Chương 22: Chạy Thoát

Nghe thấy lời nói của Bạch Thiên, Echidna nhíu mày hồi đáp:

"Thưa Chúa Thượng, nhỡ đâu bọn chúng có ý định giở trò thì sao ạ? Mấy kẻ sâu kiến lấy được thứ gì hợp mắt của Ngài cơ chứ."

"Đúng vậy! Những thứ tầm thường chẳng thể nào lọt nổi mắt ta nhưng biết đâu sẽ hỗ trợ cho sự phát triển của Ma Pháp Thánh Giáo.", hắn khẳng định ngay. Với kiến thức đến từ Shin, nắm giữ sức mạnh của một vị thần, hắn cảm giác mình chỉ nổi hứng thú khi va chạm trực diện với các vị thần khác mà thôi.

"Ma Pháp Thánh Giáo sao? Cái tên thật lạ lẫm.", Zamigo bất ngờ, lần này có lẽ gã đụng trúng thế lực khủng bố lánh đời nào đó rồi, thật xui xẻo. Tuy vậy, trong đầu gã đang luân chuyển hàng vạn phương pháp làm sao để thoát khỏi tay Echidna kìa.

Gã liền móc ra một cái bình ngọc chứa dung dịch màu xanh lục nhạt:

"Hai ngươi biết đây là gì không?"

"Đừng úp úp mở mở nữa, muốn chết hả?", Echidna quát.

"Tính nóng quá đấy!", Zamigo nhếch miệng cười cười:" Đây là một chút Sinh Mệnh Tuyền ta lấy được ở Thần Di Sơn Mạch. Sinh Mệnh Tuyền ẩn chứa lượng lớn ma thuật có tác dụng trị thương vô cùng tốt, chỉ cần chưa tắt thở thì vẫn có tác dụng. Ta muốn các ngươi thả bọn ta đi, bình Sinh Mệnh Tuyền này sẽ là của các ngươi."

Echidna cười phá lên:

"Hahaha! Ngươi cũng có khiếu tấu hài đấy. Chưa biết lời ngươi nói là thật hay giả. Chỉ riêng mỗi cái bình cỏn con đó làm sao giúp hai ngươi thoát chết. Chưa kể ta sẽ kết liễu bọn bây trong tích tắc rồi cướp tài sản chẳng phải lợi hơn nhiều sao hả?"

"Chắc chắn là thế rồi! Bởi ngay từ đầu bọn này đã không hề có tý cửa thắng nào trước ngươi cả, đồ quái vật.", trên tay Zamigo đột ngột xuất hiện cái chuông bạc ném thẳng về phía trước, gã hét lớn:

"Cho ta xem công năng của ngươi đi, Chuông Động Thiên."

Chuông Động Thiên hơi lắc lư phát ra tiếng đinh đinh nhẹ nhàng vui tai, nhưng ngay sau đó nó liền phân thân ra hàng trăm phiên bản bao vây Echidna vào trung tâm.

Về phần Zamigo, gã vừa cho Dave uống ngay Sinh Mệnh Tuyền vừa lấy ra một tấm gương cao bằng thân người. Sinh Mệnh Tuyền quả nhiên hiệu quả chữa trị tức tốc các vết thương cho Dave. Cùng lúc đấy, Chuông Động Thiên mới cho thấy công hiệu đáng gờm.

Đang! Đang! Đang!

Những tiếng chuông nhẹ nhàng thay bằng những âm thanh chói tai vô cùng, hàng trăm chiếc chuông cộng hưởng âm thanh tạo thành công kích khủng khiếp trấn thẳng tới vị trí của Echidna. Dù nàng sở hữu tốc độ sấm sét thì ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng, trừ khi tránh đi thật xa mà tiếng chuông không thể tác động đến.

Mà tránh xa thì đồng nghĩa với việc tạo khoảng trống cho Zamigo và Dave chạy trốn, nếu tấn công ắt trúng đòn, nước đi khá hay. Cuộc trao đổi ngắn vừa rồi thực chất chỉ là gây mất sự chú ý của Echidna từ đó chạy trốn thoát chết mà thôi. Thông minh, ranh mãnh lắm!

"Hự!", Echidna bị trấn sát bất ngờ khiến cơ thể nàng hơi cúi xuống, mặt đất xung quanh bị toác thành từng cái khe rãnh dài như mạng nhện.

Zamigo thấy vậy cảm thán không thôi:" Con quái vật đội nốt nữ nhân. Tên ngu đần kia chết cũng đáng lắm."

Nếu cao thủ khác dính phải một đòn công kích bất ngờ từ Chuông Động Thiên chắc đã sớm tan xương nát thịt, nào như Echidna là chỉ hơi cúi người một chút.

