Chương 7: Vụ làm ăn đầu tiên

Sau khi mở hòm gỗ ra, bên trong có một cái ống trúc dài, bên ngoài ống trúc có một cái mặt phụ nữ sưng vều đang lơ lửng, cái mặt đó vừa vàng vừa nhăn. Tôi vừa trông thấy nó, nó liền cười hề hề với tôi, khiến tôi giật mình suýt nữa là vứt cả cái hòm đi. Nhưng ngay sau đó, cái mặt kia biến mất.

Tôi không biết đó là gì, một lúc lâu sau mới dám chạm vào, nhặt lên rồi thì phát hiện trên ống trúc có khắc dòng chữ: mực xăm âm, quỷ!

Mặt bên kia khắc một dòng chữ nữa: chết ngày mùng tám tháng tư năm 2019, chết vì đuối nước, bị người yêu phản bội, cùng bạn thân đẩy xuống nước, chết đuối, oán khí không tan, trở thành quỷ nước.

Tôi sợ hãi vội vàng để nó ra đằng xa, không dám nhìn nữa. Mực xăm dương dùng máu người chết, tro cốt, dầu xác. Mực xăm âm dùng quỷ, có lẽ con quỷ trong ống trúc này là mực xăm của ông nội.

Tôi biết cách xăm âm nhưng chưa dùng bao giờ, tôi cũng không dám sờ vào con quỷ trong ống trúc nữa, vì bây giờ tự nhiên tôi thấy rất sợ ma quỷ.

Trừ ống trúc chứa quỷ, bên trong hòm còn có một cái hộp màu đen, mở hộp ra thì thấy có một cái chìa khóa và một tờ giấy ghi địa chỉ.

Địa chỉ có hai cái, một cái là tiệm xăm ở thành phố Trung Hải, một cái là địa chỉ nhà Triệu Đông Lai.

Ông tôi nói Triệu Đông Lai cược thua, con gái phải làm cháu dâu ông ấy, lại còn là sinh đôi. Nghĩ lại thì thấy chuyện này tuyệt biết bao, chỉ tội không biết có tin được không.

Chị em sinh đôi, đó là ước mơ của mỗi người đàn ông!

Cười hềnh hệch một lúc xong, tôi bắt đầu thu xếp đồ đạc rời khỏi quê nhà, tiến về Trung Hải. Đó là thành phố lớn, phải đi xe khách sáu tiếng đồng hồ mới đến nơi.

Ngồi trên xe chán, tôi bắt đầu nhớ lại những gì ông tôi nói, câu khiến tôi thấy khó hiểu nhất chính là, nếu bố mẹ đến tìm tôi thì phải giết họ ngay, sau đó đốt xác họ.

Thế là sao? Vì sao tôi phải giết bố mẹ? Điều này vô lý quá? Bố mẹ tôi đã mất tích bao nhiêu năm, nếu có thể đoàn tụ thì tôi còn phải cảm ơn trời đất, tôi đi giết họ thì có khác gì bị điên không?

Tôi nghĩ thế nào cũng không hiểu được, đầu óc mơ màng rồi ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh lại thì đã đến thành phố Trung Hải, tôi xuống xe rồi đến thẳng tiệm xăm theo địa chỉ.

Tiệm xăm này nằm trong một con ngõ tối tăm, có hai tầng, nhưng tiệm đã cũ kỹ lắm rồi, sơn tường vừa vàng vừa bong tróc, còn mọc đầy rêu, chứng tỏ đã rất lâu rồi không có người ở. Trước cửa tiệm xăm còn treo một cái biển to, xăm quỷ! Nhưng cái biển đó cũ lắm rồi, gió thổi cái là lung lay, không biết khi nào thì sẽ rơi xuống.

Khóa cửa cũng gỉ hết cả, vặn chìa cả buổi mới mở ra được. Có lẽ căn nhà này có khóa hay không cũng như nhau, không khác gì nhà ma, ai chịu đến chứ.

Tôi vào trong rồi quét dọn cả buổi mới dám ngủ, không thì toàn là bụi bặm. Hôm sau tôi sơn lại tường rồi tu sửa đơn giản, tầng một làm tiệm xăm, tầng hai để ở, sau đó thì có thể bắt đầu mở cửa đón khách rồi.

