Chương 36: Chạy Trốn, Kim Đan

Chương 36: Chạy Trốn, Kim Đan

-Victini, có nghe thấy ta không, bọn ta sẽ theo lối thoát ra khỏi hang, địa điểm là một cái hồ lớn khoảng 3 dặm phía tay trái ngươi, hãy tới đó chờ bọn ta!!

-Ti Niii

Thấy Victini lập tức bay về bên trái, Lạc Tinh biết Victini có thể nghe thấy hắn, sau đó Lạc Tinh cùng Bạch Cơ mang theo hai người Địa Vương Hương Vũ, Dương Đông nhanh chóng men theo hang động mà đi, quãng đường này rất may không có gì khó khăn xảy ra, rất nhanh Lạc Tinh đã đi tới cuối hang, nơi cũng thông ra đáy một cái hồ khác, Lạc Tinh lần nữa liên kết tầm nhìn với Victini, lúc này cũng đã bay tới bên bờ hồ, xác định xung quanh không có kẻ nào mai phục Lạc Tinh mới dám trồi lên mặt nước

Victini thấy vậy lập tức bay tới, ngồi lên cái đầu ướt sũng của Lạc Tinh, hai tay bám lấy tóc hắn rồi liền nhắm mắt chìm vào giấc ngủ

“Có vẻ nó mỏi lắm rồi, nếu đệ không biết thì ban nãy Victini đã bay một lượt xung quanh hồ để kiểm tra đó!”

Nghe Nhật Tâm nói vậy, Lạc Tinh có chút bất ngờ, hắn nhẹ nhàng xoa đầu Victini rồi lấy ra pokeball đưa Victini vào trong

-Chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi đây, nếu kẻ địch có thể bao vây chúng ta như vậy, hẳn là chúng có cách để theo dấu chúng ta!

Nghe Bạch Cơ nói vậy Lạc Tinh lập tức tỉnh ngộ, nếu kẻ địch thật sự có cách định vị được bọn hắn, vậy lúc này chỉ có thể chạy càng nhanh càng tốt!

Không nói thêm một lời nào, cả đám một đường mà chạy, cố gắng kéo dài khoảng cách càng xa càng tốt, nhưng tất nhiên với thể lực có hạn, Cân Đẩu Vân thì lại phải chở hai người đang chịu tác dụng của Siêu Thánh Thủy, đám Lạc Tinh sau một canh giờ chạy trốn liên tục đã phải dừng chân nghỉ ngơi

Nhìn Bạch Cơ đã mệt rã rời đang tựa lưng vào một tảng đá, Lạc Tinh một thân trúc cơ cảnh tất nhiên không đến mức như vậy nhưng toàn thân cũng có chút rã rời, hắn để Bạch Cơ trông chừng hai người Địa Vương Hương Vũ, Dương Đông, còn mình thì chạy xung quanh kiểm tra một vòng, Lạc Tinh rất nhanh phát hiện bất thường, yêu thú xung quanh không hiểu tại sao đều nhất loạt chạy trốn, giống như chúng cảm nhận được thứ gì đó rất nguy hiểm, đáng nói hơn, trong đám yêu thú chạy trốn, Lạc Tinh còn thấy được một con yêu thú cấp 2 đỉnh phong! Đồng nghĩa với thứ đang dọa chạy đám yêu thú kia rất có khả năng mạnh tương đương với trúc cơ cảnh viên mãn, hoặc tệ hơn… là kim đan cảnh!!

Nhanh chóng về bên cạnh đám Bạch Cơ, nhưng Lạc Tinh thậm chí còn chưa kịp nói gì, liền cảm thấy phía sau lưng có uy áp mạnh mẽ ập tới, khiến hắn đổ mồ hôi lạnh, dù Cân Đẩu Vân chở theo hai người đã có phần chật trội nhưng Lạc Tinh vẫn ép Bạch Cơ ngồi lên nó, sau đó gọi ra Victini nói

-Bảo vệ họ giúp ta

Cảm nhận uy áp ngày càng mạnh, Lạc Tinh lập tức hét lên

-Cân Đẩu Vân, chạy đi, dùng hết tốc lực cho ta!!!

Nhìn Cân Đẩu Vân bay đi, Lạc Tinh lúc này mới dám quay mặt lại, chỉ thấy một tên tu sĩ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở đó, hắn có một khuôn mặt phổ thông, mặc một bộ trang phục của tu sĩ Hải Vân tông, đứng trên trên phi kiếm, kẻ này dùng một ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống Lạc Tinh, nói

-Ngươi chính là Lạc Tinh?

