Chương 231: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Hoàng đế chưa lĩnh ngộ được điểm mấu chốt, hắn cũng không ít làn đưa ma ma nô tỳ ra ngoài làm việc, tóm lại là người được phái đi hầu hết đều làm việc ổn thỏa, nào có chuyện khiến nhà người ta thêm loạn? Hoàng đế hỏi Vệ Thành, nha hoàn Quý gia dạy dôc ra thật sự kỳ cục như vậy?

"Vi thần cho rằng, trách không được nha hoàn kia."

"Vậy là vấn đề của lệnh đường sao?"

"Cũng không trách được gia mẫu."

"Đừng có lấp lửng, ngươi cứ nói thẳng."

Vệ Thành quy củ đứng ở đó, nói: "Người đưa nha hoàn tới là quản sự Quý phủ, quản sự kia nói với gia mẫu, nha hoàn này có thể làm việc rất tốt, đảm bảo hầu hạ người vô cung thỏa đáng, còn nói chỉ cần có nàng, lão thái thái chỉ việc ngồi ở đó không cần quan tâm việc gì, gia mẫu mới hiểu lầm. ”

"Vi thần xuất thân kém, một đường đi lên cũng không yên bình thuận lợi, đã gặp qua không ít chuyện, cũng từng bị hãm hại, cho nên mẫu thân đối với người ngoài rất phòng bị, hiện giờ vi thần có thêm bổng lộc được thưởng ngân lượng, cuộc sống cũng đã dư dả, lão nhân gia bà vẫn không muốn trong nhà có thêm người nhàn rỗi, sợ biết người biết mặt không biết lòng. Trước kia Thúy cô chỉ là đến làm việc, làm xong nhận tiền rồi đi. Hiện tại nha hoàn tới, mẫu thân đem những việc trong nhà giao phó cho nàng, ví dụ như buổi sáng dậy nấu nước nhóm lửa nấu cơm, rửa chén, giặt tã lót quần áo, dọn dẹp vệ sinh. ”

Hoàng đế: ...

Lão thái thái Vệ gia này thật sự là quỷ tài.

Hoàng đế giương mắt nhìn biểu tình của Vệ Thành, nhìn trên mặt chàng lộ ra vẻ không đành lòng: "Mẫu thân bà chưa từng vào đại viện cao môn, chỉ biết nha hoàn là người giúp đỡ làm việc hầu hạ người khác, không biết nha hoàn cũng có thể phân ra đẳng cấp. Vi thần về nhà mới phát hiện chuyện hiểu lầm này, bảo nha hoàn kia trở về Quý phủ, nói sau này sẽ giải thích với Quý đại nhân để nàng an tâm, nhưng nàng lại không muốn đi. Vi thần cũng nói đã rõ với gia đình, để các nàng hiểu được nha hoàn này trước kia chưa từng làm qua công việc nặng nhọc, mẫu thân nói nàng muốn đi hay ở bà không ngăn cản, phu nhân nói muốn ở lại thì phải theo quy củ của Vệ gia, toàn là người xuất thân từ nông thôn không cần người khác hầu hạ thay quần áo, chải đầu đấm lưng bóp chân, trong nhà cũng chỉ cần làm việc nặng. Còn nói không thể để chủ nhân đi nhóm lửa nấu cơm rồi nha hoàn bưng đến trước mặt hầu hạ ăn uống. ”

Hoàng đế: ...

Phu nhân này của Vệ Thành cũng là một quỷ tài.

Loại chuyện này, quả thực nghe mà thương tâm thấy người rơi lệ: "Nha hoàn kia ở nhà ngươi bao lâu rồi? ”

"Mới hai ba ngày."

"Còn sống không?"

"Khỏe hay không thì vi thần không biết, nhưng người còn sống, mẫu thân bình thường luôn ngại nhàm chán, hai ngày nay lại rất có tinh thần, muốn đem toàn bộ tinh thần dạy dỗ nha hoàn Quý đại nhân đưa tới thành người có năng lực từ trong ra ngoài. Vi thần thấy cung nhân hầu hạ ở ngưi tiền mới nhớ tới chuyện này, cân nhắc có nên nói chuyện với Quý đại nhân một chút hay không. ”

Vệ Thành tràn đầy chờ mong nhìn Càn Nguyên Đế, giống như là muốn nhờ hắn quyết định.

Càn Nguyên Đế nói chuyện này hắn không giúp được.

