Chương 38: Sự thật bất ngờ
Kiều Ân tự rót cho mình một ly nước tiện thể rót luôn cho Tiêu Kỳ sau đó cẩn thận quan sát biểu cảm của hắn. Sau một hồi, Kiều Ân mới khẽ nói:" Thật ra tôi không phải nhị tiểu thư của An Quốc hầu phủ, tôi chỉ là có danh tính giống cô ấy thôi" Tiêu Kỳ nghe vậy trên gương mặt thoáng có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã trở lại trạng thái lạnh lùng ban đầu hỏi:" Vậy cô rốt cuộc là ai? Tại sao lại mạo danh nhị tiểu thư hầu phủ?".
Kiều Ân nghe Tiêu Kỳ hỏi liền hơi chần chừ một chút rồi từ từ giải thích:" Chuyện này nói ra thật sự có chút khó tin bởi vì tôi vốn không phải người của thế giới này mà tôi đến từ một thế giới khác cách thế giới này khoảng hơn chục nghìn năm sau" dừng một chút nàng quan sát thái độ của Tiêu Kỳ thấy hắn không nói gì là mới khẽ nói tiếp:" Tôi vốn là thư ký cho chủ tịch của một tập đoàn thời trang nổi tiếng, trong một lần cho vợ đi làm không may gặp tai nạn trên đường, linh hồn của tôi xuyên qua dòng thời gian nhập vào xác của nhị tiểu thư An Quốc hầu lúc đó đã chết do đuối nước".
Kiều Ân nói rõ mọi chuyện xong còn sợ Tiêu Kỳ không tin nghĩ một đang nói chuyện phi lý thì khẽ lẩm bẩm:" mọi chuyện là như vậy, tin hay không thì tùy ngài dù sao mấy từ ngữ vừa rồi ta nói chỉ có người hiện đại bọn ta mới hiểu ta cũng không biết giải thích thế nào cho ngài hiểu" dứt lời Kiều Ân còn tưởng rằng sẽ bị mắng là ăn nói linh tinh, hàm hồ nhưng Tiêu Kỳ trầm ngâm một lúc rồi cười lạnh một tiếng nói:" hóa ra là cô ở đây thật".
Nghe Tiêu Kỳ nói như vậy Kiều Ân lại hơi ngơ ngác cảm thấy giọng điệu này có chút quen thuộc thì phải nhưng nàng nghĩ mãi vẫn không nhớ ra, Kiều Ân ấp a ấp úng khẽ hỏi:" ý của ngài là sao ta không hiểu?" Tiêu Kỳ lập tức ho khan phải tiếng sau đó hơi cao giọng nói:" thư ký Hạ! Đống tài liệu tôi cần cô chuẩn bị đến đâu rồi?".
Câu hỏi này thành công khiến Kiều Ân kinh ngạc vô cùng, nàng không tự chủ mà la hơi to:" Sếp? Là anh sao?" Dứt lời Kiều Ân cảm thấy tiếng của mình có chút to liền vội tự đưa tay lên bịt chặt miệng mình mở to đôi mắt ngơ ngác nhìn Tiêu Kỳ. Sau một hồi thấy bên ngoài không có động tĩnh Kiều Ân mới bỏ tay xuống thở phào nhẹ nhõm cô ngạc nhiên hỏi:" sếp anh xuyên không đến đây lúc nào vậy?".
Tiêu Kỳ vẫn giữ thái độ vô cùng bình tĩnh uống một ngụm nước thản nhiên đáp:" sau khi cô vừa xảy ra tai nạn khoảng hơn 3 tiếng" Kiều Ân nghe vậy cảm thấy vô cùng sốc, không thể tin vào chuyện xảy ra cô khẽ nói:" Vậy là anh xuyên không gần như cùng lúc với tôi?" Tiêu Kỳ không nói gì chỉ lạnh lùng gật đầu. Kiều Ân cố gắng lấy lại tinh thần nhẹ giọng hỏi:" sao đang yên đang lành anh xuyên không đến đây vậy?".
Tiêu Kỳ nghe vậy không nhanh không chậm từ từ nói:" Tôi vốn là đang chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ để tỏ tình với người tôi yêu, nhưng đợi mãi không thấy cô ấy đến, trong lúc đang sốt ruột thì nhận được một cuộc gọi điện thoại nói cô ấy xảy ra chuyện, phía bệnh viện và công an nói cô ấy xảy ra tai nạn giao thông trên đường đến công ty. Nghe vậy tôi không suy nghĩ nhiều lấy xe chạy vội tới bệnh viện nhưng trên đường không may gặp phải một chiếc xe tải đang đi ngược chiều, tôi bị chiếc xe đó đâm trúng rồi xuyên không đến đây luôn".
Kiều Ân nghe Tiêu Kỳ kể xong không biết tại sao trong lòng cảm thấy có chút chua xót, cô rơi vào trạng thái trầm tư suy nghĩ, sau một hồi như nhận ra điều gì cô thầm nghĩ:" làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy chứ nhỉ?" Kiều Ân cẩn thận xâu chuỗi lại mọi việc, sau một lúc hết suy lại đoán Kiều Ân hơi ngạc nhiên hỏi:" Sếp! Em đừng nói với tôi cô gái anh chuẩn bị định tình là tôi nha?".
Tiêu Kỳ cười lạnh một tiếng ung dung nhìn Kiều Ân đáp:" thư ký Hạ! Cô thử đoán xem" Kiều Ân thấy thái độ thờ ơ của Tiêu Kỳ thì lại đoán chắc là không phải rồi, cô không biết như thế nào lại cảm thấy hơi hụt hẫng, hơi đau lòng thì phải cô nhẹ giọng đáp:" chắc là không phải rồi, do tôi suy nghĩ vớ vẩn thôi sếp anh đừng để trong lòng".
Thấy biểu hiện này của Kiều Ân, Tiêu Kỳ có chút bực tức trong lòng khẽ quát:" Hạ Kiều Ân! Cô giả ngốc hay là ngốc thật vậy? Cô làm việc với tôi bao lâu rồi còn không biết trừ cô ra tôi có bao giờ tiếp xúc nhiều với những người phụ nữ khác chưa?". Kiều Ân bị quát hơi giật mình lại vô thức mà lắc đầu, Tiêu Kỳ lúc này thở dài bất lực nói:" vậy nên cô gái tôi chuẩn bị tỏ tình không ai khác chính là em đó Hạ Kiều Ân".
Kiều Ân bị câu nói này của Tiêu Kỳ làm cho ngồi ngơ ngẩn ra, dường như gần giống với hóa đá vậy, hiện tại cô không còn nghe được gì nữa, trong đầu cô lúc này toàn là lời vừa nói của Tiêu Kỳ khiến Kiều Ân cảm thấy vô cùng hoang mang, khó tin.