Năm 2018, tại trường đại học X.
Trịnh Hiểu cất điện thoại vào túi quần,nói tạm biệt qua loa với người phụ nữ sang trọng sát bên. Bà ta lạnh nhạt ựm ợ có lệ. Trịnh Hiểu vác balo lên vai bước xuống xe. Một chiếc Ferrari đắt đỏ sang trọng đậu ngay trước trường làm thu hút khá nhiều ánh mắt học sinh,sinh viên ở đây.Trịnh Hiểu nhìn trường đại học mà mình theo đuổi hết thanh xuân mà thầm thở dài. Chớp chớp mắt vài cái rồi sải bước đi vào. Dáng người cao ráo,khuôn mặt lạnh lùng,hơi thở có chút khó gần làm sinh viên nơi đây xì xào bàn tán. Bọn họ nhanh chóng tra ra thông tin của cô.
Trịnh Hiểu_năm nhất khoa Y . Thiên kim duy nhất của tập đoàn trang sức Trịnh Trung. Cô nàng này... Cái cô này nghe bảo bị chuẩn đoán mắc chứng rối loạn nhân cách hệ chống đối xã hội.
Đúng vậy, Trịnh Hiểu cô được chuẩn đoán mắc bệnh đó từ năm 10 tuổi,đến giờ vẫn không ngừng điều trị. Mức độ nguy hiểm vẫn không hề giảm,và cô có khuynh hướng bạo lực. Nhưng cô cũng chả quan tâm gì nhiều,cô thích gì thì làm nấy,ai cản được cô.
Trịnh Hiểu vừa đến trường thì trở nên hot trên diễn đàn. Các sinh viên đều tập trung vào cô mà bàn luận xôn xao. Nào là Mỹ nữ ferrari, thiên kim hào môn...
-Năm nhất đúng là quá khủng rồi đó,toàn là nhân vật xuất chúng...
-Ê nhìn kìa là BMW,ối mẹ ơi... Nhân vật nào nữa đây.
Từ chiếc BMW bước xuống là một đôi chân dài,trắng nõn. Sau đó là một thân hình nhỏ nhắn trắng trẻo bước xuống. La Ngọc Âu như tiên nữ hạ phàm,tay xách vali nhẹ nhàng nhìn ngắm xung quanh. Hội sinh viên nhanh chóng cật lực tra khảo thông tin.
La Ngọc Âu_năm nhất khoa Y. Thiên kim tiểu thư tập đoàn Hưng Phát chuyên về điện tử. Lại là con nhà tài phiệt, trường đại học X thật sự quá trâu bò,liên tiếp hai sinh viên năm nhất là con ông cháu cha,trời ơi... Đúng là không tưởng tượng nổi.
La Ngọc Âu sải bước đi vào bên trong. Khuôn viên đại học lớn,trường xây rất hiện đại còn có tượng đài phun nước cao lớn,nhìn qua thì cảm thấy rất nhiều tiền. Phía trước có khá nhiều sinh viên tụ tập,ở đó là nơi chiêu mộ thành viên vào câu lạc bộ. La Ngọc Âu thích thú đi tới,nào là câu lạc bộ văn học,câu lạc bộ bóng chuyền,bóng đá,phát thanh...
La Ngọc Âu nhanh chóng đi một vòng xung quanh tìm kiếm câu lạc bộ mình thích.
Phía trước bỗng có có một trận ồn ào làm Ngọc Âu tò mò. Cô nàng bước tới nhìn xem. Một cô nàng cao ráo tầm m7 đang yên lặng đứng nhìn chàng trai m8 đang to mồm. Nhìn giống như một cặp tình nhân đang cãi vã í. Ngọc Âu nhìn thấy cô nàng kia rất ngầu,bộ dáng ung dung,hai tay đút túi quần,ánh mắt hờ hững đúng kiểu soái tỷ.
-Mới năm nhất đừng có mà láo toét,... Cô nghĩ cô là ai mà dám từ chối câu lạc bộ cờ vây,còn dám khinh thường chúng tôi? Ha...
Trịnh Hiểu,xoa xoa mũi không thèm chấp,cô quay người định bỏ đi,nhưng anh trai kia nhất quyết không chịu,anh ta nắm lấy tay cô kéo lại. Trịnh Hiệu chửi thề một tiếng quay lại,nhanh chóng đấm một phát vào mắt anh ta. Anh ta loạng choạng lui về sau đoàn người. Đoàn người nhanh chóng lùi lại để không bị đụng,La Ngọc Âu bị đẩy đột ngột liền ngã xuống.
-a...
Trịnh Hiểu nghe tiếng thánh thót quay lại nhìn,đập vào mắt cô là thân hình trắng trẻo xinh xắn,gương mặt nhỏ nhắn vì đau mà hơi nhăn lại.
-Đáng đời...
Trịnh Hiểu hướng ánh mắt về phía tên to đầu kia. Cô dùng chân đặt lên ngực hắn ta cười khẩy.
-Tôi khinh thường? Anh xứng đáng để tôi quan tâm? Tránh xa một chút,bẩn tay!
Trịnh Hiểu vẩy vẩy tay sau đó rời đi. Đám người nhanh chóng bu lại đỡ anh trai đang nằm sõng soài kia. Miệng buông lời hỏi han lẫn xì xào bàn tán về Trịnh Hiểu.
La Ngọc Âu nắm chặt vali nhìn bóng dáng Trịnh Hiểu vừa đi mà khó chịu.
-Người gì mà... Đáng ghét!
Mãi 1 tiếng đồng hồ,La Ngọc Âu mới tìm được phòng.
-Đúng là thiên kim,được ở khu đắt tiền luôn, nơi đây có 10 phòng à,nhưng mà rộng,mỗi phòng có được 3 người ở.
