Chương 11: Phần Thưởng.

Aaaaaa!!!!

phịch.

Đang hớn hở vui mừng khi nhìn thấy phần thưởng chưa được bao lâu.

Ngay lập tức từ trong cơ thể, Trần Ngọc Minh đột nhiên cảm nhận được, một cơn đau khủng khiếp chưa từng có kéo đến!

Nỗi đau này khiến cho hắn không nhịn được mà phải ngồi phịch xuống lập tức, hai tay thì nắm chặt, cắn răng chịu đựng.

Cơ bắp!!! Cơ bắp mình ưuuuuu aaaaaa!!!

Cả thân thể hắn bắt đầu có dấu hiệu biến đổi, từ trong người những đường gân, mạch máu nổi lên khắp cơ thể.

Từ các phần cánh tay, đôi chân, thân trên, thân dưới,..., bắt đầu căng cứng lên. Cơ bắp cuồn cuộn gào thét.

Sau đó cả người hắn như bốc hỏa, khói trắng trong người bắt đầu tản ra. Cả làn da thì bắt đầu chuyển đỏ...

"Không ổn rồi!". Gã dược sĩ có chút hốt hoảng.

"Này, cậu Trần Ngọc Minh. Hãy cố chịu đựng, đây có lẽ là vì do thời hạn điều chế quá nhanh. Nên quá trình dung hợp còn chưa hoàn toàn..., vậy nên hãy cố chịu đựng một chút!!!"

Trần Ngọc Minh tại một bên cố gắng chịu đựng, bàn tay siết ngày một chặt, hàm răng vì cắn chặt nên cũng xuất hiện dấu hiệu đau nhứt...

Thời khắc nguy hiểm này, bất giác hắn tự hỏi bản thân rằng. Mình sẽ chết một cách lãng xẹt như thế này ư?

Không!

Đã cố gắng sống sót như vậy, làm sao mình lại chịu bỏ cuộc dễ dàng như vậy chứ!!!

Càng nghĩ đến khoảng khắc hắn vật lộn cùng đám quái vật để tìm kiếm cơ hội sống sót, cũng như vì hành động sinh tồn mà đã ra tay sát hại người khác. Bây giờ phải bỏ mạng như vậy? Không! Ta không cam tâm!!!

[Tinh thần của bạn đang được tăng lên•••]

[Tinh thần của bạn đang được tăng lên•••]

[Tinh thần của bạn đang được tăng lên•••]

...

Nhờ vào ý chí mạnh mẽ, hắn càng thêm phần kiên định với ý nghĩ phải sống!

Cứ như thế Trần Ngọc Minh cố chịu đựng hơn nữa tiếng đồng hồ, cuối cùng nỗi đau có dấu hiệu dịu đi. Đường gần, mạch máu cùng với làn da đỏ thẳm cũng bắt đầu trở lại như thường.

Kết...kết...kết...th...

Chịu đựng đến đây có lẽ đã là giới hạn của hắn. Tiếp theo bản thân liền trực tiếp ngã quỵ xuống, ngất xỉu tại chỗ.

Gã dược sĩ nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi mà cảm thán.

"Cậu, đúng là một người có ý chí kiên cường..."

.....

Không biết trôi qua bao lâu, bên trên chiếc giường đơn sơ. Một thanh niên đang nằm yên bất động trên đó.

Trải qua thêm vài tiếng đồng hồ ngón tay của thanh có dấu hiện chuyển. Sau đó qua thêm một lúc, đối mắt của hắn liền mở to.

"Đây là...ưa cơ thể mình!". Trần Ngọc Minh vội vàng ngồi dậy, vừa ngồi dựa vào đầu giường. Cả cơ thể hắn liền kéo đến một cơn đâu nhứt dữ dội.

Ngay sau đó hắn mới bắt đầu nhớ lại, rốt cuộc xẩy ra chuyện gì...

Theo như bản thân còn ghi nhớ, mình có lẽ đã uống lọ thuốc cường lực. Sau đó thì dòng thông báo nhiệm vụ hiện lên, sau đó nữa thì....

Nghĩ đến đây đột nhiên hắn lại cảm thấy đau đầu.

Đây chính là tác dụng phụ vì chế tạo thuốc cường lực với thời gian quad ngắn?

