Chương 77: Hồi Linh Khí Đan.
Tại một suối nước nóng trong căn cứ Hắc Lang.
“ Vị huynh đệ này, là một chiến binh sao, trên người thật là nhiều sẹo nha.” Một người đàn ông bụng bự tấm tắc khen ngợi một người bạn tắm kế bên.
“…”
Thấy hắn ta yên lặng, ông bụng bự lại nói tiếp.
“ Huynh đệ có thấy cái suối nước nóng này lợi hại không? Là do một tay bệ hạ chúng ta tạo ra đó.”
Người đàn ông kia bấy giờ mới chú ý lời nói của ông bụng bự. Dường như thông tin về bệ hạ là hắn ta có hứng thú.
“ Hâm mộ rồi chứ gì, lần trước…” người đàn ông bụng bự liên tục kể chuyện, nhưng đối phương chẳng nói lấy lời nào.
Sau đó hắn ta nhắm mắt định thần, cũng không ai làm phiền hắn nữa.
Tiếp đến, hắn ta đi qua đi lại, mắt luôn chú ý Phòng Điều Hành. Gương mặt có chút bất mãn.
Căn phòng gì kín mít thế này, làm sao mà lẻn vào được. Cửa sổ cũng không thấy đâu. Binh sĩ thì lại gác nhiều như vậy. Người nào người đó đều cấp 3 trở lên.
Tên bệ hạ này chịu chi vậy sao?
Xem ra không thể lẻn vào trong ám sát rồi.
Hắn ta lại nhớ đến lúc nãy tắm suối chưa được bao lâu, lần này lại quay lại lần hai. Chọn phòng tắm VIP, giá 10 đồng vàng, một giờ đồng hồ.
….
Vì rời khỏi trong bí mật, cũng chỉ có vài người biết cho nên trên đường đi, Trung đều không hề gặp phiền phức.
Ma Diễm Thú đưa hai người nhanh chóng đến được Thành Ô Liên. Vừa bước vào lãnh thổ, liền thấy ngay một cánh đồng hoa đầy màu sắc.
“ Quoa, đẹp quá.” Sicula hai mắt như rực sáng. Lúc nhỏ nàng cũng đã có mấy lần đến đây, nhưng chưa bao giờ lại đi xem nhiều nơi như vậy.
Nhưng điểm đến mong muốn nhất chính là Hồ Liên Hoa.
Đến nơi, Ma Diễm Thú phải để ở ngoài, còn Trung và Sicula thì đi bộ vào trong.
Hai bên lối đi vào là một vườn hoa màu đỏ, lại toả ra hương thơm ngát.
Trung ngắt một bông hoa, cài lên tai Sicula khiến nàng thẹn thùng hỏi.
“ Đẹp không?”
“ Đẹp lắm. Nhưng anh chưa thấy rõ.”
Trung kéo Sicula lại gần, càng thấy nàng xinh đẹp hơn. Nhưng bầu không khí lại bị phá mất bởi có người tới.
“ Khụ, khụ. Nơi này không được ngắt hoa, phạt 10 đồng vàng.”
“ Được được.” Trung xấu hổ lấy tiền ra đưa. Lúc này người đàn ông kia mới chịu bỏ đi.
Thấy Trung một mặt như vậy, Sicula buồn cười, kéo tay Trung đi vào sâu hơn để xem hoa sen.
“ Đi thôi.”
Thấy cảnh tượng mê hồn như vậy Sicula không thể kiềm chế được. Nàng chạy khắp nơi để có thể nhìn thấy quang cảnh.
Sau đó Sicula thấy một hoa sen đang phát sáng từ đằng xa.
“Bông hoa kia chắc đẹp lắm. Nhưng bị mấy bông hoa khác che khuất. Thật đáng tiếc.”
“ Có gì mà đáng tiếc cơ chứ, lại gần hơn xem là được chứ.” Trung bế Sicula lên, tiến đến một cái xuồng gần đó, đặt nàng ngồi lên, sau đó hắn ta cứ vậy mà chèo đi.
“ Làm thế này có hơi, người ta rõ ràng thông báo là không được chèo xuống, còn có cả bảng thông báo nguy hiểm nữa.”
Sicula ngây thơ quá rồi. Họ cảnh báo như vậy để chúng ta không ngắt bông bừa bãi mà thôi. Cùng lắm là chỉ phạt tiền.
Trung và Sicula đã rời xa bờ. Một lúc sau có một đám người đến.
“ Không ổn rồi, có người chèo ra giữa hồ rồi.”
Ai đó cũng chưng ra bộ mặt sợ hãi. Hai tay chắp lại như đang cầu nguyện gì đó.
Hi vọng họ không tới nơi đó.
….
Kinh Đô Gildur thất thủ, Quốc Sư tài trí của vương quốc Murad đã đem đến chiến thắng vẻ vang. Tổn thất quân lực ít hơn nhiều so với dự tính.
Gildur Alex bị bắt sống. Xem như có cái để bàn giao cho quốc vương Hắc Lang.
Nhưng có một điều khiến vị Quốc Sư này canh cánh trong lòng, đó chính là Hồ Cửu Long.
