Chương 73: Ta chỉ muốn Hồ Cửu Long.
“ Hạ thần Bùi Chính Cương phụng mệnh thái tử điện hạ đến yêu cầu hiệp ước hoà bình.”
“ Vậy ta sẽ được gì?”
“ Bẩm bệ hạ, vương quốc hạ thần hiện tại quân lực đang rất hùng mạnh, sĩ khí ngoan cường, cao thủ như vậy. Chuyện sớm muộn cũng sẽ thâu tóm được vương quốc Gildur. Mà thái tử điện hạ lại rất thích kết giao với những vị anh hùng như hạ. Cho nên muốn kết giao hảo. “
“ Ngươi có cần phải đề cao sức mạnh quân đội của ngươi như vậy không?”
Trung nói xong, các Nam Vương, Nữ Vương, cùng các tướng quân đều toả ra khí thế nghiền ép. Khiến cho một sứ thần cấp 4 như hắn cũng phải choáng ngợp.
“ Thuộc hạ không có ý đó. Thật sự không có ý đó.”
“ Nhưng ta chỉ hỏi một điều, ngươi có đủ thẩm quyền quyết định ký kết hiệp ước hay không? Hay chỉ là đưa mệnh lệnh bắt ta tuân theo?” Nói đến đây ánh mắt của Trung sắt bén vô cùng, dường như uy hiếp đến tên sứ thần, chỉ cần hắn đồng ý liền sẽ giết ngay lập tức.
“ Không có, thưa bệ hạ. Vương quốc Murad trước nay luôn ưa chuộng hoà bình. Cho nên đã đưa ra một tờ giấy điều khoản hiệp ước do Quốc Sư soạn thảo ạ.”
Tờ hiệp ước ký kết các điều khoản: Hoà bình 3 năm, dâng tặng các toà thành lân cận vùng biên giới cho vương quốc Hắc Lang, ngoài ra còn có một lượng lớn 10 vạn viên Phong Tinh Thạch. Một con số khổng lồ.
Vốn tưởng tên quốc vương trẻ tuổi này dễ đối phó, nhưng xem ra là ta đã hồ đồ, xém phá hỏng chuyện của Quốc Sư.
“ Ta thật sự cũng rất tò mò về quốc sư của các ngươi đây. Các điều khoản được soạn thảo rất có lợi. Nhưng ta có một điều kiện, chính là Hồ Cửu Long, và tên quốc vương Gildur Alex khốn nạn kia.”
Hồ Cửu Long là nơi thượng nguồn của 9 con sông lớn, xuyên suốt nhiều quốc gia, và chảy ra biển.
Nhưng quan trọng hơn là.
“ Bệ hạ, Quốc Vương Gildur có thể đồng ý giao cho ngài, nhưng Hồ Cửu Long gần kinh đô Gildur, chuyện này e là….”
“ Nếu như không thể đồng ý, vậy thì sẽ không có một kí kết nào hết.”
Ngu ngốc, chỉ là ta đang giả bộ thôi, để ngươi khỏi phải đòi thêm. Quốc Sư cũng đã nói bất cứ giá nào cũng phải đồng ý ký kết. Vương Quốc Đại Minh kia đã chịu đồng ý thoả hiệp, đây là cơ hội ngàn vàng để thâu tóm Gildur.
Hồ Cửu Long à? nếu ngươi sở hữu thì đã sao? Chỉ sở hữu mỗi cái Hồ Cửu Long mà thôi, xung quanh hồ sau này chính là đất của Murad ta đấy.
Nếu ngươi mà có thể xây nhà trên Hồ thì ta cũng phục sát đất. Nhưng mà ngươi có thể sao.
Chưa kể Hồ Cửu Long nổi tiếng sâu không thấy đáy đấy. Còn có cả tin đồn quái vật dưới đáy hồ. Vương quốc ta cũng không rảnh để nghiên cứu cái hồ đó. Đến vương quốc Gildur tồn tại bao đời còn không phát hiện ra điều gì.
“ Hạ thần đồng ý.”
“ Không được, ngươi không đủ thẩm quyền, lần sau quay lại.”
