Chương 56: Đám Cưới

"Không phải giống như ngươi nói nha? Ta thế nào nghe nói là Tam Tiểu Thư vì muốn thoát khỏi quan hệ với phủ tướng quân mới đồng ý gả cho Lục vương gia hay sao?" Hắn vừa nói như thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, hàng trăm hàng ngàn vệt ánh mắt đều tụ tập đến trên người của hắn, chỉ kém không đục thành một cái động mà thôi.

"Nói giỡn! Ngươi cảm thấy điều này có thể xảy ra sao? Đang êm đẹp,làm Tam Tiểu Thư của phủ tướng quân vì sao lại muốn thoát khỏi quan hệ này? Mặc dù là nàng ta có vài thời điểm ngu ngốc nhưng cũng không đến nỗi ngu xuẩn như vậy chứ?Ngươi không cần ở đây nói ra chuyện cười, căn bản không thể nào có chuyện đó được, mọi người nói đúng hay không ?" Trước bị mọi người nghi ngờ phản bác lại, liền đem ánh mắt khinh bỉ nhìn người vừa mới xong, mà mọi người nghe hắn nói như vậy cũng cảm thấy có đạo lý, không hẹn mà cùng gật đầu một cái coi như là đồng tình.

"Có tin hay không là chuyện của ngươi, ta cũng chỉ là nghe một người bạn của ta nói thôi, mà người bạn kia của ta chính là người hầu trong phủ tướng quân, hơn nữa còn là một trong những thuộc hạ được Tướng quân khá là tín nhiệm, tin tức tự nhiên sẽ là thật." Người nọ khinh thường trả lời, hắn cũng không muốn ở đây sanh sự chỉ là muốn đem sự thật nói ra thôi, có tin hay không là tùy vào bọn họ

Cứ như vậy, bên ngoài vẫn còn tranh luận không ngừng nghỉ nhưng người bên trong kiệu vẫn thủy chung nhắm mắt giả vờ ngủ say, đối với những âm thanh bên ngoài kiệu đều như có tai nhưng điếc, không chút nào đi để ý tới, giống như bị mọi người nghị luận cũng không phải là nàng mà là một người nào khác .

Kiệu hoa chậm rãi xuyên qua đám người, hướng về phía Lục vương phủ , cũng không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc nghe được có người đang gọi nàng, lúc này nàng mới mở mắt ra, thuận tay nhặt lên khăn voan đã bị nàng ném sang một bên đội lên đầu, lúc này mới chậm rãi đi xuống kiệu , có hai cô gái ăn mặc kiểu nha hoàn làm bộ muốn tới dìu nàng, lại bị nàng linh xảo tránh được.

"Vương phi, để cho Thu Tâm cùng Băng Nguyệt đỡ ngài đi." Bị nàng cự tuyệt hai nha hoàn sửng sốt một chút, ngay sau đó lại khôi phục thái độ bình thường, lúc này mới lễ phép nhắc nhở.

"Không cần, các ngươi trước mặt dẫn đường là được." Lời nói không mang theo chút tình cảm nào vang lên khiến cho hai nha hoàn liếc mắt nhìn nhau một chút, chỉ đành phải bất đắc dĩ gật đầu một cái,đi phía trước dẫn đường, kỳ quái, vương phi của các nàng sao lại không giống như trong lời đồn đây? Là các nàng cảm giác sai sao?

Trên lễ đường , Huyết Đại đi thẳng vào, đôi mắt đẹp lưu chuyển, cách màn sa mỏng màu đỏ nhìn lướt qua mọi người đang ngồi , chỉ thấy một nam nhân trung niên mặc long bào ngồi trên đài cao một cách uy nghiêm, bên cạnh hắn là một phụ nhân quý phái, nhìn qua lại có thêm một mỹ phụ mặc cung trang tương đối hòa ái dễ gần, trong trí nhớ của nàng bà là cô cô của Đông Phương Ngưng, Đông Phương Tử Diên, một Nhất Quốc Chi Hậu không được sủng ái, xưa nay yêu thích tỉnh táo, không tranh không đoạt tính tình nàng cũng kéo gần quan hệ của nàng của nàng và các phi tần khác, nhưng cũng vì vậy mà mất đi thực quyền.

Chỗ ngồi khách quý gồm có người của Tứ Đại Gia Tộc đều tề tụ ở đây, bắt đầu là do Thượng Quan Gia cầm đầu, tiếp theo chính là Đông Phương, Độc Cô, Nam Cung, làm người đứng đầu Tứ Đại Gia Tộc nên Thượng Quan gia dĩ nhiên cũng muốn tham gia, trong đó còn có một người của Lan quốc là Cửu hoàng tử, hắn hôm nay vẫn mặc một bộ trường bào màu xanh mà lúc trước bọn họ đã mua, mặc dù bộ trường bào kia rất xứng với hắn nên cũng không khiến hắn mất mặt nhưng với trường hợp ngày hôm nay thì hình như cũng không quá thích hợp, Mặc Thanh Vân đứng bên cạnh một cô gái, chính là người luôn đi bên cạnh hắn một khắc cũng không rời, Đông Phương Ngưng, hôm nay nàng vẫn mặc một thân tùy ý, cô gái như vậy tương đối tùy tính so với người luôn muốn trưng diện mặt ngoài như Thượng Quan Cẩn Du thì tốt hơn rất nhiều.