-Phải, không biết vị kim đan cảnh Hải Vân tông này tìm ta có việc gì?

-Đừng giả ngốc nữa, nếu ngươi thật sự không biết thì làm sao phải chạy trốn?

-Việc giữa ta và Nĩ Ma quốc, ta thật sự không biết tại sao tu sĩ Hải Vân tông lại nhúng tay vào a!

-Thứ nhất, Nĩ Ma quốc là một đại quốc, không thiếu đệ tử Hải Vân tông là người Nĩ Ma quốc, thứ hai, Nĩ Ma quốc treo thưởng cái đầu của các ngươi thật sự rất hậu hĩnh, không chỉ đệ tử Hải Vân tông, bất kỳ tu sĩ nào cũng đều muốn lấy đầu các ngươi, và cuối cùng, ngươi đừng hòng kéo dài thời gian, đã có người đuổi theo nữ tử Địa Vương gia cùng tiểu tặc kia rồi!!

Lạc Tinh nghe vậy sắc mặt không thay đổi, bởi hắn biết nếu không phải kim đan cảnh thì đừng hòng mà theo kịp tốc độ Cân Đẩu Vân!!

Ý muốn tiếp tục kéo dài thời gian, Lạc Tinh lại hỏi

-Ta vẫn còn thắc mắc, tại sao các ngươi lại biết ta và Địa Vương Hương Vũ còn sống, làm cách nào các ngươi lại tìm thấy bọn ta và nếu tìm thấy, tại sao đến bây giờ mới ra tay?

-Ngươi hỏi hơi nhiều so với một kẻ sắp chết đấy, nhưng may mắn cho ngươi, ta mới đột phá Kim Đan cảnh không lâu, tâm trạng còn rất tốt nên sẽ trả lời ngươi, coi như cho ngươi một cái chết rõ ràng! Về tại sao biết các ngươi vẫn còn sống, rất đơn giản, chết không thấy xác! Còn về tại sao có thể tìm thấy các ngươi, chỉ trách các ngươi ngu ngốc, lại dẫn theo tên tiểu tặc kia, hôm đó sau khi Tử Long Ấn bị chém vỡ, hắn tham lam lấy chộm bảo vật Nĩ Ma quốc dùng để cống nạp cho Hải Vân tông, lại lấy đi một mảnh vỡ Tử Long Ấn, cách đây mấy ngày, Nĩ Ma quốc đã mang tới đây một món pháp bảo đặc thù, có thể cảm nhận được khí tức Tử Long Ấn, phần còn lại ngươi tự hiểu được chứ!

Lạc Tinh nghe vậy khuôn mặt có chút khó coi, nếu thật sự như lời tên này nói, vậy mảnh vỡ Tử Long Ấn kia hẳn vẫn trên người tên Dương Đông, cũng có nghĩa rằng phía bên kia dù có nhanh hơn kẻ địch, thì vẫn sẽ bị chúng bám đuôi không dứt ra được, gần như cũng là tử lộ!!

Không để Lạc Tinh tiếp tục bày trò, tên tu sĩ kim đan lập tức ra tay, chỉ thấy hắn đánh ra một chưởng, dù khoảng cách hai bên cũng không hề gần, một chưởng này của hắn đánh vào không khí nhưng Lạc Tinh lại bất ngờ bị đánh bật ra đằng sau, người đập vào một thân cây, khiến thân cây gãy làm đôi.

Lạc Tinh lấy tay che miệng, ho ra một búng máu, toàn thân hắn đổ mồ hôi hột, một phần vì đau đớn, một phần cũng vì đòn kia ra quá nhanh quá mạnh, hắn dù có thể thấy đối thủ ra đòn nhưng lại không thể nào phản ứng lại, trong nháy mắt đã bị 1 chưởng này đánh bay!!

