Chương 18: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Khương phụ không chú ý tới sự khác thường của vợ, ông mặc vội chiếc áo khoác ở trước cửa phòng rồi sang nhà hàng xóm khoe khoang bản lĩnh của con rể nhà mình.

Chuyện Vệ Thành trúng tú tài đã truyền khắp Hậu Sơn thôn, không ai không biết, bên Tiền Sơn thôn cũng nghe được chút tin tức, nghe nói sau này hàng tháng Vệ Thành đều có thể lên nha môn lĩnh gạo, hàng năm còn được mấy lượng bạc, chuyện này dẫn đến bao nhiêu người ghen tỵ.

Nửa năm trước, ai nhắc đến chàng đều lắc đầu, không muốn gả con gái đến Vệ gia, lúc Khương Mật thành thân, ai cũng khen trước mặt sau lưng lại chê bai. Nói người vợ tái giá này sao có thể đối tốt với con gái vợ trước lưu lại.

Nếu thật sự nghĩ cho nàng sao có thể gả cho một người như vậy? Ngẫm lại thì Vệ Thành và Khương Mật vẫn khá hợp nhau. Bề ngoài hai người không kém, mệnh cũng không tốt, một người năm nào cũng xui xẻo, một người thuở nhỏ mất mẹ, môn đăng hộ đối, tốt nhất là tác hợp với nhau chứ đừng đi hại người khác.

Lúc ấy không có người nào thật lòng chúc mừng, ai có thể nghĩ đến? Mới qua bao lâu? Từ lúc làm mối tính đến nay còn chưa tới một năm, thành thân đến bây giờ mới hai ba tháng, Vệ Thành đã là tú tài, Khương Mật trở thành tú tài nương tử.

Tiền Sơn thôn bên này, tam cô lục bà tụ lại một chỗ nói thầm, chẳng lẽ Khương phụ cưới người vợ này là người tốt? Nàng thực sự suy nghĩ vì con gái riêng của chồng, tính toán chắc chắn Vệ Thành có thể đổi vận?

" Ta có cảm giác không đúng lắm, Tiền Quế Hoa làm sao có thể dự đoán được chuyện này? Ta chẳng tin được. ”

“ Có mà là người tính không bằng trời tính, lật thuyền trong mương. ”

" Là như thế nào?”

" Còn có thể thế nào? Hao hết tâm tư tìm một người con rể chỉ tốt đẹp mặt ngoài, lại không ngờ tới hắn còn có thể xoay người, không biết trong lòng Tiền Quế Hoa đang có tư vị gì. ”

Tiền Quế Hoa trong miệng các nàng chính là mẹ kế của Khương Mật, mẹ kế này cũng là người Tiền Sơn thôn, lúc này nàng ta không có tinh lực đâu mà đi nghe những lời bàn tán bên ngoài, đang thẫn thờ mang chậu xiêm y trống không định đi giặt, lại bị nương mình kéo sang một bên.

“ Nghe nói Vệ Tam Lang trúng tú tài? Việc đó có đúng không? ”

Mặc kệ đã nghe lời này bao nhiêu lần, Tiền Quế Hoa vẫn là nghẹn ứ trong lòng, nương mình hỏi cũng không thể không phản ứng, nàng ta liền gật gật đầu.

" Ta nói ngươi này, cô chọn tới chọn lui sao lại tìm cho nó một nhà tốt như vậy làm gì? trước đây cô đã đối xử với nó như thế nào? Để nó trở mình được xem nó có để cho cô sống tốt hay không? Có khi nó lại xúi giục con rể thu thập người mẹ kế ngu ngốc là cô đấy.”

Mặt Tiền Quế Hoa tối sầm, bưng chậu gỗ định đi, lại bị nướng nàng ta túm lấy.

" Vốn là do cô suy nghĩ không chu toàn, ta mới nói một câu cô đã không muốn nghe?"

“...... Mọi chuyện đã như vậy, nương còn đổ lỗi cho con thì có ích gì? Thà nương suy nghĩ xem giúp con như thế nào còn hơn? ”

Nương nàng ta nhíu mày lại " Sao vậy? chuyện đã như này rồi cô còn muốn gây khó dễ cho nó? Muốn ta nghĩ biện pháp không bằng nghĩ làm sao để bù đắp cho nó, tính tình Khương Mật mềm yếu, từ trước đến nay dễ nói chuyện, ngươi đối xử tốt với nó còn hơn là gây náo loạn? Cô nhìn Vệ Tam Lang xem, lúc trước cuộc sống khó khăn, vừa trúng tú tài cái liền trở mình, cô nhìn mà không thấy nóng mắt à?

Nương Tiền Quế Hoa vừa nói cái là không dừng được, từ chuyện được lĩnh sáu đấu gạo bốn lượng bạc nói đến tuổi của Vệ Thành, mới hơn hai mươi tuổi, tuổi trẻ như vậy đã là nhất đẳng tú tài, cố thêm chút sức nói không chừng còn thi đậu cử nhân!

Trúng tú tài chỉ có thể làm cho người ta coi trọng một chút, lời nói ở trong thôn có thêm chút sức nặng, trúng cử nhân lại khác, cử nhân có thể làm quan!

Năm trước trong huyện có một người trúng, mà khó khăn lắm mới lấy được , cái thứ hạng thấp phía dưới bảng, vậy thì sao? Từ nha môn yết bảng, ngưỡng cửa của nhà hắn đều sắp bị người đi qua đi lại tặng lễ vật dẫm phẳng, nhà kia ban đầu tuy rằng không nghèo, cũng không dư giả, từ hi trong nhà có một cử nhân lão gia, nhà hắn liền chuyển từ tiểu viện nhỏ ban đầu vào nhà cao cửa lớn, trở thành người giàu có thể diện.

Nương Tiền Quế Hoa nói đến đây chính là muốn cho nữ nhi tỉnh táo lại một chút.

Làm vợ kế, cả đời nàng ta đều thấp hơn vợ trước một bậc, sau này chết đi cũng không thể hợp táng với chồng, trong lòng nàng ta đương nhiên ghét bỏ. Ghét bỏ vợ trước của chồng thì cũng không thể đối tốt với con gái của vợ trước, sai bảo nàng làm việc cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Hiện tại, tình hình thay đổi, nói cho cùng thì Khương Mật cũng đã lập gia đình, nàng ta làm mẹ kế cũng không thể dạy dỗ nàng nữa, không bằng bù đắp một chút, có khi còn được nhờ.

" Làm thế nào để bù đắp? Để con lấy mặt nóng đi dán mông lạnh của nó. Nó có chấp nhận hay không vẫn còn không chắc. ”

" Vì cháu ngoại cô cũng nên nhịn, làm nương mà không nghĩ cho nhi tử?

" Chính là vì Cẩu Tử mà suy xét con mới..."

“Cô mới sao?”

Mặc cho nương nàng ta hỏi thế nào, Tiền Quế Hoa cũng không mở miệng nữa, nàng bưng chậu gỗ bước vòng qua hai bước.