Chương 39: Tệ Hơn Cái Chết

Chương 39: Tệ Hơn Cái Chết

Lạc Tinh không còn cảm thấy áp lực đuổi theo phía sau, hắn cũng không biết Đạt Thao bị làm sao nhưng Lạc Tinh cũng không dám dừng lại, thế nhưng, chỉ giây lát sau Lạc Tinh lại cảm nhận được có người đuổi theo mình, áp lực từ kẻ đó tỏa ra càng khác với Đạt Thao, luồng áp lực này tựa như mang theo cả sát khí, khiến cho trái tim Lạc Tinh như bị bóp nghẹt, trong đầu tăng thêm vài phần sợ hãi! Ngoảnh đầu nhìn lại, thấy kẻ đang truy đuổi mình lại là tên áo đen ban nãy thì Lạc Tinh không khỏi suy nghĩ, hắn biết Đạt Thao ban nãy đã ra tay với hai kẻ kì lạ kia, ấy vậy mà bây giờ không thấy hắn đâu, tên áo đen lại trực tiếp đuổi theo Lạc Tinh, như vậy chỉ có thể hiểu là Đạt Thao hẳn đã bị hai tên kia đánh bại, sau đó hắn để giữ mạng, đã nói ra việc Lạc Tinh có một thanh bảo kích!!

Không có một chút cơ hội nào, kẻ đuổi theo Lạc Tinh chính Đạt Thao với tu vi kim đan cảnh đều không thể chiến thắng, Lạc Tinh làm sao có thể chạy thoát? Chỉ trong một khắc, Lạc Tinh liền bị tên áo đen đuổi kịp, vốn hắn còn muốn phản kháng, nhưng ngay khi Thuẫn Kích xuất hiện trên tay hắn, tên áo đen đã vô thanh vô tức xuất hiện phía sau Lạc Tinh, một tay tóm lấy gáy hắn, lực đạo mạnh mẽ khiến cho Lạc Tinh không dám ngo nghoe, hắn biết nếu hắn còn muốn động, một tay kia bóp chặt sẽ trực tiếp khiến đầu hắn lìa khỏi cổ!!

-Cứ ngoan ngoãn như vậy, nếu ta không đói thì sẽ để ngươi sống thêm vài ngày

Nghe tên này nói vậy, Lạc Tinh toàn thân run nhẹ một hồi, ý nghĩa của lời này làm hắn không khỏi sợ hãi!

Tựa như một con mèo nhỏ, Lạc Tinh ngoan ngoãn để tên áo đen tóm gáy kéo đi, cũng rất nhanh, trước mặt Lạc Tinh đã là một khuôn mặt quen thuộc, Đạt Thao, bất quá, Đạt Thao lúc này nào còn uy phong của tu sĩ Kim Đan cảnh, hắn nằm sấp dưới đất, bị tên áo đỏ một chân dẫm lên, trông thảm không thể tả!

Thấy Lạc Tinh bị mang tới, Đạt Thao liền như với được cọng cỏ cứu mạng, vội lên tiếng

-Lạc Tinh ngươi mau giao bảo kích ra, nếu không cả hai chúng ta đều phải chết ở đây!

Lạc Tinh nghe vậy, cười lạnh đáp lời

-Có gì đảm bảo giao đồ ra ta liền không bị giết? Vả lại để ta nói cho ngươi biết, kích của ta trong cái đêm tại thiên phú phường đã mất rồi!

Như để chứng minh lời mình nói, Lạc Tinh lấy ra tất cả túi trữ vật trên người, vứt cho tên áo đỏ. Thấy vậy, tên áo đỏ trước bắt lấy túi trữ vật, sau dùng thần thức quét qua thân thể Lạc Tinh, thấy hắn không còn giấu diếm thứ gì, hắn lại đưa thần thức quét vào túi trữ vật, chỉ thấy trong đó ngoài vài tấm phù triện, vài khỏa đan dược đều là cấp 1, 2 thì cũng chỉ có một thanh kích, phẩm chất cũng chẳng tốt hơn là bao, đằng sau tấm áo khuôn mặt hắn có chút lạnh lại.

