VƯƠNG PHI ĂN MÀY
Chương 1.xuyên qua
Mùa đông năm 80,Đông Ly Quốc,
Mùa đông năm nay trời rất lạnh, từng hồi tuyết rơi dày hết trên đường ,trên mái nhà cũng dày đặt
Cô Mạc Ly, một ăn mày ở hiện đại bị tông xe mà hoa hoa lệ lệ xuyên qua, nay đã được một ngày...
Thật ra cô là e gái của lão đại hắc bang nổi tiếng, nhưng sở thích của cô là ăn xin , rất kỳ quái đúng không nhưng chết tiệc nó làm cô rất thích.... Không biết anh trai cô biết tin cô đã chết không biết sẽ phát điên thế nào.... Hừ.... Cô tuyệt vọng thở dài
Xuyên qua ngày hôm trước, cô đã hoàn toàn tiếp nhận thân thể này còn có ký ức của chủ thân thể, vì lạnh quá mà chết, cô lại vào thay thế cô ấy, cô tính tình rất lười chỉ cần không đụng tới điểm máu chốt của cơ thì sao cũng được....
Cô luôn lấy tiền của mình xin được giúp đỡ kẻ nghèo, như vậy có thể tích nhiều phước cho anh trai giết người như nghoé của cô.
Cũng chẳng sao, hoàn cảnh cô gái này rất thích hợp sở thích của cô, cô nhận chắc rồi, cô nhìn trời rơi lác đác những bông tuyết, cảm thán .
Làm cô rùng mình vì thân thể này mới có 10tuổi, nhỏ như vậy bị gia tộc vực bỏ, cũng tội nghiệp ,đất nước vì võ vi tôn, nên ở đây nam tử hay nữ tử đều học võ, vừa Võ vừa văn, tài Đức vẹn toàn
Không trách ai được, do chủ nhân trước đây IQ quá thấp, là phế vật thì phải chịu sĩ nhục, không có gì là lạ .
Hôm nay là ngày Nhíp Chính Vương sau 3 năm chinh chiến ngoài Biên Cương, đã thắng lợi trở về .
Nghe nói hắn dung nhan yêu nghiệt, phong thần tuấn lãng, dũng mảnh như thần, còn trẻ tuổi mà đức cao vọng trọng là hoàng đệ ruột của Hoàng đế Đông Ly Quốc .
Năm nay 15tuổi, tài hoa hơn người vì lo chinh chiến nên cũng không lập phi, thị thiếp cũng không có một ai.
Là tình lang trọng mộng của biết bao thiếu nữ.
Nhìn con đường từ trong thành tới ngoài thành thì biết, biết bao thiếu nữ đều trang điểm xinh đẹp, ngay cả thanh niên trai trán cùng lão bá tánh đều kính ngưỡng hắn như thần, xếp thành hai hàng đen kịch.
Mọi người bắt đầu hô:
-Chiến Thần Nhíp Chính Vương......
Tiếng hò hét của mọi người làm nàng có chút hiếu kỳ người này có ra sao dung mạo, chắc là rất đẹp nhỉ...
Từ xa xa, đoàn người như khuôn rạp, chừng 10nam tử mặc khôi giáp chỉnh tề mặt lạnh đi phía trước, nàng nhìn mà khí thế cũng sôi trào theo, thật là uy nghiêm nha.
Chính giữa là một xe ngựa to rộng, được hai con hắc mã kéo đi, người ngồi ngay cương ngựa nghiêm nghị mặt lạnh một tay cầm cương ngựa một tay cầm kiếm, theo nhận xét của nàg người này hẳn là thuộc hạ thân tính.
Nàng có một thuật tin thông đó chính là bói quẻ, nàg bói 10quẻ thì sẽ trúng hết 10 nhưng tiên cơ bất khả lộ, 1 quẻ mất đi một thứ trên cơ thể, mất trong vòng một năm sẽ trở lại như thường, định mệnh sẽ cho cô mất đi, chứ cô không hề lựa chọn được....
Cô không biết sao nổi hứng, lấy ra 5đồng tiền, ngồi trong một góc nhỏ tối, niệm thuật ngữ, rãi tiền xuống đất...