Hắn còn bảo Vệ Thành nên nghĩ thoáng một chút, không cần chột dạ cũng không cần áy náy.

“ Ngươi nói sẽ giải thích với Quý gia, bảo nàng quay về, nàng không về, chẳng lẽ lại sợ chủ cũ trách tội? Quý Hàn Lâm cũng không phải người khắc nghiệt, vậy vì sao nàng ấy lại không muốn đi? Theo trẫm thấy nha hoàn này cũng không tốt, nàng nhìn ra tiền đồ của ngươi tốt, muốn mượn cơ hội hầu hạ ở gần để câu dẫn ngươi, nàng muốn thoát tiện tịch lật người làm thiếp thất quan gia. ”

Càn Nguyên Đế có lẽ là bị câu dẫn nhiều lầm, lời nói của thật rất có đạo lý, hắn thân là một hoàng đế lại phải phân tích cho thần tử hiểu, kết luận lại là nha hoàn này tham vinh mộ lợi không phải là người tốt, nhắc nhở Vệ Thành nên chú ý một chút, không có việc gì thì đừng nhìn nàng, chịu không nổi thì ném về Quý gia, nô tài nhà mình dạy ra nên tự mình sử dựng.

"Hoàng Thượng thật sáng suốt, vi thần xin thụ giáo."

Thấy Vệ Thành chắp tay như vậy, Càn Nguyên Đế mới ý thức được hắn đã nói nhiều rồi.

"Trẫm nói những lời này trong lòng ái khanh biết rõ là tốt rồi, chớ nói cho người thứ ba nghe."

"Vi thần hiểu."

Từ ngày đầu tiên Kim Hoàn đến Vệ gia, Vệ Thành Tựu đã lên một kế hoạch rõ ràng, phải để hoàng thượng biết đồng liêu tặng người cho mình, cho dù trước mắt hoàng thượng chưa nghĩ tới người này là do người có tâm bất chính đưa đến, nhưnh ít nhất phải để cho hắn biết có chuyện như vậy, cẩn thận để sau này không sinh ra hiểu lầm.

Vệ Thành muốn nói chuyện này, lại không thể trực tiếp nói Quý đại nhân tặng người cho ta, ta hoài nghi động cơ của hắn không tốt, nên mới coi chuyện trong nhà như là chuyện cười mà kể, cái liếc mắt nhìn Đông Châu kia cũng là cố ý.

May mắn thay, mọi thứ diễn ra tốt đẹp.

Sau khi bận rộn xong chính sự, lúc xuất cung, Vệ Thành còn may mắn gặp được Quý Hàn Lâm.

Thấy sắc mặt Vệ Thành do dự, tựa như có chuyện muốn nói, Quý Hàn Lâm chủ động hỏi, chẳng lẽ nha hoàn đưa đi không hiểu chuyện làm cho phủ thêm loạn?

Lúc hỏi ra lời này, Quý Hàn Lâm không ngờ hắn sẽ nhận được câu trả lời khẳng định.

Chợt nghe Vệ Thành nói: "Nếu không Quý đại nhân vẫn nên mang người về đi. ”

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Vãn sinh đã nhìn ra, Kim Hoàn kia là nha hoàn có thể diện trong phủ đại nhân, loại nha hoàn này không phải tùy tiện là có thể mua được phải hao tâm tổn sức dạy dỗ, nàng ở trong phủ của ta phải gọi là đại tài tiểu dụng. Gia mẫu không quen có người một tấc cũng không rời hầu hạ, dùng nàng như bà tử thô sử, vãn sinh chỉ sợ chà đạp tâm ý của đại nhân, cũng sợ người nhà thô lỗ chà đạp người khác.”

Quý Hàn Lâm trong lòng nghẹn lại.

Đi lễ bình thường cũng chưa chắc đã tùy tiện nhận lại, chứ đừng nói người là do quốc trượng an bài, nói là từ trong phủ hắn đi ra, thực tế chỉ là chuyển qua tay mà thôi.

Thật vất vả mới đưa được người qua, không thể dễ dàng mang về được.

Chỉ là từ nha hoàn thiếp thân chuyển thành nha hoàn thô sử, quản lão thái thái kia sử dụng như thế nào, chỉ cần có thể để người ở lại Vệ gia là được. Nghe nói nha hoàn này là một người thông minh, nàng phụng mệnh lệnh đi Vệ gia thì dù sao cũng nên tự mình nghĩ cách.