Chương 1: Xăm hình

Tôi tên Đường Hạo, ông nội tôi tên Đường Vân, tôi và ông nội sống nương tựa vào nhau từ khi tôi còn bé, bố mẹ tôi đã rời khỏi nhà từ khi tôi còn rất nhỏ, từ đó không bao giờ quay về như đã mất tích.

Ông nội tôi có một ngón nghề, đó chính là xăm hình, ông mở một tiệm xăm ở ngay trong làng.

Xét theo bình thường thì ở nông thôn không có nhiều người xăm hình, cái nghề này của ông tôi không kiếm được bao nhiêu tiền. Nhưng lạ là không những tiệm xăm của ông tôi làm ăn khấm khá mà còn có rất nhiều người ở nơi khác nghe danh mà đến. Ngay ở trong làng thôi, ông tôi cũng rất được mọi người kính trọng, rất nhiều người đến tìm ông nhờ xăm hình, điều khiến tôi ngưỡng mộ chính là có đủ kiểu người đẹp vào tiệm xăm của ông tôi. Xăm là một việc cần tay nghề, cũng là một việc rất bổ mắt.

Sở dĩ ông nội tôi được chào đón như vậy là vì thứ ông xăm quá thần kỳ, không… có thể nói là quá tà môn. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ lần ông nội tôi xăm hình cho cô vợ xinh đẹp của trưởng làng, lúc nào tôi cũng thấy rất quỷ dị.

Về trưởng làng thì có lẽ chú ấy chính là người giàu có nhất làng, vợ chú ấy cũng rất xinh đẹp, mày liễu lưng ong, vóc dáng đẹp, da trắng quyến rũ, nhưng khổ một cái là trưởng làng đã bốn mươi tuổi rồi mà vẫn không có một mụn con.

Sau đó vợ trưởng làng tìm đến ông nội tôi, tôi tò mò nên nghe trộm, phát hiện hai người đó đang bàn bạc về chuyện con cái, sau đó vợ trưởng làng theo ông tôi vào phòng xăm, mà xăm tận mấy ngày, vừa đến trưa là lại sang.

Tầm một tháng sau, vợ trưởng làng có thai thật, khi đó tôi còn nhỏ nên cứ đinh ninh là ông tôi cắm sừng trưởng làng, lúc đó tôi hận ông lắm, tưởng ông ấy là đồ lưu manh, đã một đống tuổi rồi mà còn kiếm chú cho tôi.

Đương nhiên là bây giờ lớn rồi mới hiểu, trưởng làng cày cấy bao năm vẫn không có con, ông nội đã già thì càng không thể, có lẽ vấn đề nằm ở hình xăm, nhưng khi đó tôi không hiểu được, sao một hình xăm lại có thể khiến người ta mang thai?

Sau đó vợ của trưởng làng đã chết vì khó sinh, nhưng đứa bé thì sống, là một bé gái, rất xinh xắn, xinh xắn giống vợ trưởng làng.

Trưởng làng thực sự rất nặng tình với vợ, khi đó đã đau lòng đến bỏ ăn bỏ uống, cũng may là ông nội tôi sang đó khuyên mấy tiếng đồng hồ, trưởng làng mới chịu ăn uống, tiếp tục sống.

Sau đó nữa, ông nội tôi có dẫn tôi đi thắp hương cho vợ trưởng làng, khi đốt tiền giấy, ông tôi cứ thở ngắn than dài mãi, hơn nữa biểu cảm còn rất áy náy, ông lẩm bẩm: “Thân người ô uế, Bồ Tát sao có thể xăm lên người, có báo ứng đấy. Tôi không nên xăm Tống Tử Quan m cho cô, ôi, cô cũng yêu anh ấy quá cơ! Bỏ cả mạng để sinh con cho anh ấy!”

Khi đó tôi nghe nhưng không hiểu gì, giờ nghĩ lại mới biết là ông nội xăm hình Tống Tử Quan m cho vợ trưởng làng nên cô ấy mới có thể mang thai. Nhưng Bồ Tát không thể xăm lên người, không thì sẽ gặp báo ứng, thế nên vợ trưởng làng mới mất.

