Chương 8: Ăn Kaguya(1)

Ở Làng lá Konoha đến chiều hôm nay,Kirito đã đi mất hút

Cái này cũng là vì đi tìm kiếm vợ mà rất căng thẳng chính mình.Về phương diện là hắn không đáng lo,hắn cũng không lo là trận pháp của Hogoromo gì đại hình không giải được.

Mà là vì hiện tại hắn đang bị lạc,chính thức hắn đang bị lạc tại cái khu rừng này.Kirito vừa sáng nay mua cái bản đồ dò đường để đi đến nơi đo(Mình quên chỗ đấy rồi).

-Đcmm!

Kirito vứt cái bản đồ ra chỗ khác.Thần thức mở ra một cái,một cái kamui hiện ra.Hắn phóng vào tiến tới.

-Đường Phân Cách-

-Đ- m# nó,tìm khó v##!

Kirito mặt tím tái nổi giận văng tục.Tuy hắn có kamui có thể đi xuyên không gian.Nhưng vì một thế giới đâu phải có 1 cái không gian đâu.Ít nhất thì tầm mấy nghìn là ít.

Vừa chán đời.Biết mình không tìm được không gian phong ấn của Kaguya,Kirito ủ rũ ngồi xuống.Chợt,hắn lại nhớ ra có cái gọi là gì đó là"Pháp Tắc",phấn khởi trong mi tâm lấy ra chiếc thẻ bài có màu chủ đạo là màu vàng sang trọng.Giỏ một giọt máu lên.Mồm hắn lại lẩm nhẩm.

-Vô Đạo,cầu mong cho ta lĩnh ngộ"Pháp Tắc Không Gian"!

-Vô Đạo,cầu mong cho ta lĩnh ngộ"Pháp Tắc thời gian"!

Như thành hiện thực,chiếc thẻ liền quay lại vào người của chủ nhân nó.Mà Kirito bây giờ lại đang phê pha giữa dòng người.Bây giờ,hắn có thể cảm nhận được từng li từng tí trong thiên địa.Con kiến đang bò,giọt mưa rơi.Đến cả hạt bụi hắn cũng cảm giác được.Có thể nói bây giờ như hòa làm một với thiên địa,kiểm soát vạn vật.Bên cạnh đó,ba cái tôn cự đỉnh đang xoay chòng chòng trong đan điền của hắn.Hai cái cự nhân khổng lồ màu sắc đầy đủ không gian và thời gian xoay chuyển liên tục.Ở giữa đó thì mọc thêm một cái màu vàng bé bé mặt hình giống hắn đang mở mắt.

"Bùm"

Trấn động trong người Kirito phát quang ra,từ xa các cái cường giả đều cảm nhận được.nếu như bọn họ không gặp Kirito thì chắc chắn đã đi,nhưng hiện tại sức mạnh phát tán ra thế này lại là một cái cường giả gia hỏa mạnh hơn tên kia nốt.Thử hỏi bọn họ đang có lo sợ không.

Quay lại với Kirito ,hiện tại hắn đang bị một cái đồ án kì lạ khắc ghi trên người,khuôn mặt vặn vẹo đến cực điểm.Các đường gân xanh đỏ hiện lên rõ rang,bộ quần áo đã bị sức nóng mà bay hơi mất tiêu.Đôi mắt lục đạo màu trắng hiện lên(Không biết thì xem lần trước,đừng hỏi tại sao nó trắng),thân thể hắn hiện tại da thịt đang dần dần biến mất.Phải nhờ con mắt hiện tại lên hắn mới gắn liền da thịt được.Cơn đau vẫn kéo dài,nó kéo dài đến nỡi Kirito cứ ngỡ một giây là vạn năm trôi qua vậy.Rồi dù địa ngục trần gian thế này thì nó cũng phải kết thúc.

Sáng sớm,tại cái rừng ngoài Konoha vùng lãnh thổ này.Có một cái quả trứng màu vàng lấp lánh,khí tức của nó gần như vượt qua khỏi phàm,tự kiêu tự ngạo.Chợt qua trứng lứt ra.Từ trên đỉnh,đến giữa,rồi đến cuối.Quả trứng bị chia cắt đôi nên tự ngã xuống.Lộ ra bên trong là một chàng trai khôi ngô tuấn tú.Đôi mắt trắng xanh kèm theo dấu cộng vàng như ánh sang mặt trời ấm áp.Thân hình body mười múi,các cơ chân tay như được người thợ chuyên nghiệp đúc tượng.Khuôn mặt mị lực vô hạn,có thể khiến cho bao nhiêu tsundere phải đỏ mặt.Hắn đứng dậy,miệng cười tà.

