Chương 75: Diễn tập tác chiến. (2)

Chương 75: Diễn tập tác chiến. (2)

Bang! Bang!

Việt và Sicula vẫn miệt mài công kích vào Kết Giới Tử Quang. Cách hiện tại bấy giờ họ nghĩ ra chính là tấn công một điểm, hiệu quả rõ rệt là binh sĩ phòng thủ tại vị trí tấn công đó bị tác động mạnh.

Nhưng các tướng quân không phải ăn chay, họ nhanh chóng điều động thay người duy trì kết giới. Họ cũng tự rút ra bài học cho mình. Cho 100 người dự bị, để thay thế các binh sĩ chịu công kích.

“ Nhị Tẩu, chị nghĩ ngơi xíu đi, chị đã thấm mệt rồi.”

“ Không, Trung đang nhìn chúng ta, ta phải thể hiện cho anh ấy thấy.”

Bùm! Bùm!

Thuỷ cầu va chạm vào Kết Giới Tử Quang phát nổ uy lực, tuy nhiên cũng chỉ vài binh sĩ bị thương nhẹ.

Tính một cách khoa học, nếu một đòn công kích vào kết giới tử quang, thì tại vị trí hiện tại chịu đựng khoảng 20% công kích mà thôi, 80% còn lại sẽ tự chia đều lực ra xung quanh.

Sicula sau một hồi công kích lại thấm mệt, ngồi xuống nghĩ ngơi.

“ Một giờ đồng hồ đã trôi qua, mọi người hãy cỗ vũ cho các Vương của chúng ta.”

“ Nữ Vương điện hạ cố lên.”

“ Nam Vương điện hạ cố lên.”

Tiếng hò reo vẫn vang vọng như vậy, có một số người cầu nguyện cho các Vương có thể tìm ra biện pháp.

Các khán giả như đang xem một bộ phim hành động xuyên suốt kéo dài 2 tiếng đồng hồ. Họ không phải binh sĩ, việc thấy cao thủ cấp 5 chiến đấu chính là một việc xa xỉ.

Bây giờ hai Nữ Vương đang xếp bằng khôi phục linh khí.

Trên chiến trường chỉ còn Việt, tên này vậy mà càng đánh càng hăng hái, không biết mệt. Nhưng đó là khi hắn thấy kích thích. Hiện tại các đòn công kích của hắn đều bị hoá giải.

Hừ, theo như kiến thức của mình, nếu có chiêu nào đánh vào một điểm cực nhỏ của kết giới, chắc chắn sẽ có hiệu quả nào đó. Nhưng chiêu của mình đều là công kích diện rộng.

“ Đại Tẩu, Nhị Tẩu, hai người có kỹ năng nào tấn công tại một điểm nhỏ nhất không?”

Nhìn thấy hai chị dâu lắc đầu, Việt rầu rỉ, hắn nhớ lại lời Nhã Phương nói.

Nếu anh mà chiến thắng thì em sẽ hôn anh một cái.

Là hôn đó, chính là được Nhã Phương hôn đó. Huhu.

Nhưng hắn cũng không thể cứ ngồi mãi được, điên cuồng công kích kết giới.

Bang Bang!

“ Chỉ còn 30 phút nữa là kết thúc, cuộc chiến vẫn đang rất căng thẳng. “

Cũng thật khó cho họ, thật sự nếu như không có chiêu công kích tại một điểm nhỏ nhất thì thật dự không thể phá vỡ được. Trừ khi thực lực cực kì mạnh mẽ.

Lần trước khi chuẩn bị diễn tập, Trung cũng đã thử phá giải kết giới. Cuối cùng Nhất Đoạt Thiên Không! Của hắn đánh ra khiến cho mấy binh sĩ phòng thủ tại đó văng ra đằng sau, kết giới cũng vì thế bị thủng một lỗ.

Kiều Kiều cũng thấy cách mà Việt nói lúc nãy rất hợp lí, nhưng bản thân thật sự không có chiêu nào đánh một diện tích nhỏ.

Nhỏ nhất?

Đúng rồi, có cách rồi.

Nhưng không biết liệu có hiệu quả hay là không.

“ Việt, em có biết kích thước nguyên tử là bao nhiêu không? “

Giờ này mà chị dâu còn hỏi câu đó. May mà khi trở về trái đất, không hiểu sao mình học gì nhớ nấy, thật thần kì.

“ Dạ mười mũ trừ mười mét.”

“ Vậy em có nghĩ linh khí có cấu tạo từ đâu?”

“ Có lẽ là một nguyên tố nào đó.” Việt tự nhiên hiểu ra vấn đề. “ Ý chị là nó cũng cấu tạo từ các hạt nguyên tử?”

“ Chính xác?”

“ Hì hì.”

Nhưng mà khoan đã, lúc nào rồi mà chị dâu còn hỏi bài mình vậy?

Kết giới băng sương!

“ Vậy nếu chị phân tách các hạt trong kết giới băng sương của chị còn nhỏ hơn hạt nguyên tử nữa thì sao nhỉ?”

“ Em biết rồi, chị sẽ điều khiển các hạt còn nhỏ hơn nguyên tử trong kết giới băng sương để xuyên qua Kết Giới Tử Quang kia. Nhưng mà, liệu nó có chuôi qua lọt các liên kết chặt chẽ đó hay không?” Việt hạ giọng xuống nhỏ dần.

