Chương 3: Hạt Giống Cây Thế Giới

Trở lại với Đại Điện, Bạch Thiên ngồi trên bảo tọa hoàng kim, khuôn mặt hờ hững chẳng biểu hiện cảm xúc gì tựa như bậc Đế Vương cao quý vô song người người ngưỡng vọng. Hắn dựa đầu ra sau lưng ghế mái tóc bạch ngân kết hợp cùng đôi mắt đỏ đúng chuẩn soái ca. Anh tuấn cực kỳ, khó có lời văn nào miêu tả chính xác được.

Bạch Thiên nhắm mắt ngưng thần tựa như ngủ tựa như đang suy nghĩ miệng lẩm bẩm:

"Echidna đi thăm dò thông tin chắc phải mất khoảng thời gian từ hai đến ba ngày. Không biết thế giới ngoài kia thế nào nhỉ? Có nguy hiểm không? Để thuộc hạ đi liệu có ổn? Mà thôi! Chắc không sao đâu! Echidna đạt level 100, chiến lực rất mạnh mẽ, ai hạ nổi cô ấy?"

"Level 100 sao? Chỉ mới level 100 đã khiến cậu tự tin thế à? Thế giới bên ngoài rộng lớn bao la vô vùng vô tận. Level 100 chưa phải mạnh nhất, chỉ là khởi đầu cho con đường chinh phục đỉnh cao."

Một giọng nói dịu dàng dễ nghe lại êm dịu lọt vào tai hắn. Giọng nói đó như tiếng đàn vĩ cầm du dương làm người ta mê đắm, như tiếng suối trong thầm thì của tự nhiên, lại như tiếng gió mùa xuân mang hơi thở sự sống tràn ngập không gian.

"Ai?", Bạch Thiên từ từ mở mắt, không có điệu bộ hoảng loạn hay ngạc nhiên, không có gào thét kêu la um sùm. Hắn rất bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ. Hắn phun đúng một chữ duy nhất đáp lời giọng nói kia.

"Ta là Cây Thế Giới. Ta đang dùng tiềm thức giao tiếp với cậu."

Dần dần trước mắt Bạch Thiên xuất hiện rất nhiều đốm sáng lấp lánh màu xanh lục rồi hội tụ thành hình dáng nữ nhân loại. Cô ta lơ lửng trong không trung vươn bàn tay nhỏ nhắn thon thon trắng mướp khẽ chạm lên má hắn.

Bạch Thiên cảm nhận cực rõ sự mềm mại hơi âm ấm qua xúc giác trên khuôn mặt. Cô ta di chuyển các ngón tay trượt xuống cằm hắn chạm đến má bên kia rồi lướt về cằm.

Từ bờ môi đỏ căng mọng khẽ thốt vài chữ:"Đẹp trai quá! Cậu là tên đàn ông tuấn tú nhất ta từng biết. Vạn Giới Đệ Nhất Mỹ Nam Tử, hợp với cậu đó."

Bạch Thiên trầm ngâm để mặc cô nàng này đánh giá mình, còn hắn thì cũng quan sát nàng.

Cô ấy sở hữu vóng dáng mảnh mai cao ráo, thân khoác áo lụa màu lục trơn trượt bó sát làm nổi bật ba vòng hoàn mỹ, không quá to không quá nhỏ, không thừa không thiếu, tất cả đều vừa đủ theo tỉ lệ vàng lý tưởng. Dung nhan trẻ trung diễm lệ tràn đầy sức sống như thiếu nữ tuổi đôi mươi, ấy thế đôi mắt màu lục bảo trong suốt giống thủy tinh kia lại ẩn chứa thiên hà, ẩn chứa thời không diệu kỳ.

Nàng thật khó diễn giải, khí chất toát ra cũng rất đặc biệt. Cao quý mà gần gũi, cổ lão mà lắng đọng.

"Ta sống qua vô số năm tháng, đi qua vô vàn thế giới, gặp biết bao nhiêu là sinh linh, nhưng chưa một ai giống cậu. Điềm tĩnh, trầm mặc, hờ hững, cao cao tại thượng. Quả thật có phong thái quân lâm thiên hạ, đứng trên đỉnh chúng sinh sánh ngang các tồn tại mạnh nhất đương thời."

"Các tồn tại đương thời?", hắn thắc mắc.

"Đúng vậy!", nàng xác nhận ngay.

Bạch Thiên nheo mắt vào vấn đề chính:

"Chẳng tự nhiên cô tìm tới ta để nói mấy câu chán ngắt như vậy. Mục đích của cô là gì? Phun thẳng toẹt luôn ra đi. Đừng có vòng vo tránh mất thời gian của nhau."

