Chương 476: Vùng đất Tự Do

Quintus đưa mắt nhìn Tom Dixon, gằn giọng hỏi:

- Tom, những thông tin mà Adriel nói có thật không?

Tom đã đứng đầu lực lượng an ninh trong nhiều năm, kinh nghiệm đầy mình, lúc đó liền lập tức nghĩ ra cách tự vệ:

- Những thông tin này Adriel chưa hề trao đổi với tôi. Adriel là phó của tôi, lẽ ra phải trao đổi trước đã rồi mới được tấu trình, nhỡ tin tức có nhầm lẫn hoặc sai lầm thì chẳng phải đã làm kinh động bệ hạ một cách vô nghĩa hay sao? Tội trình báo sai là tội chết.

- Ồ phải.

Tom thấy Hoàng đế có vẻ đồng tình, vội tiếp lời:

- Bệ hạ đã giao cơ quan tình báo cho tôi, tôi luôn cố hết sức để nó là một tập thể gắn kết, không có đấu đá nội bộ, không có sự chia bè kết cánh. Nhưng xem ra Adriel có ý đồ khác. Người này tự xây dựng lực lượng cho mình, có nguồn tin không chịu chia sẻ, gặp việc không báo cáo lên cho tôi biết, như vậy là đã vi phạm các nguyên tắc làm việc cơ bản. Dung túng cho hành động này là tự mình làm suy yếu mình. Thiết tưởng đây chính là mầm mống của sự suy bại, cần phải có biện pháp trừng phạt nghiêm khắc.

Quintus nhìn sang Adriel, nói:

- Tom nói có lý lắm. Adriel, ngươi vừa mới được bổ nhiệm mà đã có dấu hiệu chống đối cấp trên, không phải là điều tốt.

Bị Hoàng đế phê bình mà gương mặt của Adriel vẫn trơ ra, bất động.

- Bệ hạ, Tom là kẻ bất tài thiếu năng lực. Trong thời bình việc nêu cao tinh thần đoàn kết là ý hay, chứ thời chiến mà cứ nhìn sắc mặt nhau để sống thì có khi bị đối phương cắt cổ rồi cũng nên. Bệ hạ không thể giao cơ quan tình báo cho những người vô năng như vậy.

Adriel lấy từ trong người ra ba bức ảnh chụp, đưa lên cho Quintus xem.

Những bức ảnh này chụp Tài từ xa nhưng hình ảnh rõ ràng, sắc nét, không thể nhầm lẫn được.

Quintus cầm các bức ảnh, xem đi xem lại.

Adriel lại nói:

- Tom có tâm lý thích kiểm soát và sợ sệt, không giao việc cho tôi, không muốn tôi lập thành tích. Ngay cả việc theo dõi tình hình cuộc chiến ở Glencoe cũng đều là do tôi tự ý làm. Điều này tuy không đúng với sự phân công công việc nhưng nếu tôi không xé rào thì bây giờ bệ hạ vẫn còn bị kẻ dưới bịt mắt. Đối phương đang tập hợp lực lượng, nếu không sớm có giải pháp thì chẳng phải chúng ta như người mù đi trên đường, trước sau cũng ngã lăn quay ra đất hay sao? Bệ hạ, tôi làm việc này hoàn toàn vì bệ hạ, mong bệ hạ công tâm xem xét.

Tom thấy trong lời lẽ của Adriel câu nào cũng muốn đập sụn lưng mình, liền sợ hãi kêu lên:

- Bệ hạ, Adriel vốn là người của Tài, bây giờ đầu hàng ta. Hắn là kẻ thâm hiểm ai cũng biết. Bệ hạ đừng để hắn lừa gạt.

Adriel nói một cách nhạt nhẽo:

- Trong bao năm ta đều biết mối liên hệ giữa Augutus và các người. Nếu không có ta bí mật bảo trợ thì Augutus đã bị bắt giữ và xử tử từ lâu. Lúc Augutus mở cửa cho các người vào thành phố ngầm ta cũng biết. Ta là người của Đức Thánh Cha, mà Đức Thánh Cha là đồng minh của Hoàng đế bệ hạ, nên ta cũng chẳng khác gì người của Hoàng đế bệ hạ. Ta ở trong lòng địch hơn một thập niên mà vẫn một lòng trung thành với Đức Thánh Cha, tư cách ấy còn gì để nghi ngờ nữa? Tom, tình báo là việc lớn và khó, ông không làm được thì để tôi làm.

- Ta đã đóng góp cho chiến thắng của vương triều, ông thì làm được gì ngoài việc tự hào những thứ vớ vẩn?

- Ông định cướp công của bệ hạ hay sao, Tom? Bệ hạ và Đức Thánh Cha mới chính là những người đã đưa vương triều đến đỉnh cao chói lọi, ông thì làm được cái gì ngoài uốn éo miệng lưỡi? Hệ thống tình báo do ông xây dựng ta nắm trong lòng bàn tay, muốn bắt lúc nào là bắt được lúc ấy. Tom, ông càng nói càng thêm nhục thôi. Ta khuyên ông nên biết rút lui vào đúng thời điểm kẻo làm bệ hạ tức giận.

Quintus quát lớn:

- Các ngươi im mồm hết cả đi.

Mọi người lập tức im phăng phắc, không dám ho he gì nữa.

Quintus nhìn những bức ảnh trên tay, trầm giọng nói tiếp:

- Adriel tự ý thu thập thông tin, không báo cáo cấp trên, hành động này tuy vi phạm kỷ luật nhưng cũng vì ý tốt.

Tom nghe đến đây, hiểu rằng số phận của mình đã được định đoạt.

- Từ nay bổ nhiệm Adriel làm Cố Vấn An Ninh Tối Cao Quốc Gia kiêm quyền Giám đốc Các Lực Lượng An Ninh Quốc Gia thay Tom Dixon. Tom làm việc thiếu hiệu quả, giáng chức xuống làm chánh văn phòng của Hoàng đế. Adriel có thời hạn ba tháng để chứng minh năng lực của mình, nếu không ta xử ngươi tội lừa dối Hoàng đế. Nhiệm vụ ưu tiên lúc này là giết chết Trần Tuấn Tài, tiêu diệt Sư Đoàn Quân Bất Tử. Hừ, “Bất Tử”, cái tên chết tiệt, mỗi lần nhắc đến đều khiến ta lộn ruột.

Adriel cúi đầu xuống, nói:

- Cảm ơn bệ hạ đã cất nhắc, tôi nhất định cố gắng hết sức.

Sắc mặt Tom Dixon tái nhợt, nhưng gã không dám than thở câu nào.

Lúc này mà gã dám tỏ thái độ ấm ức, khéo Quintus hạ lệnh giết gã tại chỗ cũng nên.