Chương1: Xuyên không rồi?
Reng...reng...
Trong một căn phòng ấm áp, trên chiếc giường rộng rãi, một cái tay thon thả từ trong chăn mò tới chiếc đồng hồ báo thức đang không ngừng reo vang, một vài giây sau, nhân ảnh trên giường ngồi bật dậy nhìn lại đồng hồ hốt hoảng nói:"7 giờ rồi! Chết rồi, sắp muộn rồi!" Vừa nói vừa vội vàng bước xuống giường chạy nhanh đến chỗ tủ quần áo với vội bộ đồ vào nhà tắm khẩn trương vệ sinh cá nhân.
Một lúc sau, một cô gái xinh đẹp bước ra với chiếc áo sơ mi trắng thắt nở lụa được sơ vin gọn gàng trong chiếc chân váy dài đến đầu gối màu đen tóc được buộc cao.
Cô gái đó chính là Hạ Kiều Ân năm nay 24 tuổi, là thư ký cho giám đốc công ty thời trang nổi tiếng The Beauty. Do tối qua thức khuya đọc tiểu thuyết trên mạng nên sáng nay mới dậy muộn đến nỗi sắp trễ giờ làm.
Kiều Ân bước xuống nhà vừa chào ba mẹ vừa vội vàng xỏ giày sau đó nhanh chóng. Vừa bước ra tới xe chuẩn bị đi làm thì chuông điện thoại vang lên, Kiều Ân lấy ra nhìn trên màn hình hiển thị tên của sếp mình thì liền khẩn trương bắt máy, vừa mới alo một tiếng thì đầu dây bên kia vang lên một giọng nói tức giận:" Hạ Kiều Ân! Cô biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Giờ còn chưa có mặt ở công ty" Kiều Ân sốt sắng liên tục nói:" Dạ dạ xin lỗi sếp giờ tôi có mặt liền" đầu dây bên kia nghe vậy hoà hoãn hơn chút, lạnh giọng nói:" Cho cô 30 phút nữa" Kiều Ân vâng một tiếng rồi tắt máy vào túi, bước lên xe thắt dây an toàn bắt đầu khởi động xe đi làm.
Kiều Ân vừa lái xe đi được một đoạn, bỗng nhiên có chiếc xe tải đi ngược chiều lao tới phía cô, Kiều Ân hốt hoảng chưa kịp xử lý thì chiếc xe kia đâm mạnh vào xe cô, cửa kính vỡ tan tành, đầu của Kiều Ân đập mạnh vào vô lăng, một số mảnh kính vỡ văng vào người cô, Kiều Ân dần thấy trước mắt một bầu trời đen tối, cô rơi vào bất tỉnh.
Kiều Ân chợt giật mình mở mắt ra liền cảm thấy đầu vô cùng đau và nhức, chưa kịp định thần bên tai nàng vang lên một giọng nói đầy lo lắng nhưng vẫn xen chút vui mừng:" Tiểu thư! Người tỉnh rồi!" Kiều Ân cố gắng ngồi dậy nhíu mày cẩn thận quan sát xung quanh, thấy khung cảnh ở đây được bố trí, sắp xếp theo phong cách cổ trang, nàng khẽ nhìn và đánh giá bộ y phục của thiếu nữ trước mặt rồi nhìn lại bộ y phục của mình đang mặc khẽ lẩm bẩm:" mình không lẽ đi lạc vào phim trường?"
Vị thiếu nữ trẻ tuổi trước mặt khoảng 13-14 mặc y phục màu hồng phấn tóc búi gọn gàng cài dây nơ đỏ ở hai bên nhìn Kiều Ân lo lắng hỏi:" Tiểu thư người không sao chứ?" Kiều Ân khẽ lắc đầu hỏi ngược lại:" Ngươi là ai vậy?" Vị thiếu nữ kia nghe Kiều Ân hỏi như vậy thì như bị doạ sợ nói:" Tiểu thư người không sao chứ? Người không nhận ra nô tỳ? Nô tỳ là đại nha hoàn thân cận của tiểu thư Liên Tâm" Kiều Ân vẫn cứ là một bộ dạng đầy ngơ ngác chỉ tay vào mình hỏi tiếp:" vậy ta là ai? Đây là ở đâu?" Liên Tâm lúc này sợ hãi càng thêm sợ hãi lo lắng nói:"Tiểu thư người là nhị tiểu thư của Hạ gia, và đây đương nhiên là nhà của người, phủ An Quốc hầu" thấy Kiều Ân vẫn còn đang ngây người, Liên Tâm sốt ruột hỏi:" Tiểu thư người ổn chứ? Hay để nô tỳ đi gọi đại phu?"
Kiều Ân cố gắng lấy lại tinh thần ngăn Liên Tâm lại nhẹ giọng nói:" Ta không sao, chỉ là không biết tại sao có một số ký ức mơ mơ hồ hồ khiến ta có chút đau đầu, nghỉ ngơi một lúc sẽ ổn thôi"Liên Tâm nghe vậy cũng bớt đi chút lo lắng nói:" Vậy người nằm xuống nghỉ đi, đại phu nói đầu người bị va đập mạnh cần chú ý nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nô tỳ đi bây giờ đi báo với hầu gia và phu nhân cùng thiếu gia là tiểu thư đã tỉnh" Kiều Ân khẽ ừ một tiếng rồi không nói gì nữa nhẹ nhàng nằm xuống, Liên Tâm giúp nàng đắp lại chăn mới bắt đầu rời đi"
Sau khi Liên Tâm ra khỏi phòng, Kiều Ân nằm trên giường suy nghĩ vài chuyện, Kiều Ân vốn là đang trên đường đi làm thì bất ngờ gặp tai nạn đáng lẽ ra thì nàng phải xuất hiện ở bệnh viện nhưng giờ lại có mặt ở nơi này, nếu đây không phải là phim trường thì chỉ có thể là... Kiều Ân như nhận ra điều gì ngơ ngác một lúc, nàng cố gắng giữ bình tĩnh nhớ lại cũng như móc xích tất cả những chuyện đã xảy ra.
Một lúc sau, Kiều Ân tỏ ra đầy bất ngờ, hốt hoảng vì nàng nhận ra mình rơi vào trường hợp mà chỉ xảy ra trong phim hay trên truyện đó chính là nàng đã xuyên không. Kiều Ân cảm thấy vô cùng bàng hoàng nằm bất động không nhúc nhích trên giường.