Mẹ nó, xem thường ta vậy sao.
“ Không, thần có ấn tín của Quốc Sư, chỉ cần đóng dấu thỏa hiệp.”
Xem ra tên Quốc Sư này rất chú trọng việc thoả hiệp hoà bình. Như vậy là chúng đã nắm chắc phần thâu tóm vương quốc Gildur.
Hà hà, nhưng ngươi lại không thể nào ngờ rằng ta lại chọn Hồ Cửu Long chứ gì. Chắc ngươi cho rằng là ta ngu xuẩn chứ gì? Trẻ người non dạ chứ gì.
Đến người của ta còn bất ngờ nữa là. Chỉ là ta biết hiện tại họ muốn giữ thể diện cho ta mà thôi. Sau khi ngươi rời khỏi, ta phải tốn công uống trà kể chuyện nữa rồi. Haizz.
Xem ra Kinh Đô của ta sắp sửa được xây dựng rồi.
Tên sứ thần Bùi Chính Cương này sau khi kí được hiệp ước thì lòng thầm vui mừng, gương mặt lộ rõ ý cười. Hắn phải mau chóng về báo tin tốt cho Thái Tử và Quốc Sư, chuẩn bị tổng tiến công chiếm trọn Gildur.
….
“ Hồ Cửu Long ư?” Quốc Sư vương quốc Murad trầm tư suy nghĩ, vẫn không hiểu tại sao tên quốc vương này chọn như vậy.
“ Tên quốc vương này rất thích thị uy thưa Quốc Sư. Trẻ tuổi cho nên khó thoát khỏi sai lầm, lúc hắn yêu cầu như vậy, các đại thần của hắn đều ngạc nhiên, rất hài hước. Thần suýt tí là không nhịn được cười.”
Tên này thật sự là một kẻ ngu ngốc ư? Nhưng có thể khiến cho ta không thể đoán ra được. Thú vị, thú vị.
….
Chu Mỹ Nhan!
Chu Mỹ Nhan xuất hiện, thân hình quyến rũ một cách quỷ dị, tròng tay lên cổ Trung, ngựa áp vào sau lưng hắn.
Lần này hắn vẫn đề phòng nhưng lại không cảm nhận được nàng ta tiến đến sau lưng từ lúc nào.
Nhưng lần này khá hơn lần trước, tơ nhện không thể trói buộc Trung, đã bị hắn phá trước khi nhập thân.
“ Ái chà, xem ra chủ nhân của ta cũng đã lợi hại hơn trước nhỉ.” Vừa nói nàng vừa lè lưỡi la liếm vành tai Trung một cái, khiến hắn rùng mình lên.
Trung một tay nắm lấy tay nàng, sau đó dùng một lực nhẹ kéo Chu Mỹ Nhan từ đằng sau lao vào lòng hắn.
“ Chủ nhân thật hung dữ.” Giọng nói cực kì ngọt ngào, khiến Trung chỉ muốn cắn nàng một cái mà thôi. Chỉ tiếc là nơi này là phòng họp, nhiều người có thể vào bất chợt, lúc đó có khi tàu lại dừng giữa chừng một lần nữa a.
“ Ngươi đừng nghĩ ta không đối phó được ngươi, ta đã tìm hiểu về khế ước chủ - nô rồi. Ngươi có tin ta bắt ngươi…”
“ Bắt ta làm gì cơ ~~~” Chu Mỹ Nhan nắm lấy cậu bé của Trung khiến hắn đang nói bỗng giật thót.
Phụ nữ bạo gan cũng thật thích. Nhưng ta thật sự không biết liệu ân ái với Yêu Thú có chuyện gì xảy ra không a. Tốt nhất là vẫn nên kiềm chế.
Kiềm chế, kiềm chế, đại kiềm chế.
Trung động một ý niệm vào khế ước chủ - nô khiến cho Chu My Nhan đang nắm lấy cậu bé bỗng buôn tay ra.
“ Chủ nhân thật là hung dữ.”
“ Ha ha ha, xem ra khế ước chủ - nô hiệu nghiệp thật sự.”