Nàg ánh mắt nhìn quẻ bối mà khủng bố, trời ạ, đây là quẻ hung, hung càng hung......
Chẳng lẽ vị Vương gia này sẽ chết vào tối nay, để xem cách hóa giải thế nào....
Sau một hồi nghiên cứu, lòng nàng bỗng nhiên trầm xuống, cách cứu Vương gia thiên tài này chỉ còn cách là...
Hí...... Ngựa bị người chặn đường, vì quá đột ngột nên ngựa giật mình đá chân lên trời rồi dừng lại, làm người trong xe nhíu mày có chút không vui, giọng khàn khàn, nghe kỉ có chút suy yếu nói
-Thanh Bàn chuyện gì
Thanh Bàn nhìn tiểu thiếu niên ăn mặt rách nát trước mặt này, nhíu mày quay vào trong xe, cung kính nói
-Vương gia, là một ăn xin không biết từ đau đi ra giữa đường, để thuộc hạ xuống xem thử
Nói xong, nhảy xuống xe ngựa, đi đến gần thiếu niên trước mắt khoảng 10tuổi, ngủ quan vì bẩn thiểu bùn đất mà nhìn không rõ ràng, ôn hòa hỏi
-Tiểu Huynh đệ, có chuyện gì sao
Mạc Ly cuối người xuống, tay run run nói
-Xin công tử cho ta ít tiền, ta rất đói
Thấy tiểu thiếu niên nhỏ gầy run run, Thanh Bàn quay người lại đến gần xe ngựa, nói nhỏ
-Vương gia là một tiểu ăn mày muốn xin tiền
Huyền Dạ có chút khen cho tiểu ăn mày kia, dám chặn đường xe của hắn mà ăn xin, bỗng ngực đau đớn, hắn không kiên nhẫn lãnh đạm nói
-Đem một thỏi vàng cho hắn đi, nhanh chân lên đường .
Nói xong hắn đau đớn yếu ớt nằm trên xe ngựa, mặt tái nhợt, người không khỏi run rẩy.
Thanh Bàn nhận thấy chủ tử mình có chút k ổn, liền đem tiền cho Mạc Ly, rồi nhanh chóng lên xe, hướng hoàn thành đi đến .
Ngồi trên xe, ngạc nhiên nhìn mảnh giấy tên ăn mày nhét vội vào tay mình, nghĩ nghỉ không biết có nên nói cho Vương Gia biết không, thôi thì nói đi .
-Vương gia, tên ăn mày lúc nãy có đưa cho thuộc hạ một mảnh giấy, không biết í gì xin Vương Gia xem qua .
Đau đớn qua đi, Huyền Dạ suy yếu đưa tay ra, khuôn mặt anh tuấn tái nhợt đây nghi hoặc nhìn chằm chằm nội dung trong tờ giấy, chữ viết vô cùng rõ ràng mạch lạc.
-Kim chi, Bách Thảo, cỏ mã đề....
Là một phương thuốc, gồm 5vị thuốc
Ánh mắt hắn lóe lên rồi hạ xuống bình tĩnh, hắn không biết đây là gì, nhưng có lẽ hắn sẽ thử một lần .
Độc trong người hắn đã đến cực hạng, chết hay k chết cũng là sớm muộn, đại ca tìm k biết bao danh y mà chỉ ức chế chứ k chữa khỏi, vậy thiếu niên kia làm sao biết hắn bị độc, có liên hệ gì với hắn k.......
Nếu là định mệnh ông trời không muốn hắn chết, vậy hắn liền sống, sống thật khỏe mạnh, thiếu niên ăn mày nếu lần này ta sống nhất định sẽ trả ơn cho ngươi, cho ngươi Vinh hoa phú quý một đời vô ưu......
Hắn đau biết, một cái tìm một cái gặp thoáng qua, chỉ là kéo dài tới tận 5năm......
