Chương 230: Đụng chạm lợi ích!

Dù sao bọn họ được cung cấp cơ sở tri thức cực kỳ đầy đủ phong phú, chỉ cần bọn họ đủ khả năng, đủ sáng tạo cùng thông minh.

Thì cho bọn họ đủ thời gian, vũ khí gì không tạo ra được, tam đại cổ đại binh khí, Minh Vương, cũng là do trí tuệ của người xưa chế tạo ra mà thôi.

Thực tế nếu như thiên tài khoa học gia Vegapunk, người này không bị thế giới chính phủ hạn chế, thì có lẽ hắn chưa chắc không thể chế tạo ra một cái Minh Vương thứ hai.

Đầu óc tiến bộ trước thế giới 500 năm cũng không phải chuyện đùa, đáng tiếc hắn bị chính phủ thế giới hạn chế quá lớn, mỗi lần nghĩ tới Lâm đều rất tiếc hận.

Hắn dự định nếu tương lai đủ sức, hắn quyết định bang trợ Vegapunk một thanh, nếu có thể thu người này gia nhập vào tổ chức thì càng tốt, nếu không thì cũng không quan trọng.

Hơn nữa Lâm vẫn đang tiếp tục tuyển mộ thêm nhân viên cho phòng nghiên cứu, hắn hi vọng càng nhiều người gia nhập nghiên cứu, thì phòng nghiên cứu sẽ tiến bộ càng nhanh hơn.

Bởi vậy theo thời gian trôi qua, tiền tài mà tổ chức đầu nhập vào phòng nghiên cứu càng lúc càng nhiều, thậm chí ẩn ẩn có thể sánh bằng với tiền tài chi cho việc huấn luyện người mới.

Trong lúc Lâm tiếp tục bế quan lần thứ hai, thì tổ chức đang bộc phát thức phát triển, kể cả Đảo Cá Voi cũng đang bay nhanh phát triển lớn mạnh.

Người mộ danh từ xa tới đảo định cư vẫn đang tiếp tục gia tăng không giảm, thậm chí theo thời gian trôi qua càng dài, các loại tin tức báo chí miêu tả về Đảo Cá Voi, thì người muốn tới càng nhiều hơn.

Kéo theo đó là thương nhân đến cũng càng nhiều, bởi bì người càng nhiều, thì kéo theo cơ hội làm ăn càng lớn.

Bọn họ thu hoạch được lợi ích càng tốt, từ đó mỗi ngày tổ chức thu thuế đều đang gia tăng.

Hơn nữa gia tăng còn nhanh hơn dự kiến trước đó của Rorein, để tăng tới mốc 100 triệu beri thu thuế một ngày, có lẽ không cần thời gian quá dài là có thể làm được.

Thường thì một tổ chức quật khởi, tất nhiên sẽ đụng chạm lợi ích với những người khác, Đảo Cá Voi cũng vậy, thương nhân tới Đảo Cá Voi làm ăn càng nhiều.

Thì những hòn đảo khác tình hình kinh tế càng sụt giảm lợi hại, đụng chạm tới lợi ích của rất nhiều người.

Nhưng vì ngại Lâm danh tiếng hiện tại quá lớn, nên bọn họ không dám có hành động gì.

Nhưng theo thời gian trôi qua, thì bất mãn của bọn họ càng tích càng lớn, thậm chí đã trở thành oán hận, dù sao đoạn người tiền tài, không khác gì thù giết cha a.

Mà vì Đảo Cá Voi phát triển quá nhanh, đoạn việc làm ăn của những người này rất nhiều, bọn họ có thể nhịn hơn một tháng không có hành động đã vì lo ngại chiến lực của Lâm quá mạnh thôi.

Chỉ hơn một tháng mà hầu như tổn thất của bọn họ vượt qua mấy năm cộng lại, làm cho những người này có chút đứng ngồi không yên.

Bọn họ mỗi ngày chi tiêu đều rất lớn, nếu tiếp tục như vậy bọn họ rất có thể sẽ phá sản mất thôi.

Bởi vậy rất nhiều người bắt đầu ngầm liên lạc với nhau, bọn họ dự định liên hợp lại, từ trên mặt kinh tế chống lại Lâm bọn hắn.

Bọn họ cũng khổ cực a, nếu như bọn hắn có đỉnh cấp chiến lực tọa trấn, có thể cầm cự một mình Lâm, thì bọn họ không cần chơi chèn ép về mặt kinh tế như vậy.

Nhưng khổ nỗi bọn họ không có a, nếu có chiến lực như vậy tọa trấn, thì bọn hắn cũng không ở lại Grand Line nửa đoạn trước làm gì, bọn hắn tới Tân Thế Giới chiếm đoạt địa bàn từ lâu rồi.

Bởi vậy chỉ có thể làm chút văn chương trên mặt kinh tế thôi, hơn nữa còn phải làm được cực kỳ ẩn nấp, nếu không để Lâm bọn hắn phát hiện.

Thì bọn họ những người này không đủ sức gánh chịu lửa giận của Lâm, bởi vậy mặc dù một kế hoạch nhằm hạn chế Đảo Cá Voi phát triển đang được âm thầm thành lập.

Nhưng vì lo sợ Lâm bọn hắn phát hiện, cho nên những người này hành động rất cẩn thận và chậm chạp, hơn nữa chưa chắc lấy được bao nhiêu thành quả.

Dù sao bất cứ âm mưu quỷ kế nào, đối mặt với thực lực tuyệt đối áp đảo, thì hoàn toàn vô bổ, mà Lâm một phương là có thực lực tuyệt đối này.

Mặc dù vậy, một số việc văn chương đơn giản, những người này cũng có thể trong thời gian ngắn làm được, ví dụ như theo điều tra của bọn họ.

Thì tổ chức của Lâm thường xuyên mua sắm thảo dược, những loại gỗ quý hiếm, cùng một số tài nguyên khoáng sản quý.

Bọn họ những người này, trong tay nhân mạch đều có chút liên quan tới mấy loại tài nguyên này, bởi vậy nếu như bọn họ liên hợp lại với nhau.

Hạn chế cung cấp cho thương nhân những tài nguyên này, thì những thương nhân kia không có hàng để mà bán cho tổ chức của Lâm.

Hoặc có thể từ những nơi khác vận chuyển tới, nhưng lộ trình sẽ xa hơn, từ đó chi phí sẽ cao hơn nhiều, lúc đó thì tổ chức của Lâm sẽ phải dùng giá cả cao hơn hiện tại rất nhiều để mua sắm.

Nhưng bọn họ cũng phải làm thật bí ẩn một chút, nếu không để cho tổ chức của Lâm tra được, thì có bọn họ việc vui rồi.