Chủ yếu là tiền đã dùng kha khá, đừng nói là kiếm được một trăm triệu, còn không kiếm được đồng nào thì tôi sẽ chết đói. Tiền ông nội kiếm được, tôi không tìm được một đồng nào cả, không biết ông giấu đi đâu hết rồi, đến cả thẻ ngân hàng và sổ tiết kiệm cũng không thấy.

Tôi chầu ở cửa cả buổi mà đến con ruồi cũng không thấy, đừng nói là người đến để xăm. Con ngõ này hẻo lánh đến mức ban ngày cũng không thấy ai đi qua, buổi tối lại có rất nhiều gái bán hoa.

Tôi đang sắp tuyệt vọng thì đột nhiên wechat báo tin nhắn, đó là một cô gái trong làng tôi tên là Từ Mộng, chị ấy hỏi tôi chuyển đi đâu rồi, muốn tìm tôi để xăm mà không thấy tôi đâu.

Tôi mừng rỡ, mối làm ăn đến rồi, bèn vội vàng gửi địa chỉ cho Từ Mộng.

Từ Mộng nói trùng hợp ghê, chị ấy cũng đang ở Trung Hải, cũng may là chị ấy đã hỏi người trong làng trước.

Đúng thật, không bao lâu sau đã có một chiếc xe Honda đậu ngoài ngõ, sau đó một cô gái xinh đẹp ăn mặc thời thượng bước vào.

“Ô Háo Tử, sao cậu lại chuyển đến nơi xa xôi hẻo lánh này vậy?” Từ Mộng vừa đi giày cao gót vừa ca thán nơi này lụp xụp.

Chị ấy nói tuy ở quê hơi lạc hậu nhưng vẫn tốt hơn cái nơi quỷ quái này.

Tôi mời chị ấy vào, châm trà rót nước hầu hạ tử tế, cũng không thể để mối làm ăn đầu tiên thất bại được.

Không lâu sau Từ Mộng hỏi ông tôi đi đâu rồi, tôi nói dối là ông tôi đi du lịch. Chị ấy uống vài ngụm trà rồi lại hỏi tôi có biết xăm quỷ không.

Tôi mừng rỡ, vỗ đùi nói đương nhiên là biết rồi, đây là tay nghề gia truyền mà.

Xăm bình thường chỉ tầm nghìn đồng, ai bạo tay cũng chỉ vài nghìn, xăm quỷ thì khác, phải chục nghìn trở lên. Đây chính là mối làm ăn đầu tiên, vừa đến đã được con dê béo, tôi không mừng mà được sao?

Từ Mộng lại bán tín bán nghi: "Háo Tử, xăm quỷ của cậu có trừ tà được không?"

Tôi nói có thể, tác dụng của xăm quỷ nhiều lắm, trừ tà, đổi mệnh, bình an, phát tài, vượng nhà, vượng đào hoa, có việc hay không đều có thể xăm.

Từ Mộng vẫn nhìn tôi nửa tin nửa ngờ, nếu không có tác dụng thì sẽ hoàn tiền 100%, không lừa đảo, sau đó tôi mới hỏi rốt cuộc là chị ấy gặp chuyện gì mà phải xăm quỷ.

Đa phần mọi người biết đến xăm quỷ là do đồn miệng, nếu không có việc gì thì ai lại đi xăm quỷ.

Từ Mộng không trả lời ngay mà không ngừng nhìn ra bên ngoài, sau đó còn hỏi tôi, lúc chị ấy đến có thấy "thứ" gì đi theo không.

Chị ấy không nói người mà nói "thứ", điều này khiến tôi hơi khó hiểu.

Tôi lắc đầu, nói có thứ gì đi theo chị đâu, lúc đến chỉ có mình chị thôi.

Từ Mộng nghe xong mới yên tâm hơn một chút, chị ấy nói dạo này cứ có cảm giác như có "thứ không sạch sẽ" gì đó đi theo mình, có lúc soi gương sẽ thấy sau lưng có một người đàn ông nhưng quay lại thì không thấy đâu nữa.

Có một lần chị ấy đi vệ sinh không bật đèn thì thấy có người ngồi xổm trên bồn cầu, nhưng bật đèn lên thì không thấy gì, đêm đó chị ấy sợ đến mức không dám vào nhà vệ sinh.