-Vậy cậu vào ở với mình đi!
La Ngọc Âu mỉm cười nói. Hai cô bạn mới quen nhìn nhau,ánh mắt có chút ghen ghét. Một cô nói:
-Tiền phòng mỗi tháng tính tiền triệu chúng tớ không chi trả được đâu,...
La Ngọc Âu gật đầu,sau đó mở thẻ nhìn số phòng.
-Phòng 7?
La Ngọc Âu nhìn hai cô nàng trợn mắt nhìn chiếc thẻ của cô.
-Nghe bảo phòng 7 là phòng bị nguyền rủa,ai vào đó ở là suốt đời không tìm được người yêu đó.
-Thật không vậy?
La Ngọc Âu cười cười vì câu chuyện ấu trĩ. Cô nàng đó vội xua tay.
-Phó hiệu trưởng từng ở phòng đó đó,nhưng giờ cô ấy đã 45 tuổi rồi vẫn chưa có chồng... Ối mẹ ơi, chuyện đó có thật đó Ngọc Âu.
La Ngọc Âu nhìn số thẻ rồi nhìn lại kí túc xá. Cô cười nhạt,trường đại học đúng là thú vị.
Cô kéo vali vào bên trong,nơi đây rất yên tĩnh,có cả thang máy. Lúc đi vào phải quẹt thẻ mới được vô. Cô nhanh chóng ấn tầng 3 đi lên.Tới nơi,Ngọc Âu nhanh chóng xác định phòng của mình. Cô vuốt vuốt lại quần áo sau đó gõ cửa. Gõ ba hồi mà chả có ai mở cô liền quẹt thẻ đi vào.
Trịnh Hiểu giật mình nhìn cô gái trước mặt,chiếc áo vừa mới cởi một nữa,lộ áo ngực đen phải dừng lại. La Ngọc Âu thấy khoé miệng giật giật,đừng nói cô ở phòng này với cái người đáng ghét này đấy nhé?
Trịnh Hiểu hơi nhếch khoé miệng,cô cởi phăng áo chỉ còn cái áo ngực,cơ bụng lộ ra săn chắc,còn có chả chuột nữa cơ,xương quai xanh sâu quyến rũ,mái tóc dài màu đen hơi rối trông cực kì hấp dẫn. La Ngọc Âu thấy mặt mình nóng ran, cô nuốt một ngụm nước bọt sau đó đóng cửa lại. Bộ dáng như mèo con kéo vali đi vào.
-Xin chào... Tớ là La Ngọc Âu,bạn cùng phòng với cậu.
Trịnh Hiểu khịt mũi,kiềm lại cảm giác muốn cười. Cô ừm một tiếng tiếp tục cởi nút quần.
-Cậu ...cậu...cậu làm gì vậy?
La Ngọc Âu lắp bắp nghiêng mặt ra cửa sổ nói. Bỗng nhiên một tia sáng chiếu vào mắt cô,phía bên kia là kí túc xá nam cao tầng,cô nheo mắt nhìn kỹ một chút,bỗng cô móc điện thoại ra hướng về phía ánh sáng phóng to thì thấy một thứ gì đó đen đen,giống như ống nhòm. La Ngọc Âu vội vàng đi đến kéo rèm cửa lại.
Trịnh Hiểu khó hiểu nhìn cô,cô đi đến đứng sau lưng nhìn xem cô gái nhỏ đang muốn làm gì.
La Ngọc Âu quay người lại thì giật mình,bộ ngực đầy đặn đập vào mắt khiến cô có chút ngượng ngùng. Sao lại có cảm giác khó chịu thế này. La Ngọc Âu mím môi,giơ tay lên cốc một phát vào đầu Trịnh Hiểu.
Không khí bỗng im lặng,Trịnh Hiểu với khoé mắt giật giật nhìn cô. Cái quái gì vậy? Cô bị cốc đầu sao?
La Ngọc Âu chợt không biết phải làm sao. Cô thu lại tay một cách bẽn lẽn.
-Có...có biến thái nhìn ống nhòm,cậu là con gái thay đồ...
-Cậu cốc tôi?
Giọng nói lạnh lùng pha chút tức giận,La Ngọc Âu sợ hãi lui ra sau,nhưng Trịnh Hiểu lại bước đến hai tay lên eo cô,sau đó thốc một cái...
La Ngọc Âu bị nhấc bổng đặt lên bệ cửa sổ. Mái tóc của cô rơi xuống mắt Trịnh Hiểu,một mùi hương thoảng qua rất dễ chịu. Đôi mắt đen lạnh lùng chạm vào đôi mắt nâu bướng bỉnh có chút sợ sệt như con mèo nhỏ.
-Cậu...cậu...tôi xin lỗi.
Trịnh Hiểu một tay đặt lên đùi trắng nõn bấu một phát,tay còn lại kéo vai cô xuống,sau đó....há miệng cắn phập vào cổ La Ngọc Âu.
-Áaaaaaaaaaaa...
Tiếng hét làm hàng xóm giật mình,hai cô gái nhìn nhau ngạc nhiên.
-Gì vậy?
-Trời ơi... Nghe nói La Ngọc Âu và Trịnh Hiểu năm nhất ở phòng 7 đó...
-Trịnh Hiểu đó có khuynh hướng bạo lực...a... Sợ quá.. La Ngọc Âu có phải bị cô ta hành hạ không? Tôi phải đăng lên diễn đàn.
Cô gái bỗng kéo tay cô lại.
-Chúng ta cũng là thiên kim... Sao lại nhiều chuyện vậy?
-Cậu muốn kiếm like không?
-Đăng đi,nhớ nhắc tớ vào.