Chương 196: Lâm vs Doflamingo (8)

Bởi vậy uy lực cũng mạnh hơn trước đây ít nhất gấp đôi, hơn nữa ngũ đoạn chấn kiếm, đây cũng là chiêu kiếm thuật mạnh nhất là Lâm có thể phát ra hiện tại.

Bởi vì đã kéo tới ngũ đoạn chấn kiếm rồi, cho nên vì độ khó quá cao nên hắn không thể kết hợp chiêu này với mấy chiêu khác được, phải cần thời gian rèn luyện mới có thể làm được.

Nhưng thời gian của hắn vẫn còn quá ngắn, hơn nữa với thể phác hiện tại của Lâm thì hắn làm ra ngũ đoạn chấn kiếm đã cố hết sức rồi, nếu gia nhập chiêu thức khác vào nữa thì hắn không thể làm được.

Cho dù có gắng gượng suất ra một kiếm cũng có thể tổn hại cơ thể, chém địch một ngàn, tự hại một ngàn hai luôn, hoàn toàn không có lời.

Bởi vậy Lâm chỉ có thể dùng đơn độc một chiêu này, bởi vì hắn biết mấy chiêu kiếm thuật của hắn, thì chỉ có Chấn Kiếm là có tác dụng với tơ nhện của Doflamingo thôi.

Mấy chiêu khác không phải hắn không thử, nhưng tác dụng không lớn, Điệp Kiếm chỉ có tốc độ cùng sắc bén, nhưng với sự dẽo dai của tơ nhện thì rất khó cất đứt quá nhiều.

Điệp kiếm thì chủ yếu đánh với số lượng nhiều thì mới phát huy được tác dụng, bởi vì chỉ còn Chấn Kiếm thôi, mà quả thật Chấn Kiếm có thể làm được điều Lâm muốn.

Hơn nữa vì đề phòng, Lâm lần này Haki vũ trang bao phủ toàn thân, còn Ám thì được bao phủ bằng Haki vũ trang nhị đoạn.

Bởi vì trữ lượng Haki vũ trang của Lâm nhiều hơn người khác gấp mấy lần, bởi vậy hắn không lo lắng tiêu hao.

Dù sao thì cả cơ thể hắn bị bao bởi Haki vũ trang cũng không tiêu hao bao nhiêu, nhưng bù lại có một lớp bảo vệ tính mạng vẫn rất có lời.

Hắn muốn sau chiêu này bản thân không thể bị thương quá nặng, ít nhất phải bảo trì chín thành chiến lực đỉnh phong mới được, để ứng đối chiến đấu có thể sẽ hiện ra tiếp sau đó.

Khí thế của cả hai vì đại chiêu mà vẫn luôn kéo lên cao, khi khí thế của cả hai đã kéo lên đỉnh điểm, thì phạm vi xung quanh bọn họ từng đợt sóng lớn cao vài mét đang liên tục đánh ra.

Cùng lúc đó Lâm cùng Doflamingo ánh mắt đều lóe lên ánh sáng, cả hai đều đồng loạt bộc phát chiêu thức lao vào đối phương.

Ầm...ầm...ầm...ầm

Khi hai bên va chạm với nhau, thì bộc phát ra từng tiếng vang rền khung trời, kèm theo rất nhiều tia điện màu đỏ lóe lên tài phá xung quanh.

Những đợt sóng lớn lúc này vì dư ba của hai người đã kéo lên hơn mười mét sóng lớn, những chiếc thuyền gần nhất hầu như tất cả bởi vì những cơn sóng này mà bị đẩy ra khá xa.

Ầm

Lại một tiếng nổ vang lên, lúc này thì khu vực mà hai người va chạm, bộc phát một vụ nổ lớn, tạo nên một đám mây khói hình nấm màu trắng khổng lồ.

Và một thân hình bắn ra từ trong đám mây với tốc độ cao, phương hướng người này bắn tới vừa đúng ngay một chiếc thuyền bên Dflamingo.

Ầm...rắc...rắc

Hắn va phải chiếc thuyền, lực đạo va chạm to lớn, không chỉ làm cho phạm vi mà hắn va chạm hư hỏng nặng, còn làm cho chiếc thuyền xém chút lật úp.

Phốc...phốc

Khi bụi mù tán đi thì người này hiện thân, và không ai khác chính là Doflamingo, hắn lúc này mặc dù bị thương không nặng, nhưng ngũ tạng lục phủ lệch vị trí nghiêm trọng.

Hơn nữa còn bị tuyệt chiêu của Lâm chấn động đến ngũ tạng lục phủ nứt ra, bên trong lúc này đang bị suất huyết, cũng may với thể chất của hắn, thì vết thương này cũng không tính trọng thương.

Nhưng điều này cũng nói lên hắn thua Lâm nửa chiêu, quả nhiên khu vực cây mây nấm kia từ từ tản đi, thì Lâm lúc này mặc dù cũng bị đẩy lui một khoảng cách.

Trên người hắn quần áo cũng bị tổn hại rất nhiều, nhìn rất tả tơi, lúc này Haki vũ trang của hắn vẫn chưa rút đi, bởi vậy quần áo bị phá vỡ thì suất hiện chính là một màu đen.

Cũng có một ít máu đang chảy, Lâm mặc dù nhìn hơi thảm một chút, nhưng thật chất là hắn thắng rồi, hơn nữa hắn chỉ bị thương ngoài da thôi, sau khi thở vài hơi lấy lại sức.

Dù sao thì phóng đại chiêu cũng không đơn giản như vậy, cần phải có một chút thời gian cho thể phách hòa hoãn một chút mới có thể hoạt động bình thường lại.

Quả nhiên thể phách của hắn rất kinh khủng, thêm trước đây hắn tắm dược quá nhiều, làm cho thể phách của Lâm tốc độ hồi phục cực nhanh.

Hắn chỉ điều tiết hơi thở một chút, thì mấy vết thương ngoài da đã cầm máu, và đang từ từ khép lại kết vảy rồi.

Dflamingo nhìn thấy Lâm hơi chật vật một chút, thì thở dài, hắn không ngờ lần này là mình thua rồi, thua cho một thiếu niên mới mười mấy tuổi đầu.

Hắn cảm giác mặt mũi không ánh sáng, nhưng cũng đành chịu, hắn cảm giác được có mấy khí tức từ xa đang lại gần, hiện tại có muốn cùng Lâm đánh lại một trận cũng hết cơ hội rồi.

Lúc này thì chiến đấu giữa hai bên đã hoàn toàn ngưng hẳn lại, cán bộ hai bên cũng vì không phải sinh tử tương đấu, cho nên chỉ bị chút ngoại thương thôi.