Chương 210: Lâm vs Aokiji (7)

Aokiji nhìn thấy Lâm tiếp tục kéo lên khí thế, trong lòng cũng bất đắc dĩ, ban đầu hắn không ngờ chuyện này khó giải quyết như vậy.

Hiện tại chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp cùng đối phương thôi, bởi vì hắn vẫn không có tự tin giữ lại Lâm, một khi người này chạy trốn thì hải quân sẽ gặp phiền phức vô tận.

Mà hiện tại trong vài năm tới, hải quân còn dự định tìm Râu Trắng phiền toái đây, nếu vì một hòn đảo mà tìm cho mình một kẻ thù khó chơi, thì cái mất nhiều hơn cái được rồi.

Quả thật chiến tranh cùng Râu Trắng, không phải bởi vì Ace bị bắt mà bắt đầu đâu, mà tiêu diệt băng hải tặc Râu Trắng là một kế hoạch chuẩn bị từ lâu của hải quân rồi.

Phải nói từ khi Vua Hải Tặc bị xử tử, kéo theo đại hải tặc thời đại, thì danh vọng của hải quân cùng chính phủ thế giới xuống dốc không phanh.

Hơn nữa vài năm sau khi Vua Hải Tặc chết, lại xuất hiện Tứ Hoàng trấn hải tình cảnh, làm cho hải quân danh vọng càng thêm sụt giảm, hơn nữa quyền kiểm soát Tân Thế Giới cũng bị mất.

Bởi vậy hải quân bọn họ phải làm một chuyện gì đó để lấy lại danh dự đã mất, đây chính là kế hoạch của cao tầng hải quân.

Ace bị bắt chỉ là một ngòi nổ thúc đẩy cuộc chiến thượng đỉnh đến sớm hơn thôi, hơn nữa mấy năm này hải quân vẫn đang bí mật chuẩn bị cho chuyện này.

Từ bọn họ chế tạo nhân hình vũ khí là có thể biết được, bởi vậy khoảng thời gian này hải quân tận lực không gây ra động tĩnh gì quá lớn, tránh cho những hải tặc kia đề cao cảnh giác.

Bởi vậy Aokiji mới có thể nói điều kiện như vậy với Lâm, Lâm mặc dù nghi hoặc một chút, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao bản thân hắn cũng không quá hiểu rõ hải quân.

Thông tin hắn biết chỉ là nhớ lại nguyên tác miêu tả mà thôi, mà trong nguyên tác cũng chưa từng miêu tả về hải quân cùng chính phủ thế giới quá sâu.

Lâm nghe Aokiji nói, sắc mặt hơi ngưng một chút, mặc dù khó hiểu nhưng điều này cũng hợp ý hắn, Lâm hiện tại vẫn không muốn toàn diện trở mặt với hải quân cùng chính phủ thế giới.

Hắn cần cho tổ chức cùng chính hắn một chút thời gian nữa để trưởng thành, hiện tại kiếm thuật đã đột phá giới hạn, tiếp theo là cần gia tăng độ thuần thục của kỹ năng.

Như thế thì thuộc tính của hắn sẽ lại có một đoạn thời gian bay nhanh trưởng thành nữa rồi.

Hơn nữa Luyện thể pháp môn độ thuần thục cũng đã gần đến một nửa, hắn chỉ cần cố gắng tu luyện vài tháng thì sẽ đột phá thôi.

“ có thể, chúng ta cũng không có ý định cùng chính phủ thế giới và hải quân là địch” : Lâm gật đầu đồng ý Aokiji nói, nhưng trong lòng thì bỏ thêm một câu, ít nhất là hiện tại không muốn là địch với bọn hắn thôi.

“ rất tốt, vậy thì cẩn thận rồi, thiếu niên” : Aokiji trong lòng thở phào một cái, sau đó ánh mắt chợt nghiêm túc hơn, mặc dù hắn đàm phán với Lâm thành công rồi, nhưng hắn vẫn sẽ không nương tay.

“ tới đi” : lập tức Lâm và Aokiji đồng thời điêu khiển đại chiêu của bản thân xông tới, bốn kỹ năng chưa va chạm, thì dư uy đã va chạm trên không trong, làm cho từng lớp băng nổ tung rạn nứt.

Ầm...ầm...ầm...ầm

Từng tiếng nổ như sấm vang rền tầng trời, vì vụ va chạm quá mạnh mẽ, làm cho mây đen trên bầu trời bị hấp dẫn lại, sấm chớp đì đùng vang lên liên hồi.

Trước đó chiến trường của Lâm cùng Aokiji đã bị tàn phá kinh khủng rồi, hiện tại bốn tuyệt chiêu va chạm cùng nhau, uy lực so với trước đó cao không chỉ gấp năm lần.

Bởi vậy dư uy tàn phá phạm vi đã vượt qua vạn mét, những người quan sát trước đó đã đứng cách hai người hơn năm ngàn mét, nhưng vì lần này uy lực va chạm vượt quá bọn họ tưỡng tượng.

Cho nên những người hơi yếu chút lập tức sắc mặt trắng bệt, sau đó thì lập tức loạn lên!

“ chạy mau, rời nơi này xa chút nữa, nếu không muốn chết” : những âm thanh la hét bỏ chạy liên tiếp vang lên, những người yếu nhất , chạy chậm nhất, lập tức bị dư uy của hai người bọn họ liên lụy.

“ chạy, lập tức chạy, khốn kiếp chúng ta đã trốn xa như vậy mà vẫn bị liên lụy” : trong đó còn có người gào khóc, bọn hắn điển hình nằm cũng trúng đạn.

Trước đó bị hấp thụ giáo huấn trước kia, cho nên bọn họ đã trốn ra phạm vi rất xa rồi, mà hiện tại vẫn có nguy cơ bị dư ba cuộc chiến ảnh hưởng tới, tâm lý bọn hắn hiện tại hết sức thống khổ.

Cũng may vì khoảng cách đã rất xa rồi, dư uy tới bọn họ phạm vi này cũng giảm rất nhiều, khi hỗn loạn lắng xuống, rất nhiều tiếng kêu rên thảm thiết vang lên.

Nhưng không có ai chết cả, chỉ có một số xui xẻo bị trọng thương không dậy nổi, nhưng với thể phách biến thái người của thế giới này, thì chỉ cần nằm mười ngày nửa tháng là sinh long hoạt hổ ngay.

Bọn họ nhìn về phía trung tâm chiến trường, mà trong lòng vẫn còn sợ hãi bao phủ, phải nói hầu như tất cả bọn hắn lần đầu tiên kiến thức được chiến lực đại tướng kinh khủng.