"Mau! Mau đi thôi, chậm một tích tắc là chết cả đôi bây giờ.", Zamigo kéo Dave lao thẳng vào tấm gương.

"Một cái chuông đồ chơi thôi mà đòi cản ta sao?", Echidna gầm thét đầy giận dữ, ma thuật bùng nổ mạnh mẽ, hắc lôi lấp lóe trong đáy mắt, vờn quanh cơ thể, nàng liền đứng thẳng thân người.

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Hàng loạt chiếc Chuông Động Thiên liên tục nổ tung như pháo hoa giữa đêm đen. Chuông Động Thiên không thể chịu nổi áp lực ma thuật là quá lớn đến từ Echidna. Phía đối diện, Zamigo và Dave sắp biến mất vào trong gương rồi, chỉ còn chừa lại một bàn tay thôi.

"Thiểm Điện Nhất Kích."

Xoẹt! Xoẹt! Tinh!

Nàng hóa thân thành tia chớp đen lướt ngang qua không gian, tốc độ quá đỗi kinh khủng đó không thể nào hình dung. Dù thế vẫn chẳng tài nào tiêu diệt được Zamigo và Dave.

Nhất cự ly nhì tốc độ!

Echidna đã mất hai nhịp mới đuổi tới, đám Zamigo thành công thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Thế nhưng một ngón tay của Dave đã mất bị hắc lôi làm cho tiêu tán.

"Khốn kiếp!", Echidna ngửa đầu gầm thét khiến cả một vùng rung lắc kịch liệt như gặp phải động đất. Để hai tên kia chạy thoát khiến nàng không thể tha thứ cho bản thân mình.

"Bỏ đi, không cần phải tức giận đến thế. Chỉ là hai con ruồi nhặng mà thôi. Tất cả là do ta. Nếu ta không can thiệp thì hẳn nàng đã kết liễu được hai tên đó.", Bạch Thiên nói.

"Sao Chúa Thượng có thể nói thế được. Tính toán của Người xa hàng vạn dặm, chẳng may thần thiếp làm lỡ kế hoạch của Người....", Echidna vội vàng đáp.

"Không cần lo lắng, chúng ta mới bước đầu thu thập thông tin, cứ bình tĩnh không nóng vội.", hắn bước về phía trước một bước, vòng tròn ma thuật trắng xóa liền hiện hữu ngay bên dưới chầm chầm xoay tròn.

"Đến lúc trở về Lâu Đài Phép Thuật rồi."

Phép Biến Về được triển khai, kết nối trực tiếp với tế đàn ở Lâu Đài, thoáng cái hai thân ảnh liền biến mất dạng.

Vừa nãy, Bạch Thiên có thừa khả năng xử lý gọn lẹ hai tên đó. Phải nói quá đơn giản nhưng hắn không làm bởi hắn muốn xem thử sức mạnh của Echidna so với sinh linh ở Thế Giới Cấp Cao như thế nào.

Kết quả không làm hắn thất vọng, Echidna quả nhiên vẫn cho thấy bản lĩnh của một thống soái khi xếp ngang hàng với Thống Lãnh Các Thủ Vệ Tháp - Erenna, cấp trên của các Thủ Vệ. Sức mạnh ở tầm cao rất khác biệt.

Một điểm nữa là sinh linh ở Thế Giới Cấp Cao vượt trội hơn hẳn Phàm Giới. Zamigo sở hữu ba khả năng khác nhau gồm; lướt đoạn ngắn, tự hồi phục và vào thế giới trong gương, cộng thêm khẩu Băng Ma Súng khá chất lượng. Dave lại mang Bí Thuật - Long Hổ Môn, rất khá.

Nếu gặp phải đối thủ khác không phải Echidna thì bọn chúng đã dành thắng lợi rồi.

Điểm khác cần chút ý, Zamigo có đề cập tới Sinh Mệnh Tuyền và Thần Di Sơn Mạch. Sinh Mệnh Tuyền có tác dụng khá hay đấy, một tài nguyên dưỡng thương tốt. Có thời gian hắn sẽ cử người hỏi thăm Thần Di Sơn Mạch.

Không thể xem thường, cần có chiến lược cụ thể để phát triển thế lực.

..........

"Hộc.....hộc.....phụt.....phụt....."

Tiếng thở dốc, tiếng máu tươi cùng lúc vang lên.

Zamigo và Dave chui ra từ một chiếc gương nhỏ tại phòng ngủ của một ngôi nhà bình dân. Dave bị mất một ngón tay, máu chảy ròng ròng, tuy giữ được cái mạng nhưng cũng bị vài tia hắc lôi xâm nhập vào cơ thể quấy phá khiến gã bị trọng thương không nhẹ. Zamigo ở gần cũng bị lây theo.