Nàng hơi chút ngạc nhiên, che miệng cười khúc khích:"Ô ô! Cậu không bị vẻ đẹp của ta mê hoặc sao? Bất kỳ giống đực nào thấy ta với hình dạng này đều sẽ chìm đắm đến ngây dại, đứng hình vài phút. Cậu thật lạ đó! Hay cậu không có giới tính hoặc lưỡng tính hả?"

"Ít phun lời nhảm nhí!", hắn đáp không chút tức giận.

Nàng gật đầu:"Khá lắm! Cậu đã mở lòng ta đây chiều theo. Bản thể của ta là cổ thụ, danh xưng Cây Thế Giới, niên đại chẳng thể đo đếm. Ta mang tham vọng trở thành thế thực thể mạnh nhất trong dòng lịch sử bất khả chiến bại. Tuy nhiên, qua quá nhiều năm tháng, tham vọng này chẳng thành hiện thực dù ta cố gắng tới mức nào. Các kẻ nắm giữ thứ sức mạnh khủng bố thì luôn tìm cách tiêu diệt ta."

"Và khoảng 15000 năm trước, ta bại trận hoàn toàn, trọng thương nặng nề. Ta liền từ bỏ thân xác, dùng hết sức bình sinh ngưng tụ một hạt giống chứa tất cả ý thức, trí nhớ, kiến thức của ta gieo xuống vũ trụ. Vận mệnh thật tốt với ta, hạt giống đó may mắn rơi vào thế giới cấp thấp ẩn nấp trong lòng đất. Ta tiến vào trạng thái ngủ say dưỡng thương hồi phục. 1000 năm trở về đây ta mới thức tỉnh."

"Nhưng cậu biết đấy, để đạt tới sức mạnh đỉnh cao như năm đó ta cần rất rất nhiều chất dinh dưỡng, cần thời gian cực kỳ cực kỳ lâu. Rồi ta gặp cậu. Với tư cách là tiền bối, là tồn tại đã từng mạnh hơn cậu triệu triệu lần, ta cảm nhận được tiềm năng to lớn từ cậu, tiềm năng khủng khiếp vượt qua cả chính bản thân ta."

"Cho nên....ta có một đề nghị!"

"Đề nghị? Đề nghị gì?", hắn thấy hơi chút hứng thú.

"Ta muốn cậu kế thừa hạt giống Cây Thế Giới, trở thành người kế nhiệm ta. Giúp ta hoàn thành tâm nguyện.", nàng nói.

Bạch Thiên sờ sờ cằm chưa vội trả lời:"Ồ! Thế ta được lợi ích gì đây? Trong khi ta còn chưa xác nhận được lời của cô là thật hay giả. Nhỡ đâu cô có âm mưu gì với ta thì sao? Chẳng tự dưng xuất hiện một miếng bánh ngon cho mình đớp cả."

"Hahaha! Cậu thật đa nghi quá cơ. Kế thừa hạt giống Cây Thế Giới là cậu sẽ sở hữu nguồn tri thức khổng lồ, khả năng thiên bẩm và cách phát huy tối đa tiềm năng của mình. Không lẽ cậu muốn ở thế giới cấp thấp này mãi hả? Mãi mãi làm một con ếch ngồi dưới đáy giếng và tự nhận mình là Chúa Tể dưới bầu trời bằng cái vung nồi lẩu hay sao chứ? Bất quá, ta biết cậu cũng khao khát thế giới ngoài kia lắm. Tại vì chính cậu cũng cảm nhận được đấy thôi. Mà ta thì như chất xúc tác hoặc như cánh chim giúp cậu bay cao hơn."

"Kế thừa hạt giống, cậu vẫn là cậu. Nhưng thay đổi vài thứ là bản thể của cậu không còn mang hình dáng nhân loại nữa mà là cổ thụ sừng sững. Chưa kể....", nàng bất chợt ghé sát vào tai hắn thì thầm:"Ta luôn ở bên cậu. Và cậu có thể chiếm hữu cái xác thịt của ta bất cứ khi nào cậu thích. Sao hả? Hấp dẫn chứ?"

Bạch Thiên mặt chẳng biểu tình:"Quả thật hấp dẫn đến ngất ngây. Nhưng động cơ của cô chỉ có vậy thôi sao?"

"Đúng thế! Chỉ có vậy!"

"Nếu ta sở hữu tiềm năng khủng khiếp thì vì lý do gì cô không tiến hành đoạt xác?", hắn hỏi.

"Ta đã thăm dò cậu nhưng kết quả nhận về thì không thể. Nói ra cũng thật lạ, kể cả đoạt xác hay ký sinh thì ta đều chẳng thể thực hiện trên cơ thể cậu được. Cậu cứ như không phải sinh vật có ý thức vậy. Dù viên đá mang trí tuệ thì ta cũng sẽ ký sinh và điều khiển nó nhưng cậu thì ngược lại."