Đạt Thao tưởng chừng có chút hy vọng, bỗng cảm thấy bàn chân trên lưng mình lực đạo lại mạnh hơn, Đạt Thao há miệng vốn muốn nói gì đó, nhưng ‘rắc’ một tiếng, xương sườn của hắn dưới áp lực trực tiếp bị đè gãy, khiến hắn chỉ kịp ú ớ vài tiếng, sau đó cặp mắt trắng dã, trở thành cái xác vô hồn

Tên áo đỏ sau khi kết liễu Đạt Thao, hắn ra vẻ coi thường đống đồ trong túi trữ vật của Lạc Tinh, liền vứt nó xuống cạnh xác Đạt Thao, sau đó hắn quay sang tên áo đen, nói

-Kế hoạch vẫn như vậy, còn hai tên này tùy ngươi xử lý, nhớ đừng để lại dấu vết

-Tốt, ngươi cũng đừng lo, răng ta rất cứng, đảm bảo tới xương cũng không còn!-Tên áo đen vui vẻ nói

Nhìn tên áo đỏ quay đầu rời đi, Lạc Tinh trong lòng cực kì hoảng loạn, cứ theo lời tên áo đen vừa nói, hắn hình dung rõ ràng cái kết cục của mình nếu rơi vào tay tên này: đến xương cũng không còn!!

Tên áo đen lúc này mới quay qua phía Lạc Tinh, không nói không rằng chỉ đưa tay ra, ấn nhẹ một cái vào bụng hắn, Lạc Tinh lập tức cảm thấy có một luồng năng lượng kì lạ từ phần bụng chạy khắp toàn thân, luồng năng lượng này chạy tới đâu, cơ thể Lạc Tinh cứng lại đến đó, đến cuối cùng, toàn thân hắn đều cứng lại, không làm sao cử động!

Đặt Lạc Tinh dựa vào thân cây, tên áo đen giống như trở thành một người khác so với khi tên áo đỏ vẫn ở đây, miệng hắn huýt sáo, tiến tới gần thi thể Đạt Thao, hắn nói nhỏ, nhưng vẫn lọt vào tai Lạc Tinh

-Chẹp, dùng ngay khi còn nóng mới ngon…

Lạc Tinh nghe được lời này thấy gai gai nơi cuống họng, tựa như trong bụng có gì đều muốn nôn ra, hắn muốn nhắm mắt lại, bất quá toàn thân tê cứng, một hành động nhỏ như vậy cũng bất lực!

Tên áo đen bỏ áo choàng xuống, dưới lớp áo choàng không ngờ lại là một nữ nhân, nàng ta thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt không quá xinh xắn, lại điểm thêm chút tàn nhang nhưng vẫn rất dễ nhìn, càng nổi bật là đôi mắt long lanh màu hổ phách, cùng mái tóc màu hồng cam chỉ dài quá cổ! Nữ tử này với vài người thì có thể là nhỏ nhắn dễ thương, nhưng với Lạc Tinh lúc này thì tuyệt đối không, cũng chỉ vì hắn phải chứng kiến một khung cảnh cực kì máu me mà nữ tử này lại là nhân vật chính!!

‘Phập’

Nữ tử một tay đâm thẳng vào ngực thi thể Đạt Thao, sau đó lập tức rút tay ra, trong bàn tay đẫm máu là trái tim vẫn đang đập nhẹ theo nhịp, ánh mắt nàng ta có chút kích động, miệng nàng há rộng, nuốt lấy trái tim trong tay, càng làm Lạc Tinh sợ hãi, nàng sau đó còn đưa ngón tay lên, liếm từng giọt máu bám trên đó!!

Lạc Tinh nhìn nữ tử kia sau khi nuốt trọn trái tim, lại tiếp tục với từng bộ phận trên thi thể Đạt Thao, hắn tựa như bị tra tấn tinh thần, thậm trí khi nghĩ đến mình bị xé xác, từng mảnh từng mảnh đều bị nữ tử kia nuốt vào bụng, Lạc Tinh đều ước mình có thể chết dưới tay Đạt Thao từ khi nãy, ít ra chết vẫn còn xác, cũng không phải trở thành chất dinh dưỡng cho kẻ trước mặt!! Bỗng, Lạc Tinh cảm thấy cơ thể nóng ran lên, luồng năng lượng khi nãy nữ tử kia chuyền vào vẫn chạy trong cơ thể hắn, nhưng từ đan điền hắn lại có một luồng năng lượng khác chạy ra, nó càng nóng, càng mạnh mẽ so với luồng năng lượng kia, bất quá, luồng năng lượng này không chạy được khỏi đan điền bao xa, ngay khi nó tiến vào kinh mạch liền bị thứ gì đó chặn lại, không thể đi tiếp!!

