Cuối cùng thì Lâm cũng chịu chia sẽ áp lực cho bọn họ, trước đây ngoại trừ những việc nhỏ ra, những việc khác hắn đều ôm đồm hết.
Làm cho bọn hắn không giúp được Lâm chút gì nên hết sức khó chịu, hiện tại thì tốt hơn rồi, nghe bọn họ trả lời.
Lâm cũng phát giác ánh mắt của hai người biến hóa, trong lòng than nhẹ cũng không nói gì.
“dự đoán thời gian Doflamingo tới hải vực của chúng ta khoảng chừng bốn ngày nữa, nếu trên đường bọn hắn bị thời tiết cản trở thì thời gian có thể càng dài hơn một chút, cái này đủ cho chúng ta thời gian chuẩn bị”
Lâm sau khi suy nghĩ cẩn thận cũng đồng ý với người cán bộ kia, sau đó thì hắn thông báo cho bọn họ một số tin tức mà hắn biết.
Nhất là thời gian mà Doflamingo đối mặt bọn họ, dù sao để từ đảo người cá đến nơi này chỉ là một đường thẳng, nhưng không có thể dễ dàng bình yên vô sự tới như vậy.
Ngoại trừ quãng đường xa, còn có thể gặp phải thiên tai nữa, mặc dù Grand Line nửa đoạn trước thiên tai không mạnh mẽ cùng thường xuyên như Tân Thế Giới.
Nhưng nếu xui xẻo cũng đủ cho Doflamingo uống một bình, dù vậy Lâm cũng biết những thiên tai kiểu này không làm khó được Doflamingo quá nhiều.
Bọn họ dù sao cũng là lão hải tặc ở Tân Thế Giới a, trong băng tất nhiên có rất nhiều hoa tiêu lão luyện, dễ dàng nhận ra thiên tai tránh đi.
Bởi vậy Lâm chỉ hi vọng trên đường đi có thể gây chút phiền phức cho đối phương thôi, kéo dài chút thời gian cho hắn chuẩn bị.
Lần này Lâm làm tốt chuẩn bị có người phải hi sinh rồi, dù sao cấp độ của hắn cùng Doflamingo lúc này đang là ngang nhau thôi, có thể Haki bá vương của hắn mạnh hơn Doflamingo một chút.
Nhưng Haki quan sát cùng Haki vũ trang có thể đều ngang nhau cả, hơn nữa năng lực trái ác quỷ của Doflamingo có lẽ đã thức tỉnh rồi.
Cho nên nói về năng lực trái ác quỷ thì Lâm cũng không có bao nhiêu ưu thế, có lẽ hắn sử dụng lệnh gia tăng trọng lực thì còn có chút dùng đây.
Dù sao bản thân Lâm cũng đã quen với thường xuyên hoạt động trong tình trạng gấp 5 lần trọng lực trở lên rồi.
Đến lúc đó có lẽ có thể hạn chế một chút tốc độ của Doflamingo, cho nên trong lúc chiến đấu hắn không thể quan tâm tới đồng đội xung quanh được.
Bởi vậy hắn cùng mọi người làm tốt chuẩn bị có người vẫn lạc.
. . . .
Thời gian trôi qua, gần một tuần sau, cách hải vực của Đảo Cá Voi khoảng một ngàn cây số, lúc này hạm đội của Doflamingo đang tăng tốc tiến lên.
Bọn họ mấy ngày nay trên đường đi cũng không thuận lợi, mặc dù có hoa tiêu trước tiên phát hiện mấy cơn bão lớn, trước thời gian trợ giúp hạm đội tránh thoát trung tâm bão.
Nhưng vẫn làm cho bọn họ mệt mỏi hết sức, dù không có tổn thất gì, nhưng làm cho bọn họ mấy lần đi lệch khỏi tuyến đường cần đi.
Bẩy vậy ban đầu chỉ cần bốn ngày đi đường, hiện tại gần một tuần mới tiếp cận Đảo Cá Voi.
Bởi vì cần phải cho người dưới trướng lấy lại sức để cho chiến đấu kế tiếp.
Nên Doflamingo ra lệnh cho cả hạm đội đi chậm lại một chút, kéo tốc độ này thì khoảng nửa ngày sau bọn họ sẽ tiến vào hải vực của Đảo Cá Voi, đến lúc đó thì quyết chiến sẽ bắt đầu.
Trong mấy ngày này, quả thật là không có tường nào mà không có giá lọt vào, những thế lực quan tâm tới hành động của Doflamingo.
Sau đó bọn họ ra sức phái người điều tra, mặc dù bởi vì Grand Line nửa đoạn trước này là địa bàn của hải quân, nhưng nơi này cũng có thế lực ngầm của bọn họ.
Cho nên dành thời gian vài ngày những thế lực đó lần lượt điều tra rõ tình huống, sau khi biết nguyên nhân bọn họ hết sức kinh ngạc.
Một là tổ chức của Lâm bọn họ, một số thì cho rằng Lâm gan quá lớn.
Với tuổi tác của bọn hắn chỉ cần khiêm tốn phát triển vài năm, thì có thể phát triển làm một cở lớn thế lực rồi.
Hiện tại bởi vì chiếm một hòn đảo nhỏ, mà gây nên đại chiến với Doflamingo là không đáng.
Bọn họ đánh gia tổ chức của Lâm như vậy, cũng bởi vì bọn họ nhận đồng giống Doflamingo.
Những người này còn quá trẻ, mà mỗi người bản thân đều rất mạnh, tương lai bọn họ rất lớn.
Có người còn cảm giác mười hai mươi năm nữa thế lực này có thể phát triển trở thành một cái Tứ Hoàng.
Mặc dù chưa biết cao cấp chiến lực ra sao, có người có thể trấn tràng như mấy vị Tứ Hoàng hay không.
Nhưng tính về trung tầng cùng thấp tầng chiến lực, phát triển một ít năm có lẽ vượt qua Tứ Hoàng luôn chứ chẵng đùa.
Đây chính là suy nghĩ của những thế lức đang quan sát, còn một số thì cảm giác Lâm bọn họ quá cuồng vọng, cần phải có người trấn áp bọn hắn đi mới được.
Bởi vậy chỉ trải qua mấy ngày, danh tiếng của Lâm bọn hắn đã đi vào tầm mắt của những đại lão của Tân Thế Giới rồi.
Mặc dù việc này hắn không biết gì cả, nhưng hắn biết chỉ cần trận này đánh xinh đẹp, thì tên tuổi của tổ chức bọn hắn được đánh ra tới rồi.