Chương 12: Vương Quốc Ánh Sáng Và Nàng Công Chúa Thất Lạc

_ Cô bé những quá khứ đen tối u ám lúc từ 1t đến 5t con hãy quên hết đi con chỉ nên nhớ những kí ức tốt đẹp của ba mẹ và anh chị con họ đã yêu thương con như thế nào đã bảo vệ con ra sao . Con hãy ngủ 1 giấc sau đó hãy quên hết những điều u uất trong tâm trí con hãy sống vui vẻ hạnh phúc như những đứa trẻ khác

Kết thúc cuộc thôi miên mọi người đều lo lắng Nam không kiềm được hỏi

_ Thưa ngài như vậy là ổn rồi phải không ạ

_ Đã ổn rồi tôi còn có việc gia đình nếu không còn việc gì tôi về trước .

_ " mẹ cô ra cửa tiễn ông ấy đi " nếu việc này thành công đại ân đại đức của ngài chúng tôi sẽ không bao giờ quên

_ Phu nhân đừng nói thế tôi vốn làm nghề này là để giúp người đáng thương quên đi những bất hạnh để có cuộc sống an yên hạnh phúc

Ông nói rồi bỏ đi , mẹ cô đi lên phòng con ngồi cùng chồng và các con nôn nóng , háo hức chờ cô tỉnh lại

Cô được Bác sĩ thôi miên và cho ngủ một giấc dài đến khi tỉnh dậy cô nhìn xung quanh thì thấy ba mẹ và các anh chị của cô, ký ức từ năm 1 tuổi tới 5 tuổi cô đã quên hết chỉ nhớ lúc cô được về Nhật mà thôi. Cô lên tiếng gọi ba mẹ và anh chị của cô.

_ Ba, mẹ, anh cả, anh hai , anh ba , chị Ngọc

Cô gọi từng người một trong gia đình và mỉm cười nhẹ nhàng.