Chương 79: Đại chiến Giao Long.
Bị rơi xuống nước, vốn tưởng lần này chết chắc rồi, nhưng Trung cảm thấy có một luồng linh khí nào đó bao quanh cơ thể mình. Chính là Thuỷ Cầu Thuật của Sicula. Hắn đang ở bên trong nó.
Cách mặt nước 10 mét nhưng áp lực nước đều không có, ngoài ra hắn có thở được dưới nước nữa.
“ Quoa, em có thể ở dưới nước sao?”
“ Hì hì, thấy em lợi hại chưa.”
“ Lợi hại quá.” Trung liền như một em bé ôm lấy Sicula, miệng không ngừng khen ngợi.
Thế nhưng mặt nước quá yên tĩnh, càng làm cho người ta có cảm giác bất an.
Lẽ nào 1 đòn Nhất Đoạt Thiên Không kia thật sự có thể hạ được con rắn nước khổng lồ đó?
Đúng là ông trời không phụ lòng Trung. Trong lúc hai người đang di chuyển lần lên trên mặt nước thì phát hiện động tĩnh dòng nước gần đó.
Mặt nước cũng khá trong nhưng nếu dưới nước thì ánh sáng thật sự không chiếu tới. Nếu nói có thể quan sát dưới nước thì chính là nhờ linh khí phát ra từ Thuỷ Cầu Thuật, nhưng cũng chỉ là 10 mét xung quanh mà thôi.
“ Sicula em có cảm thấy có thứ gì đó đang quan sát chúng ta không?”
“ Anh đừng doạ em.”
“ Không, rất có thể con rắn đó vẫn còn sống.” Trung nghiêm túc đến lạ.
Trong lúc đang cảnh giác thì hai người cảm thấy dao động mặt nước càng ngày càng mạnh, sau đó một cái miệng há to đang lao đến như chớp.
“ Má ơi!” Trong lúc thế này Trung thật sự hoảng hồn. Bởi vì hắn thật sự bị động, mà khi con người ta vô lực thì sẽ sinh ra sợ hãi.
Sicula phản xạ nhanh chong, vận chuyển Thuỷ Cầu tránh sang một bên. May mắn thoát khỏi miệng Rắn.
“ Nó là một con giao long.”
“ Giao long? “
Đúng thật, lúc nãy nhìn nó rất xấu xí, không giống rắn nước chút nào.
Mà rắn nước cũng đâu có đẹp nhỉ?
“…”
Sicula lúc này xuất ra thêm bốn thuỷ cầu xung quanh, nhằm để làm tụ điểm phát sáng. Lúc nãy may mà phản xạ nhanh.
Nhưng chỉ tránh được cú táp của con Giao Long, chưa đồng nghĩa là với việc thoát khỏi nguy hiểm. Cái đuôi của nó lúc này quật tới, khiến Sicula chống đỡ một cách chật vật, mau mà Trung lấy Ám Hành Khiên ra phòng thủ bớt.
Đỡ thì đỡ được đấy, nhưng hai người họ bị phản lực đẩy càng ngày càng cách xa mặt nước.
Con Giao Long lại một lần nữa biến mất.
“ Khốn kiếp.”
Tình thế chưa bao giờ khó khăn như lúc này.
“ Xem ra nó đang chờ thời cơ để tấn công chúng ta. “
“ Bây giờ chúng ta phải làm sao đây.”
“ Nếu như nó muốn chơi trò trốn tìm với chúng ta, vậy thì chúng ta phản đòn nó đi.”
“ Em không hiểu.”
“ Xem đây.”
Trung lúc này cũng phát ra linh khí Ám hệ, bao bọc lấy Thuỷ cầu của hai người.
“ Bây giờ em hãy để bên ngoài một thuỷ cầu, đánh lừa nó.”
“ Cách của anh thật hay.”
“ Sao, thấy yêu anh rồi phải không?”
“ Đáng ghét.”
Đúng như Trung dự đón, sau khi chỉ còn một cái thuỷ cầu thì con Giao Long lập tức tấn công, nuốt vào bụng thuỷ cầu đó.
“ Nếu ngươi đã muốn ăn như vậy, ta liền cho ngươi ăn.”
Thuỷ cầu thuật trong bụng Giao Long nổ tung, khiến quằn quại trong nước, cơ thể quay tròn mấy vòng.
Sicula cũng nhanh chóng tận dụng cơ hội mà rời khỏi đó.
Đi cũng được một khoảng xa, hai người cũng đã sắp ngoi được lên trên mặt nước. Thì lúc này ở phía dưới, lại phát hiện khoang miệng quen thuộc của Giao Long, đang lao đến.
Nhưng hai người lại không thấy, chỉ khi nó lại gần mới cảm giác được nguy hiểm. Nhưng đã quá muộn. Nó đã tóm lấy được hai người.
Táp trúng Trung và Sicula, lúc này do quán tính mà cơ thể nó lao ra khỏi mặt nước, cách mặt nước khỏi 50 mét sau đó mới rơi xuống.
Vốn tưởng hai người bây giờ đang nằm trong bụng nó, nhưng không.
Ám Hành Khiên phóng to đúng lúc, chặn được họng con Giao Long, khiến nó liên tục há mồm, không cách nào gỡ ra được.