Lạc Tinh lập tức bật dậy, lấy ra Thuẫn Kích nắm chặt trên tay, trong đầu hắn từng dòng suy nghĩ xoay chuyển, cố gắng nghĩ cách để thoát ra khỏi cái tử cục này, nhưng tất nhiên cái tình cảnh này không cho phép Lạc Tinh suy nghĩ lâu, tên tu sĩ kia lấy ra một thanh bội kiếm, hướng thẳng Lạc Tinh đánh tới. Một tháng tu luyện của Lạc Tinh với Địa Vương Hương Vũ tất nhiên không phải vô ích, Lạc Tinh rất nhanh phản ứng lại, một kích vung lên cản được kiếm của tên tu sĩ kia, nhưng cản được một kiếm này thì cánh tay Lạc Tinh cũng run lên, cách biệt về sức mạnh là quá lớn! Không chỉ sức mạnh mà tốc độ, phản ứng, thể lực của trúc cơ cảnh nào có thể so sánh với kim đan cảnh? Lạc Tinh cản được kiếm đầu tiên thì rất nhanh kiếm thứ hai chém tới, rồi kiếm thứ 2, kích trong tay run lên, tựa như sắp rơi ra, kiếm thứ 3, hổ khẩu hai tay trực tiếp rách ra, nhuộm đỏ thân kích,… chỉ sau một hồi chiến đấu, Lạc Tinh đã một thân thương tính, huyết nhục nhuộm đỏ y phục, ấy vậy mà tên tu sĩ kim đan kia vẫn cứ thản nhiên, tựa như hắn mới chỉ tùy ý vung lên một kiếm!

Tên tu sĩ kim đan nhìn Lạc Tinh chật vật chống kích xuống đất để có thể đứng thẳng, hắn nói

-Ta biết trên thân ngươi có một thanh bảo kích, tại sao vẫn không sử dụng?

Lạc Tinh nghe vậy, vốn hắn nghĩ hôm nay chỉ có một đường chết, trong đầu lại hiện lên một chút hy vọng

-Hẳn đây mới là lý do ngươi một mình tới đối phó với ta nhỉ, tiếc cho ngươi, kích của ta giấu ở một vị trí tối mật, ngươi tìm không ra!!!

Tên tu sĩ kim đan nghe vậy hơi chút nhíu mày, hắn cũng trực tiếp xác nhận

-Đúng vậy thì sao? Ngươi nghĩ có thể dựa vào đó để cứu lấy mạng mình sao? Tiếc rằng, ta muốn cả bảo kích, cả cái đầu của ngươi!!!

Lạc Tinh tối sầm mặt, hắn nhìn tên tu sĩ kim đan dần đi tới, muốn quay người chạy, nhưng ngay lập tức bị tóm lại. Tên tu sĩ kim đan một tay bóp cổ Lạc Tinh, nâng người hắn lên, tay còn lại xuất ra một tấm phù triện màu xanh nhạt, hắn nhìn thẳng vào mắt Lạc Tinh, châm biếm nói

-Đây là Khống Tâm Phù, dù chỉ là phù triện cấp hai, nhưng với tên trúc cơ cảnh như ngươi thì khi dính phù này thì cũng sẽ như tên ngốc, bảo gì nghe đó mà thôi!!

Lạc Tinh nghe vậy sự sợ hãi hiển lộ rõ ràng trên khuôn mặt, hắn dãy dụa muốn phản kháng, nhưng tên tu sĩ kim đan lập tức dán Khống Tâm Phù lên trán hắn, phù triện sau đó lập tức cháy mạnh, đến khi lá phù cháy hết, chỉ thấy hai hàm răng Lạc Tinh nghiến vào nhau, sau đó ánh mắt hắn dại ra, tựa như linh hồn bị lấy đi mất!

Thả Lạc Tinh xuống mặt đất, nhìn hắn đứng như một kẻ mất hồn, tên tu sĩ kim đan cười lạnh, nói

-Dẫn ta tới nơi ngươi giấu bảo kích của ngươi

Lạc Tinh nghe vậy không nói không rằng, lập tức quay đầu đi thẳng về hướng hang động nơi bọn hắn trú ẩn, tên tu sĩ kia thấy vậy, cũng lập tức đi theo sau

Quãng đường này Lạc Tinh dẫn tên tu sĩ kim đan đi rất xa, thậm chí

Đã vượt qua hang động kia, đi tới tận phía ngoài Văn Tích sâm lâm, tới khi trước mặt cả hai xuất hiện một tảng đá lớn, cao hơn cả đầu Lạc Tinh, trên tảng đá mộc ra một nhành cây nhỏ, bừng bừng sinh khí, Lạc Tinh lúc này mới dừng lại chỉ xuống dưới tảng đá, biểu thị bên dưới có giấu đồ vật gì đó….

Bên còn lại, lúc này một nhóm lên tới 30 người đang vội vàng đuổi theo một vệt màu trắng bay nhanh trên bầu trời, dù ban đầu nhóm người còn không thể theo kịp tốc độ của thứ này, nhưng thứ đang bay kia lại dần kiệt sức, tốc độ của nó ngày càng chậm lại, rồi dần bị nhóm người kia dồn vào chân tường!!