Nam Thiên Vân không nói lời lẳng lặng nhìn lão già , mặt như ra hiểu ngươi hãy kể đi a , ta đã chuẩn bị tâm lý dự phòng điều bất trắc...
Lâm Uyển Dung , Lâm Tố Tình cũng mắt nghi hoặc thẳng thẳng lão già muốn nghe hồi ký của hắn...
"Được rồi , trước khi kể các ngươi phải tên ta đã , tên là Lăng Thiên Tà nha"
Lão già cũng chớp chớp cái mắt mặt nghiêm túc nói ra tên của bản thân một cách nghiêm túc như chưa từng được nghiêm túc a...
"Rồi rồi , đúng tên tà mà thật tà nha , thật oai nhưng lão không oai a"
Nam Thiên Vân mặt tay dơ ra hiệu mình đã biét , khen ngợi lão già à không Lăng Thiên Tà một cách đặc biệt thâm ý tột cùng chỉ có hắn biết a...
Lăng Thiên Tà cũng nghi hoặc tiểu tử này đây chính là khen hay chế giễu hắn chi ý đây nhưng lão cũng mặc kệ...
Thế là Lăng Thiên Tà cũng kệ , bắt đầu như tiểu thuyết gia viết truyện , kẻ lại quá trình của mình a...
. . . . .
Lão vốn là Lăng Thiên Tà a , sinh ra từ một gia tộc ở Hoàng Long Chân Tinh cũng là Vân Thiên Đại Lục , nói chung là tinh cầu cùng cấp với Việt Lạc Chân Tinh cũng cao nhất là Kim Đan Kỳ Viên Mãn a...
Lăng gia ở đó cũng là một gia tộc đỉnh cấp nhất lưu sơ giai a , ngày sinh cũng như một người bình thường , là con của gia chủ đương thời...
Lúc sáu tuổi thì khảo nghiệm ra tam linh căn hỏa kim mộc thuộc tính , vốn sẽ trở thành một yêu nghiệt thiên kiêu được vạn người kính trọng...
Nhưng người tính cũng không bằng trời tính , một đứa con của gia chủ hay phụ thân của Lăng Thiên Tà lại thức tỉnh bốn thuộc tính linh căn hỏa mộc kim lôi được gia chủ yêu thích...
Mấy năm sau , Lăng Thiên Tà cũng trở thành thiếu niên mười bốn tuổi , nhưng cũng không vẻ vang gì , bởi vì Lăng Thiên Tài chính người thức tỉnh bốn thuộc tính linh căn ngày xưa đã đứng ở hào quang sáng chói ở đại lục lẫn Lăng gia a...
Lăng Thiên Tà chỉ là kẻ đứng sau cái bóng đầy hào quang sáng chói đó , mặc dù địa vị cũng rất cao nhưng như cũng vẫn là đứng sau bóng Lăng Thiên Tài a...
Đến khi hai người tranh chấp gia chủ mới có đột biến xảy ra , vốn thế của Lăng Thiên Tài mạnh hơn Lăng Thiên Tà rất nhiều , không chỉ rất nhiều người ủng hộ...
Vì bọn hắn biết Lăng Thiên Tài chính là khâm định gia chủ tiếp theo a , cũng như mẫu thân của hắn cũng không đơn giản , là gia chủ đại phu nhân a...
Thân phận cũng không đơn giản , chính là thiên kiêu của Thủy Vân Tông Nhất Lưu Trung Giai tông môn cao hơn Lăng gia một đầu , mà nàng cũng có thực lực gần bằng gia chủ a...
Đây chính là gả đi thông gia với thiên vạn thế lực a...
Mà mẫu thân của Lăng Thiên Tà chỉ là thứ thê mà thôi chính thế lực thân phận là thiên kiêu của một Nhị Lưu Cao Giai gia tộc thôi...
Lăng Thiên Tầ cũng bái nhập Hùng Thiên Tông , Một Nhất Lưu Cao Giai tông môn...
Nên Lăng Thiên Tà vẫn luôn không bằng Lăng Thiên Tài a...
Thực lực khi đó mặc dù bằng nhau a , nhưng thế lực lẫn thiên phú không ngườu ta a...
Rồi đột biến xảy ra khi hai người đấu chiến với nhau , Lăng Thiên Tà bị Lăng Thiên Tài phế đi tu vi , từ một thiên kiêu vạn người kính trở thành một phế vật dư thừa của gia tộc a...
Thế là Lăng Thiên Tà từ đó không ngước đầu lên được , dù kêu oan nhưng cũng bị ép lại không ai nói thay mà theo luật cường giả vi tôn không có thực lực thì sinh tử bị nắm trong tay a...
Mẫu thân cũng bị đám người lấn áp , cũng bị mất thân phận trong lăng gia , thân thể ngày cũng một suy yếu hơn ,rồi đó cũng chết a...
