Chương 3: Lần Đầu Mặc Đồ Nữ

- cô nư.... À tôi không sao đỡ đau rồi

Hắn ta vội vàng sửa đối cách xưng hô

Cô y tá nheo mắt nhìn nhắn như kiểu hắn là quái vật không bằng,cách đó 1 ngày hắn ta còn nằm hôn mê như chết cơ thể thì các vết thương chằng chịt

Vậy mà bây giờ nhìn hắn khỏe re

Cô nào biết hắn là người tu chân các vết thương đó đối với cơ thể của ăn theo thời gian sẽ phục hồi cực nhanh.

Nhìn hắn rồi nói tiếp :

- dựa theo tình trạng vết thương của anh đang phục hồi có thể 1 tháng nữa thì có thể xuất viện, anh có người nhà nào không hãy liên lạc với họ để có thể thanh toán tiền

Lúc này hắn mới nghĩ tiền ở thế giới này ta làm gì có chứ ?

Người thân nữa 1 kẻ cô độc như ta thì làm gì có người thân

Nghĩ vậy rồi hắn nở nụ cười tươi rói nhìn cô rồi nói :

- tiền thì tôi không có,người thân cũng không

Cô y tá nhìn hắn rồi hỏi :

- anh là trẻ mồ côi hay sao mà lại kêu không có người thân

Nhìn thì cũng không đến nỗi nào vậy mà lại kêu không có tiền

Hắn nhìn cô rồi tính chửi lại xong nhịn xuống rồi nói cô đợi tôi 5p tôi sẽ trả tiền viện phí cho cô bây giờ cô đi ra ngoài đi tôi cần yên tĩnh 1 chút

Nói rồi hắn đuổi cô đi sau đó đóng cửa lại sử dụng cái chiêu tàng hình mà ở tu chân giới cho là trò cười nhưng ở đây thì lại khác

Sau đó hắn tính nhảy ra cửa số để ra ngoài

Lập tức hắn phát hiện do linh lực ở đây quá ít nên cơ thể hắn tiêu hao cực kì nhiều linh lực hơn bình thường muốn phục hồi từ đầu tới cuối phải đợi hơn 1 tháng đầu hắn lóe lên 1 ý tưởng cực kì táo bạo nghĩ là làm hắn liền đưa linh lực vào chân rồi phi thẳng tới chỗ thay đồ do k quen cách ăn mặc ở đây

Hắn đã mặc nhầm bộ đồ nội y nữ và bộ đồ bác sĩ nữ sau đó đi thẳng ra ngoài

Đi được 1 đoạn hắn liền chạy thẳng vào con hẻm không có người qua lại mấy rồi vứt đồ ở đó sau đó mới nói :

- đồ ở đây sao khó mặc quá vậy nhất là cái khố nó cứ khó chịu sao sao ấy thiên thư,ạ

Lúc này thiên thư chứng kiến tất cả cười khùng khục như thằng điên phê thuốc lào vậy rồi nói :

- ta phải công nhận ngươi ngu thật đồ nữ mà ngươi,cũng mặc được bái phục bái phục!

Lúc này hắn mới tím mặt lại chửi um lên :

- sao ngươi không nói sớm hả ? Bây giờ còn ngồi đó mà cười !

Thiên thư trả lời :

- ai kêu ngươi không hỏi ?

Lúc này hắn nhận ra đúng là vậy

Chỉ lầm bầm " đồ vô trách nhiệm "

Thiên thư vặn lại :

-ta mà vô trách nhiệm thì đã không cứu ngươi và thay đổi hình dạng của ngươi cho ngươi rồi

Hắn liền nhìn vào vũng nước ở đó thấy khuôn mặt xa lạ cực kì

Vừa vui vừa mưng với hắn 1 kẻ cục kì mạnh nhưng nhân dạng hắn không được đẹp nên tán gái con nào cũng không đổ

Mà tính hắn thì lại không thích dùng sức mạnh nên 400 năm hắn tu luyện

Thằng nhỏ chỉ để đi tè

Hắn rồi rít cảm ơn thiên thư,rồi nói :

-Mà nhân dạng này ngươi lấy đâu ra vậy

Thiên thư nhàn nhạt :

- "ở thế giới này nhân dạng ngươi giống 1 người nhưng mà hắn chết rồi nên ta cho ngươi nhân dạng đó ở đây hắn là con của chủ tịch nhà mặt phố bố làm to nhưng mỗi tội là công tử bột nên bị người ta hại chết "

Bây giờ ngươi lấy nhân dạng đó đi về nhà đi

Rồi thiên thư truyền vào não hắn tất cả thông tin cần thiết

Sau khi xem tất cả thông tin hắn đi 1 mạch về nhà

.

.

.

.

Liệu điều gì sẽ đón tiếp 1 kẻ như hắn đây!!!!!( mỗi ngày nếu rảnh sẽ ra 1 chap nhé ae )