Chương 4: Cái giá của việc sử dụng sức mạnh thời gian

Ngày hôm sau dịp lễ kỷ niệm thành lập trường, lúc này hầu như tất cả mọi người đều không nhớ gì về vụ việc hiến tế sức mạnh và linh hồn do Tezaku Saimin làm và thần Efta cũng đã được Jikanashi Harana phong ấn. Tại lớp 3A2, học sinh đang bàn tán một vài chuyện và có một số người cảm thấy là ngày hôm qua mình đã quên đi một sự việc nào đó khá thú vị nhưng dù có cố nhớ thì vẫn không thể nào nhớ ra được.

Akako cũng cảm thấy như một số người bạn trong lớp, cô nói với Harana:

- Ngày hôm qua có cái gì hay lắm mà tớ nghĩ mãi chả biết nó là cái gì.

Harana:

- À, thì có thể là hôm qua cậu nằm mơ nên mới tưởng tượng vậy thôi.

Akako:

- Chẳng lẽ nhiều đứa có giấc mơ giống nhau.

Harana:

- Nhưng các cậu bảo là không thể nhớ ra đó là gì nên có thể là mỗi người có giấc mơ khác nhau.

Akako tiến sát lại gần Harana, nói:

- Cậu chắc chứ?

Harana:

- Tớ chỉ nghĩ vậy thôi, chưa chắc đã đúng đâu.

Akako về lại chỗ mình, quay mặt về phía bảng và nói nhỏ:

- Cậu đúng là đặc biệt thật đấy.

Buổi chiều cùng ngày, vào thời điểm này là hơn 17 giờ và các học sinh cũng đã về đến nhà. Tại nhà của Harana và cô Imina, Harana đang ngồi thẫn thờ tại bàn học, nghĩ:

- Cô Imina bảo là chiều nay sẽ về nhưng mà vẫn chưa thấy đâu, mình đã chuẩn bị bữa tối xong hết rồi, bây giờ chỉ đợi cô Imina về là ăn thôi, chả biết là khi nào cô mới về...

Trong khi đang suy nghĩ thì Harana nghe thấy tiếng chuông ở bên ngoài cửa, Harana nghĩ:

- Là cô Imina. Không nếu là cô ấy thì có thể tự mở cửa vào và đâu có cần bấm chuông. Là ai vậy nhỉ?

Sau đó Harana chạy ra phía cửa và mở cửa, trước mặt của Harana lúc này là một cô gái cao ngang cô, Harana thốt lên:

- Là Tezaku, sao cậu lại biết nhà tớ?

Saimin:

- Một khi tôi đã muốn biết thì đơn giản lắm. Khách đến nhà chơi mà cậu không mời vào nhà à.

Harana:

- Ừm. Cậu vào nhà đi.

Rồi Harana và Saimin bước vào căn nhà, Harana hỏi:

- Tezaku, cậu có uống gì không?

Saimin:

- Không cần đâu, cậu ngồi xuống đi. Tôi nói chuyện với cậu nhanh thôi.

Harana ngồi xuống ghế, nói:

- Có chuyện quan trọng sao?

Saimin:

- Cũng không quan trọng lắm đâu. Tôi chỉ muốn hỏi là hôm qua cậu đã phong ấn thần Efta có đúng không?

Harana giật mình, nói:

- Cậu nói cái gì vậy? Thần Efta nào chứ? Với cả phong ấn là gì? Cậu nói tớ không hiểu cho lắm.

Saimin:

- Cậu không cần phải giấu tôi đâu, tôi biết là cậu đang nói dối mà.

Harana:

- Nói dối sao, tớ nói thật đó. Tớ đâu có biết gì.

Saimin cảm thấy khá bực, nói:

- Tôi có thể phát hiện được người đang nói thật và nói dối, cậu không nói dối được tôi đâu.

Harana cố gắng bình tĩnh lại, nói:

- Sao cậu lại nghĩ tớ nói dối?

Saimin:

- Thứ nhất là vào sáng nay khi Nakamura nói với cậu về vụ việc rất thú vị gì đó mà cậu ấy không thể nhớ ra nhưng cậu lại nói là nó chỉ là một giấc mơ...

Harana chen ngay vào lời nói của Saimin:

- Nhưng đâu vì thế là cậu đã kết luận là tớ nói dối.

Saimin:

- Khi người khác đang nói thì tôi mong cậu hãy dùng phép lịch sự khi chen ngang vào lời nói của người khác. Còn thứ hai là hai cái chữ nói dối đang được viết lên trên mặt cậu đó.

Harana:

- Với hai cái lí do trên thì đâu có thể kết luận là tớ đã nói dối.

Saimin:

- Cô cậu sắp về tới nhà rồi cho nên là tớ không muốn nói với cậu về vụ này nữa. Ngày mai tớ sẽ đến nhà cậu để nói chuyện tiếp.

Sau lời nói của Saimin thì có tiếng cửa mở ra, có một người phụ nữ bước vào và nói:

- Harana, cô về rồi đây.

Harana:

- Là cô Imina. Cháu chào cô.