Bạn nói xem việc này có lạ không? Một hình xăm mà có tác dụng đến vậy sao? Có thể giúp mang thai, lại có thể đẩy người ta vào chỗ chết?

Trừ việc này ra thì còn một việc tà môn khác, cũng liên quan đến xăm hình.

Ngày trước trong làng có một tên côn đồ vô công rồi nghề, ngoại hiệu là Cường Nát. Sau này người đó ra ngoài lăn lộn mấy năm, làm đại ca, về làng rồi thì cứ quấn lấy ông tôi xin xăm Quan Công.

Xăm Quan Công lên mình, từ nay chính là dân xã hội, hơn nữa còn rất ngầu, rất được nể, Quan Công trọng nghĩa, nhân, dũng, rất thích hợp với dân lăn lộn xã hội như hắn.

Nhưng ông tôi từ chối, có nói thế nào cũng không xăm cho, ông tôi còn nói là vía Cường Nát không đủ mạnh, xăm Quan Công không át được, đến lúc đó chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.

Nhưng cái nết Cường Nát nhất quyết không chịu, định đốt tiệm xăm của ông tôi, còn định tìm người đi quật mộ tổ tiên nhà tôi lên, còn đòi bắt cóc tôi nữa, nói chung là bất chấp hết tất cả.

Khi đó tôi còn nhỏ, ông nội sợ tôi gặp nguy hiểm nên đành thỏa hiệp, nhưng ông tôi nói trước, nếu xảy ra chuyện gì thì ông tôi không chịu trách nhiệm!

Cường Nát thấy ông tôi đồng ý thì còn quan tâm nhiều như vậy làm gì, ông tôi nói gì hắn cũng gật đầu, sau đó ông tôi thuận lợi xăm hình Quan Công lên người hắn.

Quả nhiên, tầm một tuần sau, Cường Nát xảy ra chuyện.

Nghe nói khi hắn đang làm chuyện bậy bạ với gái ở ruộng ngô, đột nhiên bị một con rắn lao ra cắn cho một cái.

Con rắn đó là rắn nước, không có độc, rất hay gặp ở nông thôn, nhưng lạ lùng là Cường Nát lại nôn ra bọt trắng, người co giật, khi đưa đến bệnh viện thì đã hấp hối rồi. Có người nói khi đó đã nhìn thấy Quan Công sau lưng Cường Nát mở mắt, vô cùng đáng sợ.

Hồi tôi còn nhỏ, tôi nghĩ Cường Nát chết vì bị rắn cắn, nhưng bây giờ xem ra, có lẽ là vì hình xăm đó quá tà môn, Cường Nát chắc chắn phải chết, vì vía hắn không át được!

Giống như loại người này, chết cũng không hết tội, động chút là đòi quật mộ nhà người ta, thiếu âm đức, còn muốn động vào cháu trai của ông, muốn chết!

Sau việc đó, tôi càng ngày càng tò mò về việc xăm hình của ông, năm mười lăm tuổi, cuối cùng ông tôi cũng đồng ý dạy kỹ thuật xăm cho tôi.

Năm năm sau, tôi gần như đã học được tất cả kỹ thuật xăm hình của ông, cũng đến khi ấy tôi mới hiểu, hình xăm của ông nội hoàn toàn không phải hình xăm bình thường.

Có một kiểu xăm hình tà môn gọi là xăm quỷ, tác dụng của nó rất kỳ lạ.

Nói về xăm quỷ thì phải nói từ lịch sử xăm hình.

Xăm hình thời cổ đại gọi là thích thanh, cổ văn là niết, tức là dùng kim có mực găm vào bên dưới da người, tạo thành một số chữ viết hoặc hình vẽ trên da. Việc xăm hoa văn trên cơ thể người để mang phước lành, để thờ cúng đã có lịch sử hai nghìn năm rồi.

Xăm hình phối với thuật âm có tác dụng tránh tà, đổi vận, cầu tài lộc, cầu nhân duyên, cầu bình an, tục xưng xăm quỷ.

