Chương 1: Trời đánh và xuyên không

Địa Cầu

Việt Nam

Ở một ngọn đồi tuyệt đẹp thanh bình đang có một chàng trai và một cô gái đang ngồi nắm tay hóng gió trong khung cảnh thanh bình

Người con gái tên là Đặng Thanh Mai năm nay 18 tuổi,còn người con trai tên là Dương Minh Anh năm nay cũng 18 tuổi,đây là một đôi uyên ương

Đặng Thanh Mai quay sang hỏi Dương Minh Anh:”chúng mình vừa thi xong rồi hay cả hai ta đi đến một nơi nào đi”

Dương Minh Anh trả lời:”với anh thì đi đâu cũng được.Chúng ta quen nhau từ hồi lớp 1 và yêu nhau say đắm đến tận bây giờ rồi” Hắn ôm Thanh Mai vào lòng mình

Thanh Mai dãy dụa trong lòng hắn:”Anh thật là~... “ nhưng cô lại không phản kháng nữa mà giống như mèo lười chui vào lòng hắn :”nếu giò không có anh thì em sẽ không sông nổi nữa”

Minh Anh:”em ngốc vậy,chúng ta còn phải học đại học đã , mỗi người chúng ta với mỗi ngành khác nhau,anh sẽ phải xa em mặc dù thời gian là ít “

Thanh Mai:”em trả quan tâm đâu vì anh là động lực của riêng em”

Cuộc nói chuyện tình tứ đang diễn ra

Bầu trời trong xanh tuyệt đẹp bỗng nhiên

“Xoẹt Xoẹt..!”

Đôi kia vẫn tình tứ không biết gì, mà cái này chỉ có trời mới biết

Sấm chớp nổi lên nhưng bầu trời trong xanh không có một đám mây đen nào

“Đoàng!!!!!!!”Sấm chớp đánh xuống mặt đất , bò chạy hết, gà hết gáy,chim bay tứ tung,thế còn đôi tình tứ kia....bị sấm đánh đen thui rồi

Chính xác mà nói là hai người này ôm nhau bị sấm chớp đánh chết

Trong hôm nay cả hai người phải nằm trong quan tài , trên facebook hiện lên khá nhiều tin về đôi tình yêu ôm nhau bị sấm đánh chết ... làm ơn đừng có tình tứ trước mặt... ông trời

...

Tại một nơi nào đó chưa biết là thiên đàng hay địa ngục có 3 người ngồi với nhau 2 nam 1 nữ, nữ thì là một cô gái 18 xinh đẹp còn chàng trai thì là một người 18 tuổi tuấn tú,phía đối diện hai người là một ông lão tóc bạc phơ đeo một cái kính,xung quanh thì toàn là khói, chính xác là mây đó

Ông lão:”chắc hai vị đã biết mình đi rồi nhỉ”

Người con gái chính là Đặng Thanh Mai:”đang yên đang lành thì bị sấm đánh bục mạng”

Và người con trai không là ai hết ngoài Dương Minh Anh:” vậy đây là đâu ? Thưa ông”

Ông lão bình thản nói:”đây là thiên đình!”

Minh Anh:”Thiên đình? Vậy ngài..?”

Ông lão:”ta chính là ông trời”

Minh Anh:”ồ! Vậy chúng tôi muốn biết tại sao cả hai lại chết”

Ông trời đáp:”là do ta thả nhầm thiên lôi xuống, ta cũng không biết ở đó có người”

Thanh Mai nghe vậy liền bật dậy đập bàn:”cái gì ông đùa tôi à!, là oing trời cũng có lúc nhầm đến giết cả bách tính sao?”

Minh Anh:” em cứ để ông ấy nói đi”

Thanh Mai rất nghe lời Minh Anh và cô liền ngồi xuống nghe ông trời giải thích

Ông Trời:”Thực sự lỗi là lỗi của ta, ta không thể bù đắp đượcc cho hai người , kể cả truyện sống lại ở thế giới cũ”

Minh Anh vẫn bình tĩnh lắng nghe còn Thanh Mai thì đập bàn quát:”Xin lỗi mà được à?”

Ông Trời:”điều này trách ta cũng đúng,vì ta nỡ tay thả nhầm”

“Còn anh bạn này thì cậu tính sao?”

Minh Anh:”tôi biết chuyện mình chết là có thể xảy ra nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy!”

“Nhưng được ở cùng người mình yêu thương là tôi rất hạnh phúc dù có chuyện gì xảy ra”

Ông Trời nể phục với sự bình tĩnh của Minh Anh:”với lúc này , cậu có thể bình tĩnh đến vậy là ta khâm phục cậu,ta sẽ giúp hai người được sông tiếp ở một thế giới yên bình khác,và ta sẽ giúp hai người có được một số thứ cần thiết để tiếp tục thành công trong thế giới mới”

Ông trời đưa cho hai người hai cái điện thoại và niệm một câu gì đó lên đầu hai người, ở thế giới mới , hai người hãy tiếp tục sống , có gì hãy gọi cho ta, à mà ta buff chỉ số cho hai người rồi đó

Nói xong ông mở một cánh cổng ra

“đi qua nó thì hai người sẽ vào thế giới mới, chúc cả hai hạnh phúc”

Minh Anh cúi đầu chào ông trời

Thanh Mai cũng vậy vì cô được sống tiếp cùng người yêu của mình

...

Bước qua cánh cổng , cả hai đứng tại một đồng cỏ xanh ngát

Tinh Tinh!

Tiếng chuông điện thoại vang lên

Minh Anh cầm điện thoại mà ông trời cho mở ra thì thấy Ông Trời đang gọi

Hắn nghe Ông trời nói:”chào hai vị! Ở đó sao rồi!”

Minh Anh:”ổn thưa ngài!”

Ông trời:”à ta quên chưa nói đó là thế giới các ngươi đang ở gắn liền với môn thể thao túc cầu và có thể tu luyện”

Minh Anh :”Là sao?”

Ông Trời:”nghĩa là bóng đá gắn liền với học tập ,quân sự , nghiên cứu, khoa học và chiến tranh”

Minh Anh:”Cái gì? Còn thế nữa”

Ông Trời:”còn 1 thứ nữa đó là tu luyện để đá bóng giỏi hơn nha, cái này các ngươi tự tìm hiểu nhá”

Minh Anh:”được được ! Cám ơn ngài”

Hắn tắt máy rồi nói hết về việc ông trời vừa nói cho Thanh Mai

Thanh Mai thở dài:”em trả biết gì về bóng đá cả, may ra anh còn biết chứ em thì chịu, em lại làm vướng chân anh rồi”

Minh Anh xoa đầu cô:”không sao cả, để anh giúp em tìm hiểu về nó”

...

Giới thiệu

Bóng Đá là môn thể thao đồng đội được chơi giữa hai đội với nhau, mỗi đội có 11 cầu thủ trên sân. Trò chơi này dùng một quả bóng và thường được chơi trên sân cỏ hình chữ nhật với hai khung thành ở hai đầu sân. Mục tiêu của trò chơi là ghi điểm bằng cách đưa bóng vào khung thành của đội đối địch. Ngoại trừ thủ môn, các cầu thủ khác đều không được cố ý dùng tay hoặc cánh tay để chơi bóng. Đội chiến thắng là đội ghi được nhiều bàn thắng hơn khi kết thúc trận đấu.