Imina:

- Ừ.

Harana nghĩ:

- Cậu ấy có thể biết là cô Imina sắp về tới nhà. Chẳng lẽ là cậu ấy biết mình đã phong ấn thần Efta sao? Không thể? Khi phong ấn thì ngay cả vị thần đó cũng đâu có biết ai đã phong ấn mình, làm sao có chuyện cậu ấy biết được chuyện này chứ.

Imina:

- Harana này, có phải cháu...

Đang nói thì Saimin xen giữa lời nói:

- Cháu xin lỗi khi đã xen ngang vào lời nói của cô.

Imina quay ra phía Saimin và nói:

- Ai đây?

Saimin:

- Cháu là Tezaku Saimin, là bạn cùng lớp với Jikanashi, hôm nay cháu đến đây để xem tình cảnh của nhà bạn Jikanashi. Bây giờ trời cũng sắp tối rồi, cháu xin phép về nhà.

Imina:

- Cháu ở đây ăn tối cùng với cô và Harana luôn.

Saimin lắc đầu:

- Dạ thôi, bố mẹ cháu đang đợi ở nhà nên cháu xin phép từ chối. Ngày mai cháu sẽ đến nhà mình. Cháu chào cô.

Nói xong, Saimin bước ra phía cửa và đi về nhà.

Harana nghĩ:

- May thật. Cậu ấy về rồi.

Imina:

- Cháu không tạm biệt cô bé đấy à?

Harana:

- Cháu quên mất. Mà cháu đã chuẩn bị xong đồ ăn rồi đấy, cô lên tắm rửa rồi xuống ăn.

Imina:

- Được rồi, làm theo ý kiến của cháu gái cô vậy.

Sau bữa ăn, Harana đang chuẩn bị lên phòng mình học bài thì bị Imina goi lại nói chuyện, Harana run lên và nói:

- Cô Imina gọi cháu có việc gì đấy ạ?

Imina:

- Cháu đã phong ấn một vị thần rồi có phải không?

Harana:

- Dạ vâng.

Imina đập bàn, nói to:

- Cô đã nói với cháu rồi, đó là không được sử dụng phép thuật đó, nếu như cháu sử dụng phép thuật thời gian thì cháu sẽ giảm đi tuổi đời của mình đấy

Harana:

- Cháu biết nhưng cháu không thể nhìn được cái cảnh mà mọi người sẽ bị mất đi sức mạnh và linh hồn của mình ngay trước mắt.

Imina:

- Vậy thì cháu hãy nhắm mắt mình lại đi.

Harana:

- Cháu không thể nhắm mắt mình lại được.

Imina:

- Cô biết là cháu luôn muốn cứu mọi người nhưng cháu phải nghĩ đến bản thân của mình chứ.

Harana:

- Cháu xin lỗi.

Imina:

- Cháu phong ấn thần Efta phải không? Vị thần đó nằm bên trong cơ thể của cô bé Tezaku Saimin, cô nói đúng chứ?

Harana:

- Dạ vâng, đúng rồi ạ.

Imina:

- Khi phong ấn được một vị thần thì thần đó sẽ biến mất khỏi cơ thể của cô gái mà vị thần đó đã lựa chon để trú ngụ sau đó thì sẽ trở về thế giới của các vị thần. Khi phong ấn bị phá vỡ thì thần lại tiếp tục trở về thế giới này để tìm một cơ thể khác để trú ngụ. Để hồi sinh thì thần cần phải có lượng đủ sức mạnh và linh hồn từ con người, khi có đủ rồi thần sẽ chiếm lấy chính cơ thể của cô gái mà mình đang trú ngụ, không chỉ có cơ thể mà còn cả linh hồn. Khi sự việc đấy xảy ra thì cô gái bị thần chiếm lấy kia sẽ biến mất khỏi thế giới này và không một dấu vết còn xót lại cho nên đã có hai vị pháp sư được sinh ra để phong ấn các vị thần nhưng nếu muốn sử dụng sức mạnh để phong ấn thì một pháp sư phải hy sinh thời gian sống của mình còn pháp sư kia phải hy sinh kí ức của mình. Cháu là pháp sư phải hy sinh thời gian nhưng cô muốn cháu là không được sử dụng phép thuật thời gian để phong ấn, thời gian là thứ quý giá nhất của con người, cháu hiểu ý của cô chứ?

Harana:

- Vâng, cháu biết rồi ạ.

Tại nhà của Tezaku Saimin, lúc này Saimin đang ở trong phòng mình và đang đeo tai nghe, Saimin nghĩ:

- Mình đã đặt một máy nghe trộm dưới bàn của nhà Jikanashi, có vẻ người phụ nữ tên Imina không hề tầm thường một chút nào. Cô ấy có thể biết là thần Efta đã trú ngụ trong cơ thể mình, mà dù sao cũng cảm ơn Jkanashi Harana đã phong ấn thần Efta, khi đã phong ấn rồi thì mình có thể hành động dễ dàng hơn và chắc chắn mình sẽ không để cậu ấy sử dụng phép thuật thời gian thêm một lần nào nữa đâu.