-Không ngờ lĩnh ngộ được pháp tắc thời gian không gian,mà lại còn vừa tiến cấp Độ Kiếp Cửu Tầng .Hơn nữa hơn mấy tỉ công pháp,vũ kỹ của mười tỉ thằng otaku ở Tiên giới.

Kirito nắm chặt tay lại,khuôn mặt hung phấn đến cực điểm.Mà ngay bên cạnh đó.Một tiếng kêu có xúc cảm vang lên.

“Chúc mưng chủ nhân lĩnh ngộ”Pháp tắc Thời Gian”!

“Chúc mưng chủ nhân lĩnh ngộ”Pháp tắc Không Gian”!

“Chúc mưng chủ nhân tiến cấp”Độ Kiếp Cửu Tầng”!

“Thông báo nguy cấp:Chủ nhân sẽ độ kiếp trong vòng 24h nữa!

“Đếm ngược bắt đầu:24:59:01

-Đcmm

Kirito chửi một câu tục.Cái đucợ gọi là độ kiếp đấy hắn hiểu là gì chứ.Hiện tại hắn lúc trước có thể thờ ơ.Nhưng bây giờ lại là không thể như thế được.Truyền thừa của bao nhiêu cường giả đã cho hắn thấy sự khác biết giữa độ kiếp này và mấy cái độ kiếp cỏn con khác.

-Thôi,hiện tại lấy vợ cái đã!

Kirito vô sỉ nói.Hắn đưa tay ra,một không gian đen tối màu đỏ rực xuất hiện.Thấy thế,hắn liền nhảy vọt vào.

Trong một không gian tối tăm ở nơi nào đó.Ở đây có một cái thân ảnh khoác một cái áo bào mỏng màu trắng,tay đặt song song nhau.Chân thì để sang hai bên tịnh tâm.Ở giữa là một vòng xoáy màu xanh nhàn nhạt khổng lồ mang sát khí u oán.Nhìn lên trên,một khuôn mặt tuyệt trần mĩ nữ hiện ra.Nàng là một người có mắt trắng như thu thủy, da trắng như tuyết, dung nhan chim sa cá lăn, nhìn chắc đã 23,24 tuổi, nhưng đã có khí chất tiên nữ giáng trần.Chợt,một không gian xoáy trước mặt nàng làm cho Kaguya nhìn vào hướng đó.một thân ảnh cởi trần truồng,đầu có một cái dấu chấm hỏi.Chưa kịp xuất thủ thì nàng thấy người thanh niên cầm tấm thẻ rồi nhỏ giọt máu vào.Hắn nói ra một câu mà làm cho nàng xấu hổ.

-Ngươi là lão bà của ta!Ngươi sẽ mãi mãi yêu ta không dứt.Cho dù luân hồi bao nhiêu kiếp,cho dù có bị chia cắt thì người vẫn sẽ yêu ta chọn đời.Thiên Địa cũng phải cảm động trước duyên số của chúng ta.

Kaguya vừa nghe xong thì mặt nhìn vào Kirito không còn là đôi mắt xa lạ nữa.mà bây đã là đôi mắt tình ý vô bờ bến.Nàng cười nhẹ mà lao vào dụi ngực hắn.Mặc kệ hắn đang vẫn trần truồng

-Lão công!

Kirito nghe Kaguya nói thế.Liền vụt một cái thay đổi không gian.Mà thay vào đó là một cái giường lớn khung cảnh nhật bản sang trọng.Hắn liền bế nàng lên giường.Từng bước đi thì quần áo hai người đều tụt ra,đến trước giường thì hiện tại cả hai đã trần truồng không mảnh vải.

Thân ảnh của nàng hiện ra trước mặt hắn,chỉ thấy nàng sở hữu một cơ thể hoàn mỹ, bộ ngực to, tròn, vòng eo thon gọn không tì vết và cặp mông căng khiến hắn liên tưởng đây chính là sự hoàn mỹ nhất của tạo hóa.

Hắn ôm lấy Kaguya, nhỏ giọng nói:

-Ta sẽ thương yêu nàng trọn đời, cho dù thiên muốn cướp nàng đi ta cũng sẽ nghịch thiên.

Nói xong, hắn hôn nàng thêm lần nữa.

Kaguya nghe thấy những lời nói đường mật của hắn, lại thấy Kirito hôn mình, cũng đáp trả, nàng vươn tay ôm đầu tình lang của mình.

-Thiếp mãi mãi sẽ chỉ yêu mình chàng,phu quân của thiếp.

Câu vừa dứt,nàng liền đáp lại một nụ hôn ngọt ngào với hắn.Ghì chặt hắn vào người…