Sau đó, con Giao Long vùng vầy dưới nước, tìm cách đẩy con mồi trong miệng ra, đúng là không nuốt trôi được.
Lặn xuống đáy hồ, nó dùng một lực thật mạnh để lao xuống đáy. Nhằm lợi dụng va chạm để hất văng hai người ra.
“ Sicula, bám chặt lấy anh.”
Sicula nghe theo liền ôm lấy Trung thật mạnh.
Ầm!
Mặt nước chấn động, huyết dịch của con rắn tuông ra, nhưng xem như nó vẫn không bị thương gì mấy.
Còn hai người họ, may mắn là Ám Hành Khiên kẹt cứng trong miệng con Giao Long, mà còn không ngừng phóng to. Khiến cho nó vừa dùng lực của khoang miệng để áp chế, vừa chịu đựng nổi đau dữ dội.
Nhưng âm hồn bất tán.
Xui cho con Giao Long chính là Ám Hành Khiên vậy mà lại chính là dính vào tay của Trung, muốn gỡ ra trừ khi hắn muốn.
Nhưng hắn cũng không khá hơn là mấy, tay hắn chịu một áp lực lớn đau đớn vô cùng.
“ Anh có sao không?” Sicula thấy tay trung chảy máu nên rất lo lắng.
“ Anh không sao, hì hì, người yêu em không yếu đế....”
Chưa kịp nói dứt câu, họ lại bị con Giao Long na đi chỗ khác.
Trong khoảnh khắc đó, hai người có một vé du lịch đáy hồ, nhưng có vẻ như phương tiện di chuyển không mấy an toàn.
Cuối cùng con Giao Long cũng dừng lại để lấy sức. Còn Trung lại thê thảm vô cùng.
Cái gì cũng có cái giá của nó. Nếu mày đã tốn công vận chuyển tụi tao đi như vậy, thì tao cũng nên trả lễ cho mày chứ nhỉ.
“ Sicula, em ôm chặt anh, để anh trả lễ cho cho nó. Nãy giờ nó tốn sức với chúng ta vậy mà.”
“ Lúc nào rồi mà còn đùa giỡn được.”
Thấy Trung lấy ra mấy tờ phù chú của Diễm Thu Thanh. Nàng liền hỏi.
“ Ý anh trả lễ là trả cái này hả.”
“ Đúng vậy, thấy người yêu em đáng mặt nam tử không?”
“ Đáng lắm, làm người phụ nữ của anh, vậy em đại diện anh trả lễ cho nó vậy.”
“ Vậy phiền người yêu anh rồi.”
Sicula cầm lấy một sấp phù của Trung, miệng nở một nụ cười tà.
“ Cảm ơn nhé, Bác Giao Long quý mến.”
Một sấp phù đó tầm 50 tấm, cứ vậy mà bị ném hết vào họng Giao Long.
50 luồng Băng Sát đồng loạt phát động, gây ra một vụ nổ lớn trong bụng. Huyết dịch vốn định tuông trào ra nhưng đều bị đóng băng hết.
Con Giai Long không kịp phản ứng, nào ngờ đang trong lúc kiệt sức, thương tích đầy mình, thì lại bị thêm một đòn công kích từ bên trong, nơi được xem là điểm yếu chí mạng của nó.
Phải biết nó là một Hung Thú cấp 6, da cứng rắn vô cùng, không phải muốn nói xuyên thủng là thủng.
Ngay cả Nhất Đoạt Thiên Không cũng chỉ làm nó bị chấn thương một lúc mà thôi.
Mà cũng chính ăn một cú đánh đó, lại thêm liên tục va đập mạnh ở vùng đầu, là nguyên nhân con Giao Long bị kiệt sức nhanh chóng.
Đúng là đang yên đang lành, tự nhiên tới xem hoa, rồi giết người ta, có quá đáng quá không hả.
Sau một hồi không thấy động tĩnh của con Giao Long, không biết nó đã chết chưa. Sicula mới dùng một Thuỷ Cầu Thuật khác để đưa cơ thể mình lên đầu nó xem thử.
“ Nó chết rồi anh Trung.”
Nhưng Trung nào nghe thấy. Áp suất dưới đáy hồ, mà hai Thuỷ Cầu lại cách một khoảng như vậy sao mà truyền âm.
Nói một hồi thấy Trung không chịu lên, Sicula trở lại Thuỷ Cầu của Trung.
Không biết là nàng học của Kiều Kiều hay là tự thức tỉnh kỹ năng nữa. Vậy mà hắn lại ăn một véo của nàng.
Ah!!!!
“ Ai bảo em nói mà anh bỏ lơ.”
“ Ơ, anh có nghe thấy gì đâu.”
“ Hứ.”
Sau đó Trung thu lại Ám Hành Khiên, hai người rời khỏi đó. Trung cũng không quên thu con Hung Thú này vào nhẫn không gian.
Nhưng phía xa xa lại toát ra một thứ ánh sáng thu hút. Mà Trung cũng đoán rằng đây có thể chính là một cơ duyên nào đó.
Hắn nở một nụ cười. haha.
“ Sicula, chúng ta qua đó đi.”
….
Ấn “Ta thích” để ủng hộ tác giả.