“ Ta có lừa chủ nhân bao giờ, thôi ta không đùa chủ nhân nữa, chủ nhân thả ta ra, ta còn đi tu luyện.”
“ Bây giờ giọng điệu lại ngọt ngào, yếu đuối quá nhỉ?”
Sợ có vấn đề gì xảy ra nên không làm chuyện đó với ngươi, không có nghĩa là ta không thể làm gì ngươi.
Trung động ý niệm, bắt ép Yêu Nữ Chu Mỹ Nhan làm theo động tác mình muốn.
Chu Mỹ Nhan quỳ cuống trước mặt của Trung, hai tay đặt lên quần, thực hiện động tác cởi xuống.
Chỉ thấy nàng ta miễn cưỡng chống lại mệnh lệnh nhưng không thành.
“ Chủ nhân đừng làm vậy, chủ nhân.”
“ Xem ai nói kìa, lần trước không phải ngươi hăng hái lắm sao, cởi cho ta.”
“ Ta xin lỗi, ta chỉ muốn trêu người thôi.”
“ Ừm, ta hiểu mà, ngươi chỉ trêu ta thôi. Còn ông tướng của ta thì ngươi lại làm thật. Còn bắt nó muốn khóc ra nước cũng không được, hại ta phải tự mình giải quyết cả tiếng đồng hồ, mà lại không có một chút kích thích.”
“ Chủ nhân, ta xin lỗi thật mà, ta không dám nữa.”
“ Muộn rồi.”
Chu Mỹ Nhan kéo luôn cái quần trong của Trung ra. Cậu bé liền ngoi đầu dậy, như được giải phóng khỏi chiếc quần kia.
Um~~~
Chu Mỹ Nhan dùng miệng ngậm lấy cái thứ kinh tởm trước mắt kia. Cái thứ mà đàn ông dùng để hành hạ phụ nữ. Mà hiện tại nàng đang thưởng thức nó.
Thao tác một hồi, nàng thấy có dịch nhầy phát ra từ cái thứ kinh tởm đó, càng khiến nàng thêm uất ức. Nước mắt cứ vậy mà ứa ra.
Thấy một mặt của Chu Mỹ Nhan như vậy Trung rất hứng thú. Vì có thể điều khiển được hành động của nàng mà Trung nhanh chóng phóng ra. Nhưng bấy giờ nó đang ở trong miệng Chu Mỹ Nhan. Chỉ thấy nàng rùng mình lên chống lại.
Nuốt rồi, ta nuốt cái thứ kinh tởm đó rồi.
Trung sản khoái rút thằng nhỏ của mình ra, khiến Chu Mỹ Nhan ho sặc sụa.
“ Xem ngươi còn dám lên mặt với ta nữa không.”
Chu Mỹ Nhan được hoá giải khống chế, thân hình ngã xuống, muốn nôn ra mà nôn cũng không được.
Thấy nàng ta khóc như vậy, Trung cũng rất bất ngờ, trong lòng cũng có chút không nở. Vì tâm dục của mình mà ép buộc người khác như vậy.
Áy náy trong lòng không biết giải quyết sao, hắn quay lại chỗ Chu Mỹ Nhan, tay nâng cằm nàng lên.
“ Ngươi muốn làm gì nữa.”
Chụt~~~
Hắn hôn lấy Chu Mỹ Nhan, lưỡi quấn quanh miệng nàng.
Khác với lần trước, lần này nàng ta cảm thấy ngọt ngào hơn nhiều. Cơ thể lại muốn hôn tiếp.
Hôn một lúc lâu rồi Trung mới buông ra, chân thành nói.
“ Xin lỗi.”
Sau khi rời khỏi phòng, để lại Chu Mỹ Nhan ngồi đó, Trung lúc này lại đầu óc rối tung.
Mình đã mất thứ gì nhỉ?
À, đúng rồi, hỏi Chu Mỹ Nhan về phương pháp đột phá 6 sao. Xem ra lúc này không thể hỏi nàng ta được nữa rồi.
….
Ấn “Ta thích” để ủng hộ tác giả.
….