:
-Được, vậy bây giờ ngươi như người một nhà với bọn ta, nào mở tiệc chào mừng nào!
Một đêm hôm đó, trăm thùng rượu bị cả đoàn một đêm uống sạch. Tận một ngày một đêm sau mới tỉnh táo lại hoàn toàn. Chỉ một tiếng nữa! Một tiếng nữa là đến Nhạc Gia rồi.
Đi vào Nhạc Gia, đập vào mắt Lục Thiên Long là một đại gia tộc sân tập võ ít nhất cũng dài hai dặm! Vào trong chấp sự đường. Nhạc Liên Sơn giới thiệu một hồi sau đó Lục Thiên Long được giao cho một ngoại y tộc nhân. Tên bị đổi thành Nhạc Thiên Vũ.
-Nhạc Thiên Vũ, ngươi cùng đoàn hái dược thảo vào núi nhận nhiệm vụ này đi!.-Chấp sự trưởng lão bảo.
Lục Thiên Long bảo:
-Ta có thể giữ nguyên tên họ là Lục Thiên Long không?
Lão chấp sự bảo:
-Được, nhưng bất quá nếu gặp nguy hiểm sẽ không ai biết ngươi là người Nhạc Gia.
Lục Thiên Long bảo:
-Được, vậy ta quyết định sẽ giữ nguyên tên cũ.
Trong lòng thầm nghĩ:
-Sau này mấy tên tiểu tử này tranh đấu ta cũng không bị liên lụy. Nếu chọn đổi thành họ Nhạc thì liền bị vướn vào rồi!
Đi theo đoàn trưởng, Lục Thiên Long được dạy một ít tên cùng ngoại hình của dược thảo của một số loại thường gặp. Đi vào rừng, đẩy bánh xe lăn đi tìm một hồi cả đoàn mới tìm được sáu cây. Trong đó có hai cây là Lục Thiên Long hái.
Đi sâu vào rừng, Lục Thiên Long cùng cả đoàn tiêu diệt một ít thất cấp, bát cấp yêu thú cùng một số dược thảo bình thường.
Tiếp theo đó vài ngày thì cuối cùng cũng tìm ra được một con bán bộ yêu thú cữu cấp, cả đoàn bị tổn thất cực nặng mới giết được nó.
Qua hai ngày tiếp theo thì cả đoàn đã cơ bản khôi phục được chiến lực ban đầu nên một đường đi về Nhạc Gia.