Chương 4: Chương 4:Có người gây sự thì làm gì?

Phần trước:

Sao em quên mau câu hứa xưa từng ước thề....

Nghe xong,nhị hoàng tử rơi lệ trong một nhịp nhưng bình tĩnh lại vì tất cả đã là quá khứ rồi,đánh ra một quyền.Quả nhiên,quyền đánh ra mạnh hơn rất nhiều.Hắn cứ đứng dưới trời nắng,đánh ra từng quyền,vừa nghĩ về lời bài hát .

Trong chính điện

Hoàng thượng đang phê chuẩn cho các quan,nghe lời baì hát,thầm đoán ra được ai là người hát.Im lặng mà thưởng thức.

Tại một nơi nào đó không ai biết ngoài trừ tác giả :))

-Cuối cùng..Cuối cùng em cũng đã tìm được anh rồi!!!

-Thưa nữ vương,nếu người hạ lệnh,tứ đại yêu thú sẽ lập tức đi bắt kẻ vừa hát xong!

-Haizz,thôi bỏ đi,để sau này ta tụ tìm.Có duyên sẽ gặp,không gặp tức không duyên.

Quay trở lại nơi Lưu Phong.Sau khi chỉ điểm cho các vị hoàng tử.Hắn đi dạo vườn ngự uyển.Bỗng nhiên hắn thấy một tên quan đang cưỡng ép một thiếu nữ độ 18.Hắn thấy bất bình lên tiếng:

"Xin ngài dừng tay,không nên tạo nghiệp"

-Chó chết!Đứa nào phá hỏng thú vui của ta.

Hắn quay lại,thấy Lưu Phong áo quê mùa hét lớn:

-Ngươi là ai mà phá hỏng sự vui của ta.Có tin ta cho ngươi tru di cửu tộc không.

Lưu phong hắn bất ngờ.Ngoài trừ vua thì không ai có quyền đó ngoài trừ người đó có chiếu chỉ.Hắn lên tiếng đáp trả:

-Ngươi là ai mà có quyền đó!

Tên tham quan kia lên tiếng:

_HỪ,ta là ai à?Ta là quan tam phẩm.Ta nói ngươi biết,tể tướng chính là chú của ta.Chỉ cần ta nói một câu thôi thì tự hiểu.Ta đã cưỡng bức hơn trăm người rồi.

-Ngươi không sợ ta nói cho mọi người sao?Lưu phong hắn nháy mắt hỏi.

-Ha ha ha.Hừ,ngươi là thứ chó má gì mà ta sợ.Ta nói chẳng ngại nói ngươi là chú ta đã bán thông tin cho vương quốc khác và mồng mười tháng 12 này các vương quốc khác sẽ tấn công lật đổ.Chức quan này của ta cũng do hối lộ nhưng ngươi làm gì được ta.THỨ NHÀ QUÊ MỌI ĐEN!

Hắn không biết rằng,từng lời nói của hăn bị Lưu phong truyền đi cho vua bằng linh lưc.

Trong triều chính:

-Chà chà,có lẽ như ngươi cũng hay quá ha TỂ TƯỚNG?

-Bẩm...bẩm hoàng thượng anh minh.Chắc là nó chỉ nói vui vậy thôi chứ nô tài có mười lá gan cũng không dám làm chuyện phản quốc.Tể tướng thầm nghĩ:

"Chó chết,tên khốn kia ngươi im miệng đi,ngươi biết rằng kế hoạch này ta đã khổ công dựng lên!"

Lúc này,mọi người trong triều lại nghe thêm một câu nữa

-Kế hoạch của chú ta nằm trong phủ tể tướng.Nơi sách ở,cách 5 bước,3 bước tây và 2 bước đông.

Hoàng thượng lên tiếng:

-Truyền chiếu chỉ,lập tức đi lục soát cho ta.Nếu quả thật thì mời Lưu sư tới,TRU DI THẬP TỘC tể tướng!Tể tướng à,trẫm rất thất vọng về khanh.Phụ thân của khanh thân chinh bách chiến,chiến công lừng lẫy.Nay tiền bối đã phi thăng.Ngươi lại dám làm chuyện này.Nay trẫm niệm tình cũ,đày ngươi ra biên giới.Còn lại GIẾT KHÔNG THA!

Nhưng hoàng thượng không biết rằng,các vương quốc khác đã chuẩn bị đưa quân sớm hơn dự kiến.HỌ đi đến đâu là người chết đến đó.Máu chảy đầu rơi,người người oán trách lũ giặc ngoại xâm.Không ai không oán,rủa.Niềm oan ức của mọi người thấu lên trời xanh.Già,trẻ bị giết.Phụ nữ thì bị làm công cụ TÌNH DỤC cho lũ giặc sau mỗi trận đánh,chơi chán xong bọn hắn người thì bị thiêu,người bị mang xuống sông,người bị chôm sống,...

Lòng dân bất bình nhưng không làm được gì.Nghe tin khẩn từ biên giới,hoàng thượng đắn đo suy tư.LIền hạ chỉ

-Mời Lưu sư tới để có kế sách!

Lưu phong hắn tới,nghe hoàng thượng nói về giặc.Hắn nói một câu từ vị anh hùng hắn rất thần tượng!

Đầu thần chưa rơi xuống đất, bệ hạ đừng lo gì khác

Nghe song,bá quan văn võ ý chí cao lên.Ý chí đoàn kết hơn bất kì lúc nào.Đồng thanh kêu lên:

* ĐÁNH ĐÁNH VÀ ĐÁNH

Tất cả quân luyện tập,ý chí cao lên.Báo hiệu cho sẽ có một cuộc chiến đẫm máu và vinh quang.Một cuộc chiến mà một mất một còn!!!