Chương 3: Nhiệm Vụ Hoàn Thành
-Trái đất là một nơi rất khác đại lục này, ở đó con người ta không truy cầu sức mạnh, con người hơn thua nhau ở tài sản, tiền bạc
-Nếu con người không có sức mạnh, vậy làm sao chống lại thiên tai, dịch bệnh, làm sao chống lại yêu thú hung dữ? Lạc Tinh hỏi
-Ở đó con người có khoa học, khoa học là…
Nhật Tâm cứ kể như vậy được một lúc thì Lạc Tinh ngủ thiếp đi, Nhật Tâm ở trong không gian hệ thống khẽ mỉm cười
“Dù sao cũng vẫn là một đứa bé thôi”
Cùng lúc đó, ở dưới chân núi nơi Lạc Tinh mất đi cha của mình, tên thiếu niên của Đại Thạch tông đứng nhìn vết máu dưới đất, ánh mắt thâm trầm
-Cái xác biến mất rồi, không có dấu vết yêu thú, hẳn là do con người làm
Hắn đi xung quanh tìm kiếm thì thấy dấu vết của Lạc Tinh để lại, dò theo dấu vết hắn tìm được bia mộ Lạc Tinh cất cho cha trên đỉnh
-Bia mộ như vậy, hẳn là do tên nhóc kia
Trong đầu hắn lúc này là hình ảnh tên nhóc mà mình đã cứu trong kỳ sát hạch lần trước, hắn thầm nghĩ
“Thằng ranh kia hẳn là đã thấy mọi thứ, bất quá mình lại không thể ra tay được, sau khi giết tên kia, sư phụ đã nghi ngờ mình rồi, chi bằng để đợt sát hạch tiếp theo, mình sẽ ra tay sau”
Những ngày tiếp theo, Lạc Tinh ban ngày luyện tập, ban đêm nghe Nhật Tâm kể chuyện, cứ kiên trì như vậy tới ngày cuối cùng, sau khi hoàn thành lần lên xà thứ 300, nó lúc này không còn nằm bẹp ra như ngày đầu tiên, nó chỉ thở dốc ngồi xuống đất, trước mặt hiện lên bảng thông báo
“Nhiệm vụ tân thủ: Thiếu Niên Quật Khởi
-Tình trạng: Đã hoàn thành-
-Phần thưởng đã được chuyển vào kho đồ-“
Lạc Tinh lúc này tiến vào không gian hệ thống, nó thấy Nhật Tâm liền hỏi
-Tỷ tỷ, kho đồ là như thế nào vậy
-Nó là nơi mà chứa đựng các phần thưởng của hệ thống cho đệ, đệ có thể lấy vật phẩm ra bất cứ lúc nào đệ muốn, tuy nhiên đệ không thể cho vật phẩm vào kho đồ, kể cả là những đồ đệ lấy từ trong đó ra-âm thanh của Nhật Tâm vang lên trong đầu Lạc Tinh
Lạc Tinh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nó nghĩ trong đầu
“lấy ra công pháp ngẫu nhiên
Ngay lập tức xung quanh không gian hệ thống xuất hiện những đốm sáng nhỏ, những đốm sáng này bay tới trước mặt Lạc Tinh, tụ lại thành hình ảnh một quyển sách, Lạc Tinh chưa biết phải làm sao thì Nhật Tâm lại lên tiếng
-Đệ chạm vào nó đi
Lạc Tinh đưa tay chạm vào chùm sáng, ngay lập tức chùm sách ban đầu chỉ là mang hình hài cuốn sách đã trở thành một cuốn sách thật sự, cuốn sách có tiêu đề
“Cơ Bản Thu Khí Pháp”
-Nhóc đen quá đi, vậy mà chỉ nhận được nhất phẩm công pháp-Nhật Tâm than thở
-Không sao đâu tỷ, dù chỉ là công pháp cấp thấp nhất thì cũng không phải người thường như bọn đệ có thể có
Lạc Tinh sau đó tiếp tục lấy ra võ kỹ ngẫu nhiên, ánh sáng lại xuất hiện, trở thành một cuốn sách rơi vào trong tay Lạc Tinh, bên trên cuốn sách là dòng chữ
“Sanji cước pháp”
Nhật Tâm thấy vậy bất ngờ, thốt lên
-Là kỹ năng của Sanji, Sanji hắc cước!!
-Sanji là ai vậy tỷ?-Lạc Tinh thắc mắc
-Đệ còn nhớ những thứ gọi là anime mà tỷ kể cho đệ không? Sanji là một nhân vật trong bộ anime One Piece
Lạc Tinh nghe vậy thì nhớ về những câu truyện mà nó được Nhật Tâm kể cho trước đó, nó lại
-Vậy tại sao kỹ năng trong anime lại xuất hiện ở đây?
-Đệ biết tại sao tỷ được chọn làm tinh linh của hệ thống không? Vì tỷ.... là một weeaboo, còn hệ thống này của đệ lại được xây dựng trên anime, mọi vật phẩm hệ thống chu cấp cho đệ ngoài những thứ có trên đại lục này thì còn có những vật phẩm, vũ khí, công pháp,…. Trong anime
-Tỷ từng kể cho đệ, weeaboo là mấy kẻ cuồng văn hóa nhật bản, ngày đêm cắm mặt vào manga với anime, không giao tiếp với ai bao giờ đúng không?
Nhật Tâm nghe vậy gãi gãi đầu, nói
-Đúng là thế, bất quá… thôi bỏ đi, đệ nghĩ sao cũng được, đệ còn một món vũ khí ngẫu nhiên đó, lấy ra luôn đi cho nóng
Lạc Tinh cũng không nói gì hơn, nó lại ra lệnh cho hệ thống lấy ra món cuối cùng. Lập tức ánh sáng lại xuất hiện, tạo thành một đôi găng tay rơi xuống tay nó
-Một đôi găng tay bọc thép nhất phẩm thôi sao? Mình nhớ trong mấy cái truyện tu tiên thì nhân vật chính thường nhận được mấy cái công pháp với vũ khí nghịch thiên chứ nhỉ