Chuyện của Từ Mộng nghe thực sự rất quỷ dị, chẳng lẽ chị ấy trúng tà? Tôi hỏi chị ấy dạo này có gặp chuyện gì đặc biệt không?

Từ Mộng nói có, mới cách đây không lâu đã có một người đàn ông chết trên giường của chị ấy, hình như bắt đầu từ khi đó, chị ấy luôn cảm thấy có người đi theo mình.

Sự việc cụ thể là như thế này, Từ Mộng làm việc ở khu vui chơi, công việc cụ thể thì không nói nữa, nói chung là một việc kiếm tiền nhanh, còn thoải mái.

Đêm đó có người chọn chị ấy, chắc vì kích động quá nên vài phút sau người đàn ông đó đã trợn ngược mắt, sau đó hẹo. Người này chết không liên quan đến Từ Mộng, lên đồn rồi nhanh chóng được thả ra, nhưng từ sau đêm đó, Từ Mộng luôn cảm giác như có người đi theo mình, chuyện kỳ lạ cũng xuất hiện liên tục.

Từ Mộng hơn tôi một tuổi, chị ấy có hoàn cảnh rất đáng thương, bố chị ấy mê cờ bạc, năm chị ấy mười tuổi, bố chị ấy bị người ta chặt tay chân vì không trả được nợ, không bao lâu sau thì chết. Mẹ chị ấy dẫn theo chị ấy và hai cô em gái không thể sống ở quê được, thế là cưới một ông già năm mươi tuổi.

Ông già đó cũng không phải dạng tốt lành gì, uống rượu một cái là sẽ đánh bốn mẹ con. Từ năm mười tám tuổi, Từ Mộng đã bị ông già kia lạm dụng, một thiếu nữ đang tuổi xuân mơn mởn đã bị lão ta tàn phá như thế, mẹ của chị ấy còn không cho chị ấy báo cảnh sát, nói lão già là trụ cột gia đình, còn phải dựa vào lão để nuôi sống cả nhà.

Từ Mộng vô cùng tức giận, chị ấy chạy khỏi làng rồi đến thành phố Trung Hải, hai năm sau chị ấy xinh đẹp rực rỡ lái Honda về nhà.

Một cô gái trẻ không tiền không chỗ dựa không bằng cấp, chỉ hai năm đã sống tốt như vậy, hẳn là mọi người đều đoán được Từ Mộng làm nghề gì, người làng đều chỉ trỏ Từ Mộng.

Nhưng Từ Mộng không quan tâm, thế giới này tham phú phụ bần, chị ấy còn đón em gái và mẹ vào thành phố sống, còn lão già kia thì đột quỵ trong một lần uống rượu rồi chết trong nhà mà không ai biết, chờ đến khi được người ta phát hiện thì xác đã thối rồi.

Tôi khá là thoải mái, không kỳ thị nghề nghiệp, chỉ cần trả tiền công xăm là được. Từ Mộng tốt bụng hơn so với người khác, có lúc chị ấy còn gửi tiền về trợ giúp đám trẻ mồ côi nghèo khổ không có cơm mà ăn.

Nghe Từ Mộng kể xong, tôi đã quyết định, tôi không biết có phải trúng tà hay không, nhưng chỉ cần tôi xăm cho chị ấy hình xăm trừ tà, vậy thì đảm bảo sẽ dứt được.

Tôi giới thiệu cho chị ấy một hình xăm tên là Quỷ Khất Dạ Xoa, Dạ Xoa là một loại ác quỷ ở địa ngục, một trong thiên long bát bộ, bình thường Dạ Xoa thích ăn người, còn Quỷ Khất Dạ Xoa thích ăn quỷ, giá là hai mươi nghìn.

Tuy cũng thuộc thiên long bát bộ nhưng Dạ Xoa khó xăm hơn La Sát, thế nên giá phải đắt gấp đôi.

Từ Mộng nghe vậy thì cau mày, chị ấy làm nghề này thì sao có thể xăm ác quỷ lên người được? Thế có khác nào dọa khách chạy mất đâu? Hơn nữa giá còn đắt, tuy chị ấy kiếm được không ít tiền nhưng cũng không dễ đến mức ấy.

Từ Mộng bắt đầu do dự, hơn nữa còn chưa biết được là chị ấy có trúng tà hay không, có khả năng chỉ là đa nghi mà thôi.

Xong rồi, vịt nấu chín rồi mà còn bay mất sao?