Thế lực sau lưng nàng dù tức giận nhưng cũng chả thể làm gì , bởi ba thế quá cường đại họ đắc tội không được , họ yếu hơn đó cỹng không chỉ một đầu a...
Lăng Thiên Tà cũng ngày một sa sút dần , đến hạ nhân của lăng gia cũng tùy ý chà đạp , tuy vậy cố kỵ không giết vì thân phận con gia chủ vẫn còn a...
Nhưng kẻ hay nịnh nọt nay cũng coi thường mở lời không kêng kỵ gì hết , ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn...
Gia chủ tuy là phụ thân hắn nhưng vài tháng mới gặp một lần , tình cảm không sâu , lão toàn ở với Lăng Thiên Tài . Cái gì cũng là Lăng Thiên Tài a , hắn cũng từ đó lập Lăng Thiên Tài thành thiếu chủ lăng gia cao quý...
Mà Lăng Thiên Tà đâu phế vật vạn người khinh thường , sống như một con khuyển trong gia tộc , dù sống như sống không bằng người a...
Lăng Thiên Tài vẫn luôn đèn ép hắn , không cho ngẩn đầu lên...
May tay thiên địa bất công cũng có cái vông vì Lăng Thiên Tà có một muôi muội a , tên là Lăng Thiên Tuyết , muội muôi bới hắn tình cảm rất tốt...
Nàng vốn là sau hai năm sau khi hắn sinh mà ra đời a...
Cũng chính muội muội ngày đưa đồ ăn đến khiến hắn không chết đói a , thiên phú cũng là thiên tài a , linh căn ba nguyên tố thủy băng mộc nha...
Cuối cùng Lăng Thiên Tà bị đuổi đi khỏi gia tộc trước mặt đám người trong gia tộc , khi đi còn bị bố thí cho hắn nữa kìa , Lăng Thiên Tuyết mạc dù đã cố hết sức nhưng bị đuổi là cách cuối cùng rồi a...
Lăng Thiên Tà còn nơi nào mà đi , bước hướng sơn cao vạn trượng đầy rãy dãy núi khu rừng , đi lên ngắm thương khung...
Hít một hơi sâu không khí trong lành ngàn năm có một này , tâm lý hắn đã chuyển bị việc sắp sảy ra...
Đúng vậy , Lăng Thiên Tà muốn nhảy núi , kết thúc cuộc đời của mình , đi vào cõi tiên cực lạc thế giới...
Hắn chỉ còn một mình , mặc dù là còn có muội , nhưng hắn cũng không lo , với thiên phú của nàng cũng tự bảo vệ bản thân nha...
Nhưng từ đó hắn cũng không biết rằng , đó sẽ là chỗ giúp hắn thay đổi cuộc đời , thiên mệnh ngược dòng đi a...
Đúng cũng là như thế Lăng Thiên Tà nhận được một truyền thừa vô danh mạnh mẽ vô cùng...
Tu vi khôi phục , thiên phú trở lại , tất cả đều mãnh mẽ hơn xưa...
Thế một truyền kỳ cứ thế mà bắt đầu , qua bao chông gai nguy hiểm , hắn cũng đăng đỉnh đại lục , gặp lại muội muội mình là Lăng Thiên Tuyết...
Đánh nát tinh cầu ngăn cách đi ra vũ trụ bao la , khi đến đó hắn mới biết mình là nhỏ bé như thế nào , tinh cầu hắn ở chỉ là một tinh cầu cấp thấp...
Mà thực lực của hắn ở đó là cường giả như ở đây chỉ là con kiến trong mắt cường giả mạnh hơn...
Thiên ngoại hữu Thiên , Sơn ngoại Hữu Sơn , cũng nhân ngoại hữu Nhân a...
Cũng một lần nữa hắn biết mình thiên phú với đỉnh cấp thiên vũ trụ là bao nhiêu , thiên chênh địa lệch rộng lớn biết bao...
Cũng từ đó , hắn cũng gây ra rất nhiều rác rối cũng có một đoạn nghệt duyên với một nữ nhân , si tình Lăng Thiên Tà tìm khắp vũ trụ tìm nàng...
Rồi triêu rất nhiều thế lực mạnh mẽ , truy sát đến vũ trụ cũng không tha...
Cuối bị trọng thương rơi xuống cấp thấp tinh cầu Việt Lạc Chân Tinh này...
Nhưng khi trọng mảnh thiên địa này cường giả đã tìm hắn muốn bắt hắn tra hỏi vũ trụ , cũng như muốn cắp lấy võ kỹ pháp quyết...
Cứ thế cường giả là bị hắn giết nhiều vô kể , thọ nguyên cũng tiêu tan qua nhưng lần sinh tử nguy hiểm...