"Ồ!", hắn hơi kinh ngạc, mới tới đây chưa đến một ngày mà đã có kẻ muốn dở ý đồ với mình.

Bạch Thiên nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng. Thân xác này do hắn tạo thành ở trong game online vốn đã ảo rồi.

"Ta không ngại tiếp xúc gần với giống đực đâu, miễn cậu giúp ta hoàn thành mục đích.", nàng thè lưỡi liếm liếm vành tai hắn rồi cắn nhè nhẹ, hai cánh tay vòng qua cổ nam nhân, thân hình hoàn mỹ nằm ngọn trong lòng hắn.

"Chúng ta đang trao đổi?", Bạch Thiên hỏi.

Nàng đáp:"Chính xác! Ta giúp cậu có được nguồn sức mạnh vô song, cậu thì trở thành ý chí của ta biến giấc mơ thành hiện thực."

Bạch Thiên vẫn có điều thắc mắc:"Quân lâm thiên hạ rồi làm gì? Vấn đỉnh thương khung rồi làm gì? Bất khả chiến bại rồi làm gì?"

Nàng hôn cổ nam nhân liếm mút nhè nhẹ lưu lại từng dấu răng ửng đỏ như sắp rỉ máu:

"Làm tôn giáo! Giấc mơ vĩ đại này thực sự thành công, ta chắc chắn với cậu....Cây Thế Giới không chỉ nổi danh về chiến lực mà còn là tín ngưỡng là tôn giáo để khắp sinh linh các giới phải quỳ phục kính lạy."

"Như Thiên Đàng, Địa Ngục, Đỉnh Olympus hay Cung Điện Valhalla,....."

"Những tồn tại mạnh nhất đương thời cư ngụ trong đó?", hắn hỏi.

Nàng trả lời:

"Không sai! Đứng đầu Thiên Đàng là Thượng Đế, chấp chưởng đội quân Thiên Sứ Thiên Thần hùng hậu. Đứng đầu Đỉnh Olympus là Thần Zues đầy quyền năng. Đứng đầu Địa Ngục thì có Thần Haldes và Chúa Quỷ Satan. Cai quản Cung Điện Valhalla là Thần Odin."

"Chưa hết, ngoài ra còn rất nhiều nhân vật máu mặt khác: Thần Ra, Thần Anubis đến từ Kim Tự Tháp,....."

"Mạnh lắm sao?", hắn nheo mày.

"Rất rất mạnh! Ngày trước ta bị Lucifer đánh bại hoàn toàn, trong khi gã chỉ là một trong Thất Đại Hoàng Tử của Địa Ngục thôi đấy, đại diện cho sự Kiêu Ngạo. Chưa cần kẻ đứng đầu xuất thủ, ta đã thua. Vậy cậu tưởng tượng được không? Satan, Odin, Thượng Đế sẽ mạnh đến mức nào chứ?".

Bàn tay nàng luồn vào áo nam nhân xoa xoa bộ ngực săn chắc nghịch ngợm cái núm vú nho nhỏ, cái miệng thì liếm láp bú mút yết hầu Bạch Thiên.

Bạch Thiên mặc kệ, hắn đang suy nghĩ, lượng thông tin thật sự quá lớn. Hóa ra, Level 100 không khác kiến hôi, yếu kém đến mức đáng sợ. Thế giới quả thật mênh mông rộng lớn. Nơi hắn nghĩ mình mạnh nhất vô địch thủ lại chỉ là thế giới cấp thấp be bé.

Bạch Thiên nhìn nàng:"Cô tên gì?"

"Shin! Thụ Thần - Cây Thế Giới - Shin!", nàng nhoẻn miệng cười:"Sao hả? Nghĩ kĩ chưa?"

"Rồi! Ta đồng ý lời đề nghị của cô!", hắn nói.

"Ta chỉ chờ câu này từ cậu!", Shin nhìn thẳng mắt hắn, khoảng cách giữa mặt hắn và nàng cực kỳ gần. Shin hơi nghiêng đầu hôn thật sâu đôi môi kia:"Đây là nụ hôn đầu của ta đó!"

"Ta cũng thế!"

Đôi nam nữ hôn nhau say đắm, đầu óc trống rỗng, dần dần Shin hóa thành từng đốm sáng như đom đóm hội tụ về một điểm duy nhất tạo nên một viên ngọc tròn vo bóng loáng tuyệt đẹp. Viên ngọc bay thẳng vào miệng hắn thuận thế xuống cơ thể ngự tại vị trí trái tim.

"Xong rồi sao? Ta đã kế thừa hạt giống Cây Thế Giớ?", hắn lẩm bẩm.

Hiển nhiên cái viên ngọc vừa rồi là hạt giống Cây Thế Giới. Nhưng dường như quá trình diễn ra rất đơn giản thì phải.