Tim đập chân run, cảm giác tử vong thật đáng sợ.

Cạch!

Cánh cửa phòng ngủ được đẩy ra, một cô gái xinh đẹp với dáng người thon thả vào trong, cô liền ngây người tại chỗ, lắp bắp hỏi:

"Các....các...người....là ai? Tại sao lại vào phòng của tôi?"

Pằng!

Zamigo rất dứt khoát rút Băng Ma Súng cho cô nàng xấu số một phát ngay giữa chán. Bố mẹ cô ta ở ngoài nghe tiếng nổ cũng hoảng hốt chạy vào nhưng kết cục giống y hệt người con gái của họ. Thật tội nghiệp gia đình này!

"Mẹ kiếp cái tên Vũ Cảnh Văn, suýt chút nữa hại chúng ta mất mạng rồi.", Zamigo tức giận chửi ầm lên.

"Cảnh Văn đã chết. Làm sao chúng ta ăn nói với anh hai của hắn?", Dave thấy bối rối.

"Ăn nói cái cóc khô gì? Chúng ta còn chưa đủ khổ hay sao? Hừ, nếu chẳng phải vì cây kiếm này ta đã bắn chết thằng giặc đó từ lâu. Suốt ngày chỉ biết quậy phá, đánh không lại người ta thì gọi người. Một thằng cặn bã.", Zamigo oán thán.

Cái tên theo dõi Bạch Thiên lúc đầu hóa ra tên Vũ Văn Cảnh.

Trong khi chiến đấu với Echidna, Zamigo cũng đã kịp lấy được bảo vật mà Vũ Văn Cảnh đang giữ - Hư Kiếp Ma Tâm Kiếm. Đây là một thanh đoản kiếm màu trắng gần như trong suốt, lưỡi kiếm cùng cán kiếm được khắc họa tiết đen nổi bật vô cùng cầu kỳ.

Bị Hư Kiếp Ma Tâm Kiếm cắm phải sẽ sinh ra ảo giác trầm trọng. Người tốt sẽ nổi tâm xấu xa, kẻ giết người chẳng ghê tay sẽ phải đối mặt với tâm thiện, gây nên sự khủng hoảng về mặt tinh thần, rồi còn bị chín kiếp giáng xuống tra tấn đến tẩu hỏa nhập ma điên điên dại dại.

Hư Kiếp Ma Tâm Kiếm do anh hai của Vũ Cảnh Văn tặng phòng thân khi khẩn cấp. Bây giờ thì nó đã rơi vào tay Zamigo.

"Có một ngày nào đó nhất định ta sẽ cho hắn thành tổ ong.", Zamigo nở nụ cười nham hiểm.

"Cậu thật độc ác! Dù sao cậu ta cũng là đồng đội của mình mà. Với lại sức mạnh giữa cậu và cậu ngang nhau. Nếu xung đột chỉ có nước cùng chết", Dave nói.

"Cậu thì biết cái gì? Hắn chỉ muốn Băng Ma súng của tôi thôi. Tôi lại chả lạ hắn quá. Nếu có thêm cậu hợp tác với tôi, tôi dám chắc có thể hạ sát được hắn.", Zamigo trợn mắt đáp.

"Tôi không giúp cậu đâu. Đồng đội không được đánh nhau.", Dave thành thật nói tiếp.

"Nói đi cũng phải nói lại, con ả đó vượt quá sức chịu đựng của chúng ta, chưa bao giờ tôi và cậu liên thủ lại bất lực trước kẻ thù, tôi còn cảm giác ả chưa bung toàn bộ sức mạnh nữa cơ. Mồm gã kia nhắc tới Ma Pháp Thánh Giáo, có khi nào ả ta là Giáo Chủ không chừng?", Zamigo suy nghĩ.

"Không đâu! Tôi thấy ả ta rất nghe lời gã đàn ông kia mà.", Dave phủ nhận.

"Gã đó có cùng nguồn gốc với tôi. Không lẽ gã đã lập được một thế lực cho riêng mình rồi sao?", Zamigo lóe lên điều gì.

"Cùng nguồn gốc với cậu?", Dave khó hiểu

"Không không! Không có gì đâu! Chúng ta đi thôi.", Zamigo vội vàng xua tay.

Hai người phá nát luôn căn nhà rồi rời khỏi đó.

Lần này tuy tổn thất Chuông Động Thiên, bình Sinh Mệnh Tuyền, song chạy thoát chết có thêm Hư Kiếp Ma Tâm Kiếm. Nói lỗ thì lỗ mất bình Sinh Mệnh Tuyền quý giá. Nói lời thì lời lớn vì lời được cái mạng.

Mất mạng rồi mấy thứ ngoài thân đâu còn dùng được nữa.