Cuối cùng cũng chết , thần tan hồn phi , quy về cát bụi với thiên địa mảnh sơ còn , tàn hồn lão già cũng chính là chấp niệm vòn lại của hắn...
Lưu lại đợi truyền nhân thật sự đến...
. . . . .
Nam Thiên Vân ba người nghe xong cũng rơi vào một mảnh trầm tư , cũng không lạ gì việc Lăng Thiên Tà bị đám người muốn giết a , giới tu chân vốn là thế...
Riêng Nam Thiên Vân nghe mà suýt phun nước miếng , đây không phải thiên mệnh chi tử trong các truyện tiểu a , thật giống nha...
Có điều trong bọn hắn có chết cũng hồi sinh lão chết là chết luôn a...
Có ta không ngươi , không ta có ngươi , hữu dũng vô mưu sẽ chết nhanh ở đó mà thôi , kẻ thức thời mới là tuấn kiệt , thiên hạ nhân tâm dương mưu hay âm mưu đều khó dò cả...
Lòng người khó dò như biển cả lời nói từ đây mà có , tâm người chính là đều khó hiểu nhất cũng chính là vô lý nhất nha...
Nam Thiên Vân lạ gì với thế giới đầy hiểm ác này , sai một bước , lùi vạn dặm a , nguy hiểm rất nhiều...
Nam Thiên Vân chỉ là lặng lặng nhìn lão già à không bây giờ phải goi là Lăng Thiên Tà chứ...
Lão này không hao thọ nguyên cơ thể mà còn là bổn nguyên linh hồn nữa , nên bây lão mới khô cằn kiẹt lực linh hồn đấy , lão thất phu này thật tội nghiệp a...
Nam Thiên Vân nhìn Lăng Thiên Tà giong điệu không nhẹ cũng không vao nói hướng mặt Lăng Thiên Tà mà đánh...
"Lão thất phu ngươi rất cuộc chính là muốn gì"
Lăng Thiên Tà nghe mà như không nghe , mặt có việc nói nhìn Nam Thiên Vân...
"Muốn gì chính là lưu danh lại truyền thừa vô danh ấy , mong ước ta cả đời chưa từng tìm được bí mật của nó , mà ngươi chính người sẽ thay ta thực hiện ước mơ đó"
Lăng Thiên Tà cười bàn tay đặt ở tim Nam Thiên Vân không chậm không nhanh nói , mắt lão lưu chuyển trên người hắn liên hồi...
Nam Thiên Vân cảm thấy đây không phải tình cảnh thiếu niên nhiệt huyết vươn lên đây sao , súc động quá à...
"Được rồi , đừng vòng vo tam quốc nữa , nói việc chính đi"
Nam Thiên Vân mặt nghiêm túc nói , lão này thật tốn thời gian , cứ rứa thì ta chết mất a...
"Khụ...khụ...rồi đây mới đến việc tiếp"
Lăng Thiên Tà khô khan ho nhẹ mắt lưu chuyển ba người , muốn mở miệng nói việc chính...
"Được rồi lão ta đây cũng có hậu nhân , chính là con của ta a , cần các ngươi chăm sóc"
Lăng Thiên Tà nghiêm túc như chưa từng được nghiêm túc, mặt như đưa ra bảo đau đớn nói...
"Liên quan gì đến ta"
Nam Thiên Vân khoáy khoáy cái tai nhìn Lăng Thiên Tà nói...
"Ngươi cái tên khốn"
Lăng Thiên Tà đưa bảo của hắn và nhiệm vụ đặc biệt mà Nam Thiên Vân không nhận , nháy mắt đùng đùng nổi giận tức mắng to...
Hai người Lâm Uyển Dung Lâm Tố Tình thì mọi việc nghe theo nam nhân của mình , im lặng nghe bọn hắn như ngưòi ngoài cuộc...
"Hừ hừ , con ta là con gái đấy , con gái ta rất đẹp ấy nha , hồi cho ngươi xem , cẩn thận hối hận không kịp đâu đó"
Lăng Thiên Tà ra siêu cấp tuyệt chiêu , lợi dụng bản tính dâm dâm Nam Thiên Vân nữ nhân nào chỉ cần đẹp là ăn mà làm nói riêng...
"Ồ , vậy à , biết lừa ta là chết đó"
Quả nhiên như Lăng Thiên Tà nghĩ , mắt Nam Thiên Vân như ánh sao lóe sáng lên óng ánh , mắt cười cười thú vị sau lại ra câu uy hiếp nói...
"Đúng , đúng"
Lăng Thiên Tà không bỏ qua cơ hội mặt như vui lòng nói...
"Hừ"
Hai mỹ nhân bên cạnh hừ kiều một tiếng , đúng là nam nhân nghe thấy mỹ nữ là mắt sáng như trăng mà , các nàng lạ gì với bản tính dâm tặc của Nam Thiên Vân...