Ông nội chính là truyền nhân đời thứ mười tám của xăm quỷ, tôi là đời thứ hai mươi, bởi vì ở giữa còn có bố tôi.

Ông nội từng nói, bây giờ số người biết xăm quỷ có thể đếm trên đầu ngón tay, có khả năng chỉ còn lại nhà tôi nữa thôi.

Tiếc rằng tôi đã học được xăm quỷ nhưng không được ông tôi cho dùng, ông chỉ cho tôi xăm mấy thứ bình thường.

Vì ông tôi từng nói, xăm quỷ thuộc về âm thuật, mức độ tà môn nghĩ cái cũng biết, còn chúng tôi xăm quỷ là lấy cơ thể người làm tranh, xăm quỷ thần, chiêu âm dương, tôi vẫn chưa đến độ, bây giờ chưa thể chạm vào được, không thì sẽ mất mạng.

Nhưng một ngày trước rằm tháng bảy năm nay, ông tôi đột ngột rời khỏi nhà, trước khi đi còn dặn tôi, rằm tháng bảy năm nay sẽ có người và quỷ đến nhờ xăm, người đến thì có thể xăm cho, người đó sẽ cứu tôi một mạng. Còn nếu là quỷ thì nhất quyết không được xăm, không thì hậu quả khó lòng tưởng tượng nổi.

Tôi còn phải nhớ kỹ một chuyện, chỉ được xăm dương, tuyệt đối không được xăm âm!

Xăm quỷ có phân âm dương, xăm dương chính thống, còn xăm âm thì rất tà, nhưng hiệu quả sẽ tốt hơn.

Thủ pháp hai loại xăm này na ná nhau, nhưng hình xăm và mực xăm hoàn toàn khác biệt, nghe thì có phần đáng sợ, nhưng xăm dương cực kỳ bình thường, hoàn toàn không có nguy hiểm gì, hình xăm đa phần là vật dương như thần tiên, rồng hổ.

Nhưng xăm âm thì khác, mực xăm của nó… là quỷ hồn tà linh! Hình xăm cũng rất tà, nhưng hiệu quả thì gấp trăm lần xăm dương, ông tôi đã dặn tôi từ ngày đầu tiên nhập môn là tuyệt đối không được xăm âm!

Tuy tôi đã học được ngón xăm quỷ, nhưng tôi chưa từng xăm bao giờ, cho dù là xăm dương hay xăm âm, tôi đều chưa từng chạm vào, càng không biết làm thế nào để pha mực xăm bằng quỷ.

Tôi chưa từng gặp ma, cũng không biết trên đời này có ma hay không, thế nên khi ông tôi bảo sẽ có quỷ đến nhờ tôi xăm, tôi đần người ra, nghĩ bụng còn chưa đến rằm tháng bảy mà ông dở này đã bắt đầu luyên thuyên rồi? Nhưng tôi nghe giọng điệu ông tôi rất nghiêm túc, không giống như đang nói tầm bậy, thế nên tôi vội vàng đuổi theo hỏi rốt cuộc là thế nào? Ông muốn đi đâu?

Nhưng ông tôi không giải thích với tôi quá nhiều, chỉ nói đi giải quyết ân oán từ mấy chục năm trước, tôi cứ làm theo lời ông dặn là được. Nói xong thì ông đi mất, cụ thể đi đâu, đi làm gì thì ông không nói. Nhưng sắc mặt ông tôi khi đó rất vội vàng, tay cũng đang run lên, đó là lần đầu tiên tôi thấy ông như thế.

Vì lo lắng nên sáng hôm sau tôi đã gọi điện cho ông, muốn hỏi xem ông xử lý việc thế nào rồi, khi nào thì về, nhưng ông tôi lại tắt máy.

Đúng lúc này, có một người bước vào tiệm xăm, đó là một người phụ nữ đang mang thai, bụng rất to.

Người đó tên là Trần Thúy Liên, ở cùng làng nên chúng tôi đều quen nhau, điều lạ ở đây là chị ấy đến đây làm gì? Phụ nữ mang thai còn muốn xăm hay sao?