Sau khi về phủ, Huyền Dạ đưa cho Thanh Vân phương thuốc, lập tức bốc thuốc để uống
Sau khi uống vào, Huyền Dạ phun ra một ngụm máu rồi hôn mê làm cả Vương phủ náo loạn một phen, nói hôn mê liền một lúc là 3ngày 3đêm, theo mạch đập thì Thanh Vân biết Vương Gia đã trải qua nguy hiểm độc được giải chỉ là thời gian chữa thương hơi lâu mà thôi...
Nên mọi người trong phủ cũng thở phào nhẹ nhõm .
Bên ngoài thành
Sau khi xe ngựa của Huyền Dạ đi khuất, Mạc Ly cũng quay về miếu rách nát của mình ,nàng muốn cầm tiền hắn cho để kiến lập thế lực cùng tiền tài của mình.
Nàg dùng nữa ngày để tập hợp những đứa trẻ ăn mày lại, nàg sẽ thành lập tổ chức của mình.
Nàg nhìn những đứa trẻ từ 15tuổi đổ lại nhỏ nhất cũng 10tuổi....
Trong đó có một nam tử mặt bị hủy gần phân nửa, nàg nhìn hắn nói
-Quỷ diện là tên của ngươi, đây là số tiền ta có các ngươi đi mua một căn nhà nhỏ chỗ hẻo lánh, ăn no mua quần áo đẹp, huấn luyện theo những gì ta ghi là được .
Quỷ điện kích động quỳ xuống, đoàn người phía sau chừng 10người cũng quỳ theo, hô to
- Nguyện một lòng vì chủ tử, sống chết tương hộ.
Nàg chỉ nhàn nhạt lướt qua, 10người trong đó có Quỷ Diện, còn có một cô nương khuôn mặt thanh tú, ánh mắt lập lòe hận thù cùng kiên quyết.
Sau khi giải tán, nàg gọi hai người này lại dặn dò
-Nam Quỷ Diện, Nữ Quỷ Nhất, ta giao trọng trách cho các ngươi nhớ kỹ cho dù ta có chuyện gì cũng chờ ta quay về có hiểu không .
Quỷ Diện cùng Quỷ Nhất đồng thanh hô,
-Dạ tiểu thư
Sau khi giao phó xong mọi chuyện, nàg ẩn ẩn có cảm giác mình sắp xảy ra chuyện gì đó, vì nàg tiếc lộ thiên cơ nên bị trời phạt đây là nhân quả không thể chối cãi, chỉ cần hóa nguy thành an thì liền gặp quý nhân, cũng mong vận mạng nàg k đến thê thảm đi.......
Quả nhiên nàg vừa nghĩ xong, rầm....
Cánh cửa đột nhiên mở ra
Một giọng của cô nương chanh chua vọng vào
-Mạc Ly ngươi ra đây cho ta
Sau khi nghe giọng nói của cô ta, nàg ẩn ẩn hiểu được nguyên do, còn ai vào đây nữa chính là Tam tiểu thư được sủng ái của gia Tộc Mạc.
Là tài nữ phong hoa tuyệt đại, giai nhân khó cầu, võ công được tới cấp 5,là thiên tài của đế quốc Đông Ly, là nhân vật được nâg niu như trân bảo của gia tộc, vì ở địa vị cao nên những phế vật như nàg,, nàg ta khinh thường cùng ức hiếp vô số lần.....
Mạc Ly từ trong miếu rách của mình đi ra, nhìn thấy tiểu nữ nhân cậy sủng mà kêu này, lướt từ trên xuống dưới, cô nàg này mới 8tuổi, nhỏ hơn Mạc Ly 2tuổi.
Còn nhỏ nhưng dung nhan cũng bắt đầu lồ lộ nở như nụ hoa hồng xinh đẹp, mắt bồ câu, mũi kiều kiều, miệng chúm chím hồng hồng, làn da như sửa bò, quả nhiên sung sướng có khác, quần Áo xanh lục, càng thanh nhã động lòng người.
Nàg ta khuôn mặt tức giận, miệng chu lên, hai tay khoanh trước ngực, cao ngạo nhìn Mạc Ly, hai bên là hai nam tử, một là đệ đệ xong xinh với nàg ta, hai là bĩu ca ở xa, đang vẻ mặt hưng phấn khi người gặp họa