Phần trước:
Sau khi cuộc chiến kết thúc.Hoàng thượng lên ngôi trở lại.Toàn bộ xác của giặc bị cho gặm.Đó là cách mà thể hiện sự tức giận cho các dân làng,thiếu nữ bị chúng giết và hại.Lúc này,LƯu phong hắn chuẩn bị đi đánh một vương quốc khác.Và vương quốc hắn chọn là TÂy quốc.Đập cho nó sml và vì địa hình của nó có một ngọn núi khá tốt để hắn xây dựng học viện trên núi.
Lúc này,hắn đang choảng nhau với vua bên tây quốc.Cả hai lần lượt dùng chiêu.Nhưng vua Tây quốc vẫn chiếm thế thượng phong vì hắn có Võ hồn.Võ hồn của hắn thuộc loại có thể gây choáng đối thủ trong 1 giây.Until có thể giữ đối thủ trong 3 giây.Có thể nói tương tự con Aleister.Nhưng khá đáng tiếc là người đấu với hắn là Lưu phong.TRong một lần hắn bị chậm.Lưu phong dùng kiếm quyết để đánh bại hắn.Những đòn đánh thoạt nhìn tưởng không đau nhưng đau không tưởng.Sau khi đánh bại,hắn quay về,truyền âm cho hoàng thượng và bá quan văn võ
"Hoà thượng,thần đã sát hại tên hôn quân Tây quốc.Kính xin hoàng thượng ban cho thần ngọn núi Phan-xi-Păng để vi thần xây dựng học viện!"
-Được,được.Trẫm phải cảm tạ khanh đã giết tên ấy.Khanh có thể.Trẫm sẽ cho Nhị hoàng tử tới đó trấn giữ.Từ bây giờ Tây quốc sẽ trở thành quận của XUÂN QUỐC>)
Sau khi truyền âm xong,hắn đỗi toàn bộ điểm để xây dựng học viện.Khu luyện đan,luyện khí,nhiệm vụ,tu luyện,nơi dành cho chân truyền đệ tử.Hắn còn vay thêm điểm để mua 10 lão sư.Gồm 3 người luyện đan,3 người luyện khí,1 người giao nhiệm vụ và 3 lão sư giống hắn có nhiệm vụ giảng dạy.Hắn là viện trưởng,từng người đều có kĩ năng giống hắn(tức con mắt danh sư)và đều trung thành.Hắn quyết định đặt tên học viện cho mình là VÔ ĐỊCH TÔNG MÔN(DẠY MAIN TÔNG MÔN).Hắn không biết rằng những người sẽ là học viên đầu tiên của hắn là Trần Bắc Huyền(Khi phi thăng tới học chỉ một thời gian.Khi trọng sinh về Hoa Hạ thì luyện khí bằng phương pháp của hắn).Ngoài ra còn có Trác Nhất Phàm(Trước khi thành ma hoàng đã học của hắn phương pháp dùng cuốn công pháp có thể thôn phệ :)))và học trí thông minh nên hắn mới thông minh như vậy) và một số nhân vật khác.Tin tức Xuân quốc thủ thành công và Tây quốc thất thủ nhanh chóng được truyền ra.Ngoài ra còn có tin tức người nắm giữ chiến thắng Xuân quốc đã quét sạch Tây quốc đã xây dựng học viện và học viện đã là Ngũ tinh học viện hay còn xưng học viện cao nhất(hắn đã được ngũ tinh danh sư) đang tuyển người.Sau khi tin tức truyền ra,mọi người ùn ụt tới em nhưng tiêu chuẩn khá khắt khe nên 80%tay không trở về.20% còn lại được dạy một cách kĩ càng và họ đều có thiên phú khá tốt.Người theo luyện đan,người theo luyện khí,...Nhưng thời khoá biểu mà mọi người hay dùng là:
Thứ hai,ba:Đến lớp nghe dạy(Gồm Lưu phong và 3 lão sư khác tuỳ chọn)
Thứ tư:Tới khu luyện đan xin đan mình cần(3 lão sư)
Thứ năm:Tới khu luyện khí xin vũ khí(3 lão sư)
Thứ sáu,bảy:Tới khu tu luyện(Nhanh chóng đột phá)
Chủ nhật(Thứ tám):Đi làm nhiệm vụ để có điểm cống hiến
Điểm cống hiển dùng để mua đan dược,vũ khi,tu luyện.Một tháng thì một người chĩ có một lần miễn phí hay là Phờ ri 1 viên đan dược,1 vũ khí và 3 canh tu luyện.Sau đó là dùng điểm để đỗi.Riêng để tử chân truyền được 2 lần Phờ ri.
Lúc này,hắn đang giảng dạy cho 2 học sinh hắn chọn.Còn lại theo 3 lão sư kia.Và không ai khác chính là
-Trần Bắc Huyền(Main trọng sinh đô thị tu tiên)
-Trắc Nhất Phàm(Main đại quản gia là ma hoàng)
Họ đang nghe Lưu phong giảng dạy.vì quá cuốn hút nên nghe tới tối rồi mới về.Nhưng khi họ chuẩn bị về thì Lưu phong kêu nhất phàm lại nói:
-Vi sư vì dạy con nên nói:Khi con thành ác thì đừng từ bi,vì nó sẽ phản bội can.Hãy nhớ kĩ(Hắn thấy trên người Phàm ghi vậy bằng con mắt danh sư)
Nhất phàm nghe không hiểu nhưng nói dạ.Vì không nhớ lời thầy dạy nên sau này hắn đại phát từ bi cứu một đứa trẻ và chính đứa trẻ ấy phản bội lại hắn.Trước khi bạo phát hắn nhớ lại lời thầy dạy và nghĩ
"Thầy biết trước cả rồi"
Khi xuyên không vô xác tên nô tài(Bạn nào đọc sẽ biết).Mỗi sáng sớm và tối hắn đều nói"Cảm ơn lão sư"(Do tác giả lười ghi nên không có đấy,nhưng thực chất là vậy,chứ bạn nghĩ Nhất phàm biết dùng cuốn bí kíp thì do ai chỉ.vì lòng tự trọng nên hắn nói hắn tự luyện :)))))
Hết truyện,chém gió đủ rùi