“ Em quên là kết giới tử quang là được hình thành từ những người đó sao? Chị không tin sự kết hợp giữa nhiều luồng linh khí với nhau như vậy, lại không có một lỗ hổng nào mà nguyên tử lại chui qua không lọt. “

“ Em hiểu rồi. Chị đúng thật là tài giỏi.”

Còn Sicula cứ ngơ ngẫn không hiểu họ đang nói chuyện gì.

Nguyên tử?

Họ đang nói gì vậy nhỉ?

“ Thời gian chỉ còn 15 phút, lẽ nào các Vương không có biện pháp nào sao phá vỡ phòng ngự sao. Chúng ta cùng chờ xem.”

“ Sicula, Việt, chuẩn bị tấn công.”

“ Rõ.”

Kết giới băng sương của Kiều Kiều hội tụ một chỗ, cố gắng ép xuyên qua kết giới tử quang.

Được không!

“Nguyên tử cố lên” Sicula tuy không biết nguyên tử là gì nhưng qua lời hai người họ nói, cái thứ có tên nguyên tử này có thể xuyên qua được.

“ Qua rồi, Qua rồi.”

Màn băng sương liên tục ép xuyên qua, sau đó mỗi lúc một nhiều, dần dần thành hình.

Bạo!

Sau lưng của các binh sĩ bị vụ nổ khiến cho cơ thể bị thương, cũng nhờ Kiều Kiều nương tay.

Kết giới tử quang hỏng một lỗ lớn.

“ Lấp lỗ, lấp lỗ.” Lương Nhất quát lên. Các binh sĩ dự bị mau chóng tiến đến, hình thành kết giới dần dần tiến đến.

Nhưng Kiều Kiều và Sicula đã lọt được vào trong.

Cứ như vậy mà họ tấn công các binh sĩ vòng ngoài.

“ Huỷ bỏ kết giới vòng ngoài, các binh sĩ cố gắng quay lại vòng kết giới bên trong.” Lương Nhị quát lên.

Các binh sĩ mau chóng tuân lệnh.

Thời gian lại sắp hết khiến cho khán đài càng thêm nghẹt thở. Không biết bên nào sẽ chiến thắng.

Bang Bang!

Bùm Bùm!

Bạo!

Choang! Choang!

Grào!!!

Màn biểu diễn đầy ấn tượng, tại chỗ các Vương đều phóng ra linh khí hoa lệ. Trong khi phe phòng thủ liên tục thay đổi đội hình chống đỡ.

“ Chúng ta cùng đếm ngược thời gian….”

10!

Ầm ầm!

9!

“ Việt có chỗ trống.”

“ Dạ, chị Sicula yểm trợ em.”

“ Được.”

8!

7!

6!

….

1!

“ Hết giờ…..”

Tiếng trống nổi lên, cả khán đài dậy sóng, hoan hô cho một màn trình diễn cực kì tuyệt vời.

Ngay cả Trung và các vị thành chủ, tướng quân cũng đứng dậy vỗ tay tán thưởng.

Trong đó có một số kẻ có mục tới đây, liền vội vàng về báo tin cho lãnh đạo của họ.

Chu Mỹ Nhan ngồi trên góc cao nhất của nhà thi đấu cũng động lòng không ít. Không biết nàng cười cười như vậy là có chủ ý gì hay không.

Sau khi kiểm kê số lượng…

“ Kết quả của trận đấu vừa rồi là, Phe Phòng Thủ, 279 người bị thương, mất khả năng chiến đấu, cho nên….”

Khán giả mặc dù đã biết kết quả sau con số nêu lên, nhưng không hiểu vì sao trong tâm can họ vẫn muốn chờ công bố kết quả để mà bản thân có thể bung sức ra mà hét lên hưởng ứng.

“ Chiến thắng thuộc về các vị Vương của chúng ta.”

U Quoa~~~~~~!

“ Quốc Vương vạn tuế.”

“ Hắc Lang vạn tuế.”

Tiếng khán giả đồng thanh hô hào, rung động một hồi.

….

Đâu đó trong một gian phòng…

“ Nhanh nhanh tay chân lên, ở đó mà còn cổ với chả vũ. Buổi biểu diễn kết thúc rồi.”

Thiệu Nguyệt Hoa hối thúc các đầu bếp đang xem buổi diễn mau chóng trở về nấu ăn cho mọi người. Sau cuộc chiến mọi người cần phải tẩm bổ a.

Hic hic! Tổng Quản lúc nãy chính là người cổ vũ to nhất ở đây đấy! Còn nói chúng tôi. Đúng là phận làm cấp dưới mà.

….

Văn Tấn Tướng Quân, ngài xin bệ hạ cho chúng ta biểu diễn đi, không phải chúng ta cũng có kỹ năng đoàn đội ư.

“ Hừ, có gì hay để mà biểu diễn chứ!” Văn Tấn khoanh tay lại, mắt nhắm định thần.

Không có gì hay mà sao nước mắt ngài lại chảy ra thế kia…

….

“Văn Hậu tướng quân! Văn Hậu tướng quân! Ngài chạy đi đâu vậy?”

“ Ta đi xin chữ ký các Vương điện hạ.”

“ Chúng thuộc hạ đi với.”

…..

“…”

Văn Toàn tướng quân sao không nói gì nhỉ. Lúc nãy hò hét lắm mà.

Hic hic! Ta bị tắt tiếng rồi a.

…..

Ấn “Ta thích” để ủng hộ tác giả.