Cõ lẽ Hậu Cũng ngày càng nhiều khủng khiếp ấy chứ , Nam Thiên Vân không yêu mỹ nữ nói thì các nàng chẳng tin vào đâu được...
Giang Sơn Khó Đổi , Bản Tính Khó Dời a...
"Chờ chút trước khi nhận thì phải biết tình cảnh của nàng đã"
Lăng Thiên Tà dơ tay hiệu hắn dừng nói , sắc mặt nghiêm túc cực kỳ , dù sao cũng là bảo bối của hắn a...
"Được rồi , nữ nhi của ta tên Lăng Hàn Y , đúng nói ra chính là mười tám tuổi tròn , tính cách chi chi rồi ngươi sẽ biết "
Lăng Thiên Tà sơ sơ giới thiệu qua con gái yêu của hắn , mặt như uống tửu ngắm mỹ a...
Nam Thiên Vân gật gật cái đầu ra hiệu biết rồi mời ngươi kể tiếp a...
"Còn tại sao nhỉ , bởi vì ta có lỗi với nàng a , sinh ra trong hoàn cảnh ta bị truy sát , mẫu thân nàng thì giao cho ta cũng biến mất luôn sống tuổi thơ cũng không có , ngày ngày chán nhẹt ở trong không gian ngươi sống , lưu hành với ta"
"Mười tám năm không bạn không bè không tuổi thơ luôn , nàng luôn rất ít nói , tâm như khép kín lại , lãnh như băng sương a , ngày ngày trốn trong không ra"
"Ta thật có lỗi với nàng mà , nhưng cũng không thể vãn hồi được gì , như thiên phú của nàng rất tốt , linh căn băng thủy mộc hỏa bốn thuộc tính , mà ngộ tính cũng mạnh vô cùng a"
"Lão phu đời này có ba tiếc nối mãnh liệt, một là chưa giải khai được truyền thừa vô danh ngày ấy là tiếc nuối cực lớn , hai chính là chưa tìm được người vợ mà ta khâm định , ba chính là con gái ta cuộc sống sau này a , thứ bốn chính là muội muội ta nữa"
Lăng Thiên Tà thở dài thở ngắn liên tục , ba người Nam Thiên Vân nghe mà cũng tội nghiệp cho con gái lão Lăng Hàn Y a...
"Bốn tiếc nối cũng như là nhiệm vụ ngươi sau này"
Lăng Thiên Tà lại nói tiếp , chỉ Nam Thiên Vân nói...
"Chính là tìm ra bí mật của truyền thừa vô danh , phụ chính là tìm ra mẫu thân con ta Lăng Hàn Y nói tìm hay không chính là suy cho câu 'duyên phận' a"
"Còn con gái ta và muội muội ta đang được phong ấn trong nha rồi ngươi sẽ biết ở đâu"
Lăng Thiên Tà nhanh giao khóa biểu nhiệm vụ bằng ngôn từ hướng cho Nam Thiên Vân nói...
"Phong Ấn là gì a ?"
Mặc dù có thể hỏi Tiểu Thanh nhưng Nam Thiên Vân cũng lười hỏi , sẵn đây cho nhanh tốn công sức a...
"Đây chính phong ấn , phong ấn toàn bộ cơ thể lại khi nào giải khai mới thôi , cái này trên vũ trụ thường rất thịnh hành a"
Lăng Thiên Tà ngắn gọn giải thích cho Nam Thiên Vân, nói không nhiều cũng không ít , vừa đủ hắn hiểu a...
Nam Thiên Vân gật gật cái ra hiệu đã biết nhìn hắn...
"Ngươi nhớ phải quan tâm vợ con muội ta nha , nghe chưa"
Lăng Thiên Tà mặt trầm giao ra trọng trách nghiêm trọng...
Nam Thiên Vân cũng gật đầu nhưng trong lòng như mở một đại lục khác , đây không chính là câu nói tiếp chung của hắn sao...
Ngươi cứ yên tâm , vợ ngươi ở nhà , ta lo...rồi đến nói muội...nói con a...
Nam Thiên Vân mắt tỏa sáng như sao đây đây chính câu nói phản lại trong truyền thuyết a...
. . . . .
Ủng hộ a...
Dưới chính là thơ câu chữ a...
Thiếu Niên Mặt Lãnh Đạm , Thời Này Nhiệt Huyết Đâu.
Một Lớp Tuyết Phủ Đầy , Một Khúc Độc Hành Ca.
Cô Độc Vô Nơi Đến , Bước Đi Trên Sương Tuyết.
Lòng Tâm Như Băng Đá , Thân Thể Như Băng Hàn.
Lưu Lại Bóng Ảnh Nhỏ , Giữa Trời Tuyết Mênh Mông.
Thiếu Niên Đã Đi Đâu , Chỉ Có Trời Mới Biết.