Cảm thấy thay đổi trong cơ thể, Lạc Tinh giật mình, sau đó hắn như vớt được cọng rơm cứu mạng, luồng năng lượng mới chạy từ đan điền ra Lạc Tinh rất quen thuộc, luồng năng lượng này chính là từ huyết mạch Ghoul, nếu để huyết mạch ghoul thức tỉnh, cũng chính là để luồng năng lượng này chạy khắp cơ thể có lẽ sẽ giúp Lạc Tinh thoát khỏi khống chế của nữ tử kia! Dù Lạc Tinh cũng không hề thích cái huyết mạch này, nhưng tình cảnh này hắn không có lựa chọn nào khác, lập tức Lạc Tinh tập trung tâm thần, cố gắng dẫn luồng năng lượng kia chạy khắp cơ thể, nhưng không dễ dàng như vậy, cơ thể hắn được Du Kiếm Chân Nhân tác động để phong ấn huyết mạch Ghoul lại, mặc dù trước đó nhờ dược lực của siêu thánh thủy, phong ấn này tựa như đã yếu đi, nhưng để lần nữa kích phát huyết mạch vẫn không dễ chút nào, ít nhất là Lạc Tinh lúc này đã cố gắng hết sức, luồng năng lượng kia đã chạy được một phần trong kinh mạch, nhưng chỉ còn một đoạn cuối, hắn không cách nào giúp luồng năng lượng này có thể chạy nốt!!

Đó là những gì xảy ra bên trong cơ thể Lạc Tinh, còn bên ngoài, cơ thể Lạc Tinh cũng xảy ra thay đổi, con ngươi dần chuyển thành màu đen, tròng mắt cũng dần chuyển thành màu đỏ, bên dưới vai trái hắn thì sưng lên một khối u lớn, tựa như bên trong có thứ gì muốn xé rách làn da mà ra, bất quá một bước này mãi cũng không hoàn thành được, khiến khuôn mặt Lạc Tinh tựa như có chút đau đớn, nhăn nhó lại!

Nhìn Lạc Tinh biến đổi, nữ nhân kia tò mò tới bên cạnh hắn, nàng không biết từ lúc nào đã bẻ ra cánh tay của Đạt Thao, nhìn Lạc Tinh biến đổi, nàng tựa như có trò vui để xem liền ngồi trước Lạc Tinh mà gặm cánh tay kia, tất nhiên, với khoảng cách gần, mà nữ nhân này lại ăn uống tựa như một con thú, Lạc Tinh liền bị máu thịt từ cánh tay kia bắn khắp lên mặt, lên người! Ngửi thấy mùi máu tanh, luồng năng lượng trong kinh mạch Lạc Tinh vốn như bị một bức tường cản bước, lại như nhận được kích thích cực lớn, nó mạnh mẽ đâm vỡ bức tường kia, chạy khắp cơ thể Lạc Tinh! Lập tức cơ thể Lạc Tinh cũng biến đổi, khối u sau vai cũng vỡ ra, phun ra một luồng khí đỏ, luồng khí sau đó kết lại, thành một chiếc cánh thủy tinh đỏ màu máu!!

Huyết mạch Ghoul hoàn toàn thức tỉnh, cơ thể hắn đã có thể hoạt động, bất quá Lạc Tinh lần nữa mất đi tâm trí, để cho cơn đói điều khiển bản thân, hắn gầm lên một tiếng, hướng nữ tử trước mặt nhào tới, bất quá không thành, nàng ngay khi Lạc Tinh gào lên đã phản ứng mà nhảy lùi về sau, ánh mắt tràn đầy hiếu kì nhìn Lạc Tinh, Lạc Tinh thì nào quan tâm đến ánh mắt nữ tử này, hắn nhìn nàng như thú dữ nhìn con mồi, lần nữa lao tới, bất quá nàng lần nữa tránh né, ánh mắt nữ tử nhìn Lạc Tinh lại như có thêm phần suy nghĩ

Lạc Tinh cố hết sức nhưng không làm sao bắt được con mồi, bỗng mũi hắn giật giật, tựa như nhận ra gì đó, hắn lập tức quay đầu, nhìn về phía thi thể không toàn vẹn của Đạt Thao nhào tới, Lạc Tinh dùng một phương thức hoang dại bẻ gãy cãnh tay còn lại của thi thể, hắn đưa cánh tay lên miệng cắn xuống một miếng thịt, bất quá chưa kịp nuốt xuống, nữ tử kia bỗng xuất hiện sau lưng Lạc Tinh, nàng một chưởng đánh ra, máu thịt trong miệng Lạc Tinh bị đánh bay ra ngoài, hai mắt trắng dã, Lạc Tinh trực tiếp ngất đi, cánh sau lưng thu về cơ thể. Nhìn Lạc Tinh nằm gục trên vũng máu, nữ tử kia cười lớn

-Không ngờ còn gặp được tộc nhân thất lạc ở đây, hahahaa, lão già mà biết hẳn sẽ vui lắm đây!!!