Sau khi nhớ lại tất cả, Trần Ngọc Minh mới chú ý quay đầu nhìn xung quanh.

"Mình đang ở đâu?"

Sau một lúc đột nhiên một thân ảnh tiến tới. Trần Ngọc Minh nhìn lại thì thấy đây là gã người sói tự xưng là dược sĩ!

"Ngài dược sĩ...tôi đang ở đây đây??". Trần Ngọc Minh hỏi.

"Còn đâu nữa, đây chính là phân khu số 2, cũng chính là nơi điều chế đây."

"Mà người hiện tại đang nằm trên giường ngủ của ta, thấy người bị ngất nên đem người lên đây nằm".

Gã dược sĩ bắt đầu giải thích.

Nghe thế Trần Ngọc Minh liền lần nữa cảm tạ.

"Cảm ơn ngài vì cho tui nằm nghỉ trên giường". Trần Ngọc Minh nói.

"Ơn nghĩa gì?, đương nhiên ta lấy phí mà!". Gã dược sĩ thản nhiên nói.

Hả? Không phải miễn phí sao.

"Vậy...vậy số điểm ta phải trả là...?". Trần Ngọc Minh cũng không có than trách gì, chỉ là hơi kinh ngạc.

Gã dược sĩ soi giơ lên ba ngón tay.

"Một ngày 300 điểm, người ngủ ở đây ba ngày nên giá là 900 điểm. Thế nào"

"Hả? 3...300 một ngày, ta ta ngủ ba ngày liền?". Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi nghe đến cái giá hắn vẫn có chút giật mình.

Mình hiện tại đang có bao nhiêu nhỉ.

[Bạn còn 1862 điểm]

Ồ hô hô, vẫn còn nhiều.

Trần Ngọc Minh sau đó liền trao điểm cho gã người soi, đang ngồi đối diện.

[Bạn đã tiêu 900 điểm]

[Bạn còn 960 điểm]

Nói chuyện phím một lát, gã người soi liền đứng dậy.

"Được rồi nói đế đây thôi, cậu cứ nghĩ ngơi tiếp đi. Nếu muốn ở thêm vài ngày cũng không sao, Gừ gừ gừ". Nói rồi gã liền rời đi.

Đúng rồi tiếp theo xem thử nào.

[Kích hoạt Hồ Sơ Đại Diện]

► Tên: Trần Ngọc Minh

► Số Tuổi: 22

► Cấp Bậc: 1

► Danh Hiệu: Người thứ 2 hoàn thành nhiệm vụ cao cấp nhất, của người mới.

► Năng Lực Đặc Biệt: Đôi Mắt Phân Biệt Thiện Ác(Đệm)

►Vực Kỹ: Chơi game lv.5, đọc lv. 3, quan sát lv.3, kiên nhẫn lv.2, Tử Năng tích hợp lv.1, Cán cân phán xét lv.1, kiên cường lv.1,....

► Tổng Chỉ Số: Sức mạnh 12(+0,01), thể chất 11(+0,01), sức lực 10(+0,07), nhanh nhẹn 11(0,9), trí lực 12, Tử Năng 4, tinh thần 5(0,07)

► Điểm chỉ số: 1

►►▶Đánh giá: Cấp E

••••

Wao chỉ số tăng lên nhiều hơn rồi, hơn nữa còn có thêm kỹ năng 'Kiên Cường'. Ngoài ra còn có điểm phân phối 1+.

Mà, trên hết chính là nó!!! Đánh giá lên cấp E rồi.

Vui mừng được một chút, Trần Ngọc Minh đột nhiên phát hiện ra một thứ lạ.

Đó chính là Danh hiệu!!!

Người thứ 2 hoàn thành nhiệm vụ cao cấp nhất, của người mới?

Danh hiệu nghe cùi bắp gì thế này?

Nói thì nói vậy, tuy nhiên hắn vẫn tò mò mà nhấp vào xem xem mô tả.

Mô tả: đặc tính này giúp bạn khi làm các nhiệm vụ liên quan đến thứ hạng, chỉ cần xếp hạng 2. Sẽ tăng xác xuất, xuất hiện gấp đôi phần thưởng.

Cái này! Nhìn thấy cái đặc tính kỳ lạ này hắn cũng không biết nên cảm thấy nên vui hay buồn.

Bỏ đi bỉ đi.