Theo thông tin Quốc Sư điều tra thì Hồ có rất nhiều bí mật. Lẽ nào hắn ta biết được bí mật đó?
Không thể nào? Đến cả quốc vương bao đời Gildur mà còn không tìm ra bí mật nữa là một kẻ còn chưa từng đặt chân đến kinh đô Gildur?
Nhưng để thoả nỗi lòng, Quốc Sư này đi đến tận Hồ Cửu Long. Đứng bên bờ mà nhìn ra xa vẫn không thấy bờ bên kia. Nghiên cứu một hồi vẫn không tìm ra đáp án mới chịu bỏ cuộc.
….
Kiều Kiều tu luyện cũng rất nhanh. Nhưng nàng cảm thấy bản thân vẫn cần thực chiến nhiều hơn. Vì vậy nàng quyết định đi sâu vào Thái Nguyên Sâm Lâm rèn luyện. Sẵn tiện thử nghiệm sức mạnh của trang bị mới cũng như kỹ năng mới.
Mùa đông cũng đã tới, các Hung thú bắt đầu có dấu hiệu đặt chân ra khỏi rừng tìm kiếm thức ăn.
Các Tướng Quân của Hắc Lang cũng ra sức xử lý chuyện này.
Sau đợt biến động ở Thái Nguyên Sâm Lâm do Chu Mỹ Nhan, thì Thái Nguyên Sâm Lâm vẫn như thường niên, các Hung Thú nằm trong tầm kiểm soát.
Thay vì Hung Thú đi săn con người, thì hiện tại, binh sĩ Hắc Lang đang truy tìm chúng. Chỉ là theo lời Quốc Sư, không đuổi cùng giết tận, không nên san bằng Hung Thú nơi đây. Để giữ mối cân bằng.
Ai biết sau khi Hung Thú mấy dặm bên ngoài bị chết hết, Hung Thú sâu bên trong rừng kia sẽ gây ra ảnh hưởng gì.
Mặc dù Quốc Sư Triệu Vân Lạc đã có đi gặp để hỏi Chu Mỹ Nhan nhưng lại bị nàng ta chơi khăm. Thực lực không đủ, không có khả năng cạy họng nàng.
….
Kinh Đô Đại Minh.
“ Bệ Hạ, theo như điều tra của thần thì Quốc Vương Hắc Lang chính là người ở trái đất.”
“ Vậy sao?”
“ Thuộc hạ không dám nói bừa. Qua điều tra thì Thành Hắc Lang tuy hình dạng có khác với Kiến trúc chúng ta nhưng về nội dung, cơ sở bên trong đều khá tương đồng.”
“ Còn gì nữa không?”
“ Vẫn còn, thuộc hạ có dẫn theo hoạ sĩ, hắn đã vẽ lại đại khái sơ lược Hắc Lang, mời ngài xem qua.”
“ Ồ, hắn trông rất đẹp trai nha.”
Đây là lần đầu tiên quốc vương có hứng thú với đàn ông.
“ Bệ hạ, bên cạnh hắn ta còn có hai nữ nhân xinh đẹp như tiên tử.”
Quốc vương Đại Minh tức giận, quát mắng.
“ Ngươi cho rằng ta không xinh đẹp?”
“ Thần không dám, ý của thần là hắn chính là một kẻ trăng hoa.”
“ Không cần ngươi phải chỉ điểm, trước nay ta hành sự không cần sự quản thúc của ngươi.” Ánh mắt Quốc vương nổi lên sát khí nồng đậm.
Mặc dù kẻ này chính là Võ Tướng mà nàng ta đưa đến từ trái đất, nhưng dù ở thế giới nào, hắn cũng chỉ là thuộc hạ của nàng mà thôi.
Sau đó có một người vào phá vỡ bầu không khí căng thẳng này.
“ Bệ hạ, bệ hạ, hạ thần đã luyện chế ra được đan dược Hồi Linh Khí Đan.”
“ Đâu đưa ta xem.”
Nàng ta cầm viên đan dược hồi phục lên, ngắm nghía. Sau đó dùng lực phát ra linh khí công kích vào tên võ tướng nhiều chuyện đang quỳ kia, khiến hắn bị văng ra mấy chục mét.
Sau đó, nàng nuốt viên đan dược vào, cảm nhận được linh khí trong cơ thể hồi phục nhanh chóng.
“ Tốt, ngươi làm rất tốt. “
“ Nhưng bệ hạ, hồi phục đan dược này cũng có hạn chế. Chính là dùng Tinh Thạch Hệ nào điều chế thì chỉ có thể phục hồi lượng linh khí Hệ đó mà thôi.”
“ Ta biết, ngươi cứ tiếp tục nghiên cứu đi. Ta ắt sẽ có thưởng.”
“ Tạ ơn bệ hạ, được ngài trọng dụng chính là niềm hãnh diện của hạ thần.”
“ Còn nữa, đem cái tên ngu ngốc kia đi chữa trị đi.”
“ Hạ thần lĩnh chỉ.”
Sau đó nàng ta nhìn bức ảnh của Đinh Chí Trung một hồi lâu, miệng mỉm cười từ lúc nào không ai hay biết.
….