Trần Ngọc Minh quắt quắt tay, sau đó trong đột nhiên nhớ đến gì đó.

"Phải rồi, phần thưởng ẩn hòm bạc gì đó!"

Trần Ngọc Minh lập tức kiếm tra cái túi của mình, lục lọi một hồi liền phát hiện bên trong có một cái hòm nhỏ!

Thật mong chờ.

Trần Ngọc Minh háo hức vội vàng lấy cái hộp ra, sau đó không do dự mở ra.

Ken két...

Chỉ vừa mới mở hé ra, một tia sáng bạc liền chiếu rọi.

Ngay sau đó liền từ bên trong phát hiện ra chính là, một đôi hình dán!

Hình dán này nhìn vào mơ hồ, hắn liền liên tưởng đến mây và gió.

Còn nữa...

Lấy ra hai miếng hình dán, Trần Ngọc Minh còn phát hiện ra một viên ngọc màu xanh dương....

Hai thứ này? Xem ra phải đi thẩm định một chuyến.

Sau đó Trần Ngọc Minh cũng rời khỏi giường, bắt đầu đi đến khu thẩm định, xem xem rốt cuộc hai thứ này có công dụng gì.

....

15 ngày sau.

Sâu bên trong một khu rừng nọ.

Gràg!!!!!

Trên mặt đất, một con quái vật bốn chân hình dáng giống hổ, to hơn hai mét.

Hiện tại nó đang điên cuồng lao đến thanh niên trước mắt.

Gràg!

Mắt thấy con hổ quái lao tới, hắn không chút hoảng hốt, ánh mắt có chút điềm tĩnh. Chỉ thấy hắn nhẹ nhành bật nhảy một phát, cả thân thể liền lơ lững trên không trung, cách mặt đất hơn 8 mét.

Tiếp theo hắn liền đem giơ tay trái lên, lòng hàn tay khéo lại. Sau đó nhắm chuẩn sát, rồi chém một đường trong không khí.

Phốc.

Ngay sau một lưỡi đao gió bắn ra, thẳng hướng hổ quái.

Bịch.

Lưỡi đao bắn tới trung vào lưng hổ quái, liền tạo ra một vết thương lớn.

Khừuuuu!!!!

Nó đau đớn gắm thét, ngước nhìn con người ở trên cao phía trước bắt lực.

Cuối cùng nó quay đầu sang một hướng quyết rời đi.

"Muốn chạy?". Trần Ngọc Minh nào dễ bỏ qua, hắn lập tức phóng thẳng xuống, trên tay lúc này còn cầm một thanh trường đao dài.

Vụt vụt...

Trần Ngọc Minh lao thẳng xuống dưới, tiếng xé gió vù vụt vang lên. Cuối cùng...

Soạt một tiếng, thanh đao trực tiếp đam xuyên người con hổ. Nhân lúc nó còn chưa kịp vùng vẫy, Trần Ngọc Minh lập tức áp gần cổ, phong ra lưỡi đao gió.

Phịch.

Thủ cấp của con quái hổ lập tứ rơi xuống đất, máu tươi không ngưng phun ra.

"Cuối cùng cũng coi như là thành thạo!"

Lúc này Trần Ngọc Minh nhìn lại bàn tay, cùng với đôi chân mình có hình sâm của gió và mây. Bất giác khiến mất nhớ lại lúc thẩm định hai cái hình dán này.

Khi nó hắn kinh ngạc khi biết, hình dán có hình thù giống mây này. Chỉ cần dán vào đôi chân liền, có thể dễ dàng dẫm lên mây mà đi.

Còn về hình gió khi dán lên tay liền có thể tạo gió, phóng ra lưỡi đạo. Đương nhiên cũng có thời gian sử dụng là, hai phút.

Hai loại hình dán này, làm cho hắn tương đương sở hữu thêm hai kỹ năng. Điều này cho thực lực của Trần Ngọc Minh càng thêm mạnh.

Còn về miếng ngọc kia thì chính là.....

Trong thời gian đó Trần Ngọc Minh bắt đầu nâng cao sức mạnh, thường xuyên rèn luyện. Đồng thời cố gắng làm nhiều nhiệm vụ để tích điểm.

Vỏn vẹn hơn mười mấy ngày. Từ kỹ năng, kinh nghiệm, sức manh, của